Trở Về Cấp 3 Cùng Ông Chủ

Chương 5

Cô trở thành một trong những người thích hắn, hơn nữa khi đó tâm thái của cô trải qua một kỳ nghỉ hè đã điều chỉnh tốt, lá gan còn rất lớn, cô chuẩn bị yêu sớm một chút, phản nghịch một chút, bắt lấy cục xương cứng nghe nói không ai gặm nổi kia.

Vì thế cô theo đuổi Tưởng Hướng Nam hết một năm, Tưởng Hướng Nam đối với cô cũng không giống các nữ sinh khác, thích sai sử cô, cô khi đó đầu óc không rõ ràng lắm, chịu thương chịu khó hết một năm, kết quả phát hiện người ta đã sớm có người trong lòng.

Người kia chính là chị gái Tô Trừng của cô.

Cô mới phát hiện, Tưởng Hướng Nam và Tô Trừng là bạn học từ thời cấp 2, vẫn luôn thích Tô Trừng, nhưng Tô Trừng nhìn cô mỗi ngày chạy theo Tưởng Hướng Nam, không có nói cho cô biết chuyện bọn họ rất quen thuộc, thẳng đến khi Tưởng Hướng Nam kết thúc trò chơi, trước cự tuyệt cô, sau lại ở trước mặt mọi người nói, người hắn thích vẫn luôn là Tô Trừng.

Vì thế cô thành trò cười trong số các bạn học, lại bị gọi phụ huynh đến, cô cả người đều là ngốc.

Cô khi đó không rõ, Tô Trừng và Tưởng Hướng Nam vì sao lại trêu chọc cô như vậy, càng khổ sở với việc ba mẹ cô không hỏi nguyên do, đã trực tiếp định tội cô.

Tâm thái cô đóng băng, thành tích xuống dốc không phanh, trực tiếp ở lần thi cuối kỳ rớt từ lớp trọng điểm xuống lớp bình thường.

Hai năm sau, vô luận cô nỗ lực như thế nào, thành tích cũng không thể đi lên, mà Tưởng Hướng Nam tiếp tục thủ Tô Trừng, không có chân chính cùng Tô Trừng ở bên nhau, bởi vì Tô Trừng phải chăm chỉ học hành, tương lai thi vào một trường đại học tốt.

Cuối cùng Tô Trừng như nguyện thi đậu đại học trọng điểm, mà cô bởi vì thành tích không lý tưởng, bị ba mẹ đưa đi du học.

Lại sau đó, cô ở nước ngoài gặp được Triệu cẩu, tiểu thiếu gia Triệu gia ở thủ đô.

Tô Li hơi dò thân mình ra, nhìn về phía một mặt của con đường, chờ xe buýt tới.

Triệu Cửu lúc này đang học trong một trường cấp 3 tư thục cách đây hai mươi km, nghe nói học phí nơi đó một năm 30 vạn, cho nên bằng tiền tiêu vặt của tiểu Triệu Cửu, thanh toán trước tiền lương cho cô hẳn là không có vấn đề gì lớn.

“Anh Tưởng, cảm thụ như thế nào?” Hồ Tiêu nhìn bộ dáng Tô Li giả vờ giống như ngẫu nhiên gặp được bọn họ, hưng phấn cười nói, “Người ta còn trốn học vì anh.”

Tưởng Hướng Nam khoác áo khoác, bên trong là áo ngắn tay màu đen, nghe vậy nhàn nhạt nhìn thân ảnh ven đường, thiếu nữ mặc bộ đồng phục học sinh to rộng, nhìn nho nhỏ.

Tô Li.

Một cô bé sức sống mười phần, vô tâm vô phổi, không nghe hiểu lời nói ngầm của người khác, mỗi ngày đều giống như mặt trời bé con, nhiệt liệt lại đơn thuần, vừa thấy chính là đứa trẻ từ nhỏ đã làm cho người ta thích.

Hắn thu hồi tầm mắt, đôi mắt đen nhánh lạnh băng như đè nặng tuyết đọng hàng năm, đôi môi mỏng khẽ nhếch, lạnh lùng nói: “Cứ đợi đi.”

Hồ Tiêu vội vàng câm miệng, Dương Phi ở bên cạnh chọc Hồ Tiêu một cái: “Cậu tìm mắng sao? Anh Tưởng không thích nhất là loại người được nuông chiều từ bé này, cậu lại không phải không biết.”

Hồ Tiêu bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ nói vậy thôi, nhưng, việc chỉnh Tô Li một năm này, bọn họ cũng không phải cố ý.

Lúc trước chỉ là định trút giận thay Tô Trừng, lăn lộn cô một chút, không nghĩ tới cô gái nhỏ lại có thể vô tâm vô phổi, cái gì cũng không nhận thấy được, kiên trì nguyên một năm.

Nếu không phải anh Tưởng chán ngán, cô phỏng chừng còn kiên trì đủ ba năm.

Nói thật, con gái tích cực lại thật thành như vậy cũng rất hiếm thấy.

Đáng tiếc, anh Tưởng của bọn họ không thích nhất là loại con gái được yêu chiều nuôi lớn lên, sẽ làm anh ấy nghĩ đến đứa em trai do mẹ kế anh ấy mang đến kia.

Cho nên Tô Li kỳ thật từ lúc bắt đầu đã bị loại trừ.