Ngài ảnh đế cũng không tức giận, tay ướt đẫm vỗ lên khuôn mặt của cậu, tay cầm lấy chiếc điện thoại di động đang quay phim, huơ huơ trước mặt của Tần Tử Ninh.
"Quay xong rồi, tôi sẽ đưa cho Trác Túc xem."
Vừa mới lêи đỉиɦ xong nên đầu óc của Tần Tử Ninh vẫn chưa được tỉnh táo, cậu dừng vài giây rồi mới nhận ra Sầm Tiêu đang nói cái gì, trong phút chốc kêu thảm một tiếng, tiến lên muốn cướp lấy điện thoại di động: "Hai người các anh đúng là thần kinh mà! Mẹ kiếp!!"
Sầm Tiêu nhìn cậu đầy kỳ quái, lách mình sang một bên né tránh Tần Tử Ninh: "Không phải vừa đến đây tôi đã nói điều tôi muốn làm với em rồi sao?"
"Nhưng mà em vẫn chưa đồng ý!" Tần Tử Ninh gần như phát điên lên, "Rõ rành anh mới là người..."
"Là tôi cưỡиɠ ɧϊếp em hay sao?" Sầm Tiêu nhếch mày lên, "Em nhìn tôi xem rồi làm tự nhìn lại chính mình, tôi có thể cưỡиɠ ɧϊếp em được sao?"
Một bên là cậu trai trẻ cao một mét 85, mạnh mẽ cường tráng, một lên là ảnh đế cao chỉ một mét 75, mảnh mai như một tờ giấy, nói người sau cưỡиɠ ɧϊếp người trước thì sợ rằng cảnh sát cũng không tin nổi.
Tần Tử Ninh há miệng thở dốc, đang cân nhắc xem có cách nào càng ác độc hơn để công kích Sầm Tiêu hay không thì người kia đã khua khua chiếc điện thoại, cười tủm tỉm.
"Tôi đã gửi video của chúng ta cho anh ấy rồi." Sầm Tiêu bỏ điện thoại di động xuống, bắt đầu mặc quần áo, "Em ngoan ngoãn tuân thủ những lời mà em đã hứa hẹn đi, Trác Túc đã nói cho tôi biết rồi, nếu em không nghe lời thì tôi sẽ gửi cái video này cho mẹ em xem."
Khi anh xoay người lại, mông mụp bị cᏂị©Ꮒ cho đỏ bừng hiện lên trước mắt cậu, giữa mông dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt không ngừng chảy xuống. Sầm Tiêu vờ như không biết gì, làm bộ không có việc gì mặc bộ quần áo nhăn nhó của anh lên người, xoay thân thể vừa mới bị ȶᏂασ chín qua, vẫy tay với Tần Tử Ninh.
Mãi đến khi anh đi ra khỏi căn phòng thì Tần Tử Ninh mới sực tỉnh lại, nổi giận gầm lên một tiếng: "Sầm Tiêu, cái tên khốn nhà anh!"
Một chiếc Maybach đậu trước cửa nhà họ Tần suốt một buổi lúc này mới khởi động máy, chờ đến khi anh đến gần về đường, xe vừa lúc dừng lại bên người của anh.
"Đi thôi, đi đến sân bay."
Sầm Tiêu vừa mới lên xe đã cởϊ qυầи xuống, chẳng chút ngượng ngùng cầm lấy khăn tay lau sạch đống lộn xộn ở dưới thân.
L*и múp giữa hai chân của anh bị ȶᏂασ đến ửng lên màu đỏ tươi ướŧ áŧ, vẫn còn mấp máy, chưa thể khép lại được, nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu trai kia thấm ướt cả quần của Sầm Tiêu. Tuy rằng kỹ thuật làʍ t̠ìиɦ của Tiểu Tần rất vụng về nhưng lực tay lại vô cùng lớn. Trên mông mềm, trong đùi của anh đều in dấu vết tay của cậu.
Khăn tay chỉ có thể lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra một cách miễn cường, đang ở trong xe nên chẳng có cách nào để xử lý cả. Nhưng mà cả một quá trình làʍ t̠ìиɦ cùng gã trai tơ kia, anh vẫn chưa lêи đỉиɦ được một lần nào, cơ thể vẫn chưa được thỏa mãn, l*и vẫn trong cơn nứиɠ, không ngừng tiết ra nước da^ʍ, sự khát cầu tình ái vẫn còn hừng hực trong cơ thể đĩ thõa của anh.
Xuyên qua một bức cửa kính, Trịnh Thần thu hết những động tác dâʍ đãиɠ của anh vào trong đáy mắt. Hắn ta hiểu rõ Sầm Tiêu như lòng bàn tay, nhìn qua trông anh có vẻ vô cùng hưng phấn nhưng thật ra đang rất mất hứng.
"Không vui sao?"
Sầm Tiêu thở dài, "Chỉ là hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, có gì đâu mà vui với không vui."
"Tổng giám đốc Trác đúng thật là không biết thương người." Trịnh Thần phàn nàn thay anh, "Em đã không chợp mắt suốt ba ngày rồi mà còn bị anh ta túm về đây, làm... làm loại chuyện này."
"Lời của ông chủ chính là thánh chỉ đối với tôi." Sầm Tiêu cười cười, "Chẳng có gì hay ho để nói cả."
Trong xe chỉ còn lại tiếng Sầm Tiêu thay quần áo. Thân thể trắng nõn nà, từng đường cong nhấp nhô ẩn dưới lớp quần áo thô ráp, từ một cơ thể nhuốm mùi nɧu͙© ɖu͙© sau khi mặc quần áo vào lại trở lại với dáng vẻ của một người đàn ông nghiêm túc.
Trịnh Thần có thể tưởng tượng được dáng vẻ cái eo nhỏ xinh kia lắc lư dưới thân thể của Tiểu Tần - cậu trai tân mới tròn hai mươi, ngay cả ©ôи ŧɧịt̠ cᏂị©Ꮒ chỗ nào cho sướиɠ cũng chẳng biết. Hắn ta vô cùng ghen ghét nhưng lại chẳng thể nào bày tỏ ra được.
Hắn ta là ai chứ, chỉ là một tên trợ lý sinh hoạt nhỏ nhoi. Sầm Tiêu có phải ngậm ©ôи ŧɧịt̠ ai đi nữa thì cũng không đến lượt hắn ta sắp đặt.