Phiến đá xanh sau khi được nước mưa cọ rửa thì vô cùng trong trẻo. Tang Yểu đi ở phía trên, cúi đầu thậm chí có thể nhìn thấy ảnh ngược của bản thân.
Nàng đoán mặt nàng cũng không hồng lắm nhỉ?
Dù sao, nàng cảm giác bản thân cũng không nóng như vậy. Vì người như Tạ Uẩn, đỏ mặt một chút cũng đáng. Nhiều người thích nàng nàng còn không thèm để ý đâu.
Vì thế, Tang Yểu cúi đầu chú ý, trong làn nước mờ ảo, nàng nhìn thấy một quả cà chua đỏ hồng.
“……”
Nàng làm như không có việc gì nhìn đi chỗ khác, không tiếp tục cúi xuống nhìn nữa.
Tang Xu sống ở Cung Tịch Nguyệt. Tang Yểu nghe nói, bởi vì lúc trước, lần đầu Thánh Thượng nhìn thấy tỷ tỷ nàng đã hoảng hốt, còn tưởng bản thân gặp được Tiên tử lạnh lùng trên chín tầng mây. Cho nên, hắn đã đặc biệt đổi tên cung điện nơi tỷ tỷ nàng ở thành Cung Tịch Nguyệt.
Bởi vì Tang Yểu chưa làm lễ trưởng thành, lại là muội muội của Tang Xu. Cho nên, từ khi tỷ tỷ được sủng ái, Thánh Thượng từng đích thân hạ lệnh nói Tang Yểu có thể tự do ra vào cung thăm tỷ tỷ nàng.
Cung Tịch Nguyệt vô cùng trống trải. Mấy ngày nay đúng lúc ẩm thấp lại có vài phần càng giống Cung Quảng Hàn trên bầu trời.
“Cô nương, chờ một lát. Nương nương đang thay y phục, một lát nữa sẽ tới.”
Cung nữ ở Cung Tịch Nguyệt dâng trà nóng lên cho Tang Yểu. Tang Yểu tiếp nhận uống một ngụm nhỏ.
“Vừa rồi Nương nương còn nhắc mãi vì sao cô nương mãi chưa tới, còn tưởng cô nương lại lạc đường ở đâu.”
Tang Yểu nói: “Do nửa đường ta gặp ca ta. Hắn còn gọi ta đi, sau đó còn……”
Nói một nửa, Tang Yểu đột nhiên dừng lại, ngược lại bất mãn nói: “Mà đại cô cô đừng cười ta nữa. Hiện tại, ta sẽ không lạc đường nữa đâu.”
Vừa dứt lời, Tang Yểu nhìn thấy bóng người mảnh khảnh từ sau bức rèm che đi tới. Nàng mỉm cười, đứng dậy chạy nhanh tới. Nàng không nói một lời ôm mỹ nhân trước mặt, thân mật cọ cọ cổ Tang Xu, nói: “Tỷ tỷ, muội rất nhớ tỷ!”
Tang Xu mặc cho nàng ôm. Trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý cười bất đắc dĩ, một lát sau mới vươn ngón tay thon dài đẩy đầu thiếu nữ xù lông ra:
“Được rồi, tỷ mới tắm xong. Muội không cần dán lên người ta.”
Ngoại hình Tang Xu có thể nói khác hoàn toàn Tang Yểu.
Theo thẩm mỹ hiện tại, nói Tang Xu là mỹ nhân có một không hai ở hậu cung cũng không quá. Dáng người nàng cao, gầy, khuôn mặt xinh đẹp không nhiễm bụi trần, được lụa trắng bao bọc cả người, theo làn gió nhẹ thổi, luôn làm Tang Yểu cảm thấy giây phút tiếp theo tỷ tỷ sẽ bay lên chín tầng mây.
Nàng buông Tang Xu ra, đột nhiên khó hiểu nói: “Tỷ, sao tỷ lại tắm vào ban ngày?”
Còn có thể là bởi vì cái gì, muội muội ngốc này.
Sắc mặt Tang Xu có vài phần quái dị nhưng nàng cũng không giải thích với Tang Yểu, mà ngược lại nói: “Vừa rồi phụ thân mới giáo huấn muội sao?”
Tang Yểu nghe vậy lại nghĩ tới Tạ Uẩn, nàng nói một cách ẩn ý: “Có dạy dỗ một chút ạ.”
Tang Xu hỏi: “Sau đó thì sao?”
“…… Sau đó Tạ Uẩn tới.”
Tang Xu khẽ nhíu mày, trầm giọng nói: “Tạ Uẩn à.”
Khác với gia chủ Tạ gia trước đây, tuổi tác của Tạ Uẩn hiện tại chỉ mới hơn hai mươi, cũng đã có ý định tiếp quản gia tộc.
Kể từ sau khi hắn bước vào triều chính, nàng ấy chưa từng thấy hắn nghỉ ngơi lúc nào, một lòng một dạ đều tập trung vào chính sự. Đương nhiên, mấy năm nay cũng đã có kết quả. Cân bằng các nhánh gia tộc, dẹp loạn, chống giặc ngoại xâm, thể hiện sự sắc bén của hắn ta. Thậm chí, còn từng bước chèn ép hoàng quyền.
Hắn không thích phong hoa tuyết nguyệt, không yêu thơ từ ca phú, rượu chè, không gần nữ sắc. Thậm chí, khinh thường giả vờ lương thiện.
Người như vậy, rất khó tìm được nhược điểm.
Nếu Tang gia không thể để hắn nhìn thấy lợi ích rõ ràng. Cho dù muốn trèo cao, chỉ sợ hắn cũng không cho một cái liếc mắt.
Nhưng đương nhiên những chuyện này nàng sẽ không nói với Tang Yểu, “Hắn có chuyện gì sao?”
Tang Yểu nói: “Cũng…… Cũng không có việc gì. Hình như là tới thẩm vấn phạm nhân.”
Nếu nàng không đoán sai, người được thẩm vấn hẳn là thứ sử Thông Châu, họ Thẩm, từng là đệ tử của Tạ lão gia.
Tang Yểu lại nói: “Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy Tạ Uẩn thế nào?”
Tang Xu nói đúng trọng tâm: “Nhẹ nhàng, phong độ, là người có tài năng. Nếu sinh ra ở Tang gia, cha nằm mơ cũng cười tỉnh.”
Tang Yểu nghĩ thầm, cái gì mà nhẹ nhàng phong độ. Hắn chỉ là mũ áo chỉnh tề, không đúng, hắn là mặt người dạ thú.
Vừa nói xong, Tang Xu cảm thấy có gì không đúng.
Bình thường, chưa từng thấy Tang Yểu quan tâm một nam tử như vậy. Hôm nay không chỉ chủ động hỏi nàng, còn chưa nói được hai câu đã đỏ mặt.
Tang Xu nhìn chằm chằm mặt Tang Yểu, hoài nghi nói: “Yểu Yểu, muội không giống bình thường, muội hỏi hắn làm cái gì? Có phải muội có chuyện gì giấu ta hay không?”
Mặt Tang Yểu càng đỏ hơn.
Được rồi, xác định, quả nhiên là có.
Từ nhỏ, Tang Yểu vô cùng tin tưởng Tang Xu, ngoài trừ tỷ tỷ, nàng cũng không biết nói với ai. Nàng nuốt một ngụm nước miếng, nói: “Quả thật có một chuyện, muội…… Muội có một bí mật.”
Khi lời nói đến chỗ này, Tang Xu cũng có thể đoán được là cái gì.
Tám phần là muội muội ngốc nhà nàng động xuân tâm với Tạ Uẩn.
Động tâm với Tạ Uẩn thật sự rất bình thường. Mặc dù, đây đã định sẵn là tương tư đơn phương nhưng ít nhất có thể chứng minh, ánh mặt Yểu Yểu nhà nàng quả thật không tồi.
Nàng ấy hướng dẫn từng bước nói: “Muội nói đi.”
Tang Yểu mím môi nhìn lén cung nữ, thái giám bên cạnh. Sau khi xấu hổ hồi lâu mới dán sát tai tỷ tỷ, chịu đựng cảm xúc xấu hổ tột độ thì thầm, nói:
“Chính là…… hình như Tạ Uẩn, hắn thích muội.”
“Muội nên làm cái gì bây giờ, tỷ tỷ.”