Chương 5: Ngón tay play~, con trai đang dùng ngón tay đâm vào l ỗ đít bị ba ba bắt gặp, nửa đêm bò vào chăn của ba ba sau đó bị ba ba dùng ngón tay cắm bắn.
Buổi sáng ngày hôm sau, bọng mắt của cả hai ba con đều đen thui.
Đầu óc của Từ Đức Dụ bấy giờ đã loạn như một nồi cám heo, hắn không biết tại sao mọi chuyện lại biến thành một mớ hỗn độn như thế này nữa. Hắn chỉ muốn thương lượng với con trai về việc mình có thể sẽ đi bước nữa mà thôi, nhưng mà hắn được con trai cáo trạng là hắn đã đυ. con trai khi hắn say rượu? Sau đó con hắn còn muốn tiếp tục quan hệ lσạи ɭυâи với hắn tiếp? Vốn hắn còn muốn nghiêm khắc từ chối lời đề nghị này mà, nhưng chưa kịp nói đã bị con trai đè xuống bú c ặc, còn sướиɠ tới mức bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng cậu?
Hắn không suy nghĩ được gì hết, điều duy nhất hắn có thể nghĩ ra là con trai không muốn hắn tái hôn, hắn cũng biết phải đối diện với mọi chuyện lộn xộn bây giờ như thế nào nữa.
Hai người im lặng ăn sáng, Từ Hạo đôi lúc sẽ liếc ba mình một cái, thấy bộ dạng hắn vẫn mất hồn mất vía như vậy thì không dám bắt buộc quá đáng nên vẫn ngoan ngoãn ngồi ăn cơm.
Ăn sáng xong, Từ Đức Dụ chỉ nói một câu "Ba đi làm mướn đây", sau đó vội vàng vọt ra ngoài cổng, thậm chí không dám nhìn con trai lấy một cái.
Trong khi làm việc Từ Đức Dụ luôn phân tâm suy nghĩ hết một ngày, cuối cùng vẫn quyết định phải nói chuyện đàng hoàng với con trai mình mới được.
Buổi tối hôm đó, Từ Hạo đã chuẩn bị xong cơm tối, dọn sẵn lên bàn chờ ba ba về. Khi Từ Đức Dụ về nhà đã thấy con trai nấu cơm xong thì mỉm cười, vội đi rửa tay rồi ngồi bàn ăn cơm, vẫn im lặng ăn xong bữa tối.
Từ Đức Dụ trong lòng khó chịu vô cùng, muốn mở miệng nói chuyện với con trai nhưng chưa tìm được cơ hội mở miệng. Hắn quyết định sau khi ăn xong nhất định phải nói rõ với con trai. Mà Từ Hạo thấy ba ba cứ vùi đầu ăn cơm không nhìn cậu thì trong lòng có chút mất mát nên cũng không nói gì luôn.
Ăn cơm xong, Từ Hạo thấy ba cậu vẫn luôn thất hồn lạc phách rửa chén chùi xoang nên muốn đi tắm trước, cậu cầm theo bộ đồ mới và khăn đi vào nhà tắm, mở vòi sen bắt đầu rửa sạch cơ thể. Mấy ngày nay cậu luôn đều đặn bôi thuốc mỡ nên l ỗ đít đã lành hẳn, nhân lúc tắm rửa nên muốn kiểm tra bên trong một chút. Cậu chu mông lên, dang rộng hai đùi ra cẩn thận cắm một ngón tay vào, ai mà ngờ mới cắm vào một ngón tay vào thì cửa nhà tắm bỗng dưng bị đẩy vào, cậu sợ tới mức kẹp chặt l ỗ đít, hai mắt tròn xoe mở lớn, bị đóng đinh tại chỗ.
Từ Đức Dụ rửa chén xong thì về phòng lấy đồ đi tắm, sau đó đi ra nhà tắm, từ nãy giờ hắn luôn suy nghĩ làm sao để bắt chuyện với con trai nên không chú ý tới nhà tắm còn sáng đèn nên mới đẩy cửa bước vào và gặp một cảnh làm cho hắn muốn phun máu mũi như thế.
Chỉ thấy con trai hắn đang chu hai cánh mông trắng nõn lên cao, một ngón tay thon dài đang cắm vào l ỗ đít móc móc, bởi vì Từ Hạo đưa lưng về cửa nên l ỗ đít đỏ hồng bắt mắt kia bị hắn nhìn sạch sẽ, con trai thấy hắn thì mặt mũi đỏ bừng lên, mở lớn đôi mắt to tròn ngốc nghếch nhìn chằm chằm hắn, y như một con mèo nhỏ bị dọa sợ, đáng yêu vô cùng.
Từ Đức Dụ cảm thấy gương mặt của mình nóng phừng lên, đứng ngốc tại chỗ nhìn không chớp mắt, một lát sau mới phản ứng lại, lắp bắp một câu "Con...con tắm trước đi", sau đó đóng cửa, vội vội vàng vàng chạy đi.
Lúc này đây Từ Hạo cũng xấu hổ muốn chết, thấy ba ba đã đi rồi thì vội rút ngón tay ra, phát ra một tiếng "lép nhép" khá nhỏ, cậu đỏ mặt tắm rửa qua loa rồi lủi về phòng.
Từ Hạo vào phòng thì gặp mặt ba cậu, hai người liếc nhìn nhau một cái rồi đồng thời cúi đầu né mặt nhau, Từ Hạo nhỏ giọng nói "Con tắm xong rồi"
Từ Đức Dụ cúi đầu lên tiếng "Ừ", sau đó cầm lấy quần áo trên giường rồi đi nhanh ra ngoài.
Từ Hạo lấy chăn nệm xếp gọn ở cuối giường trải ra rồi leo lên nằm bấm điện thoại.
Rất nhanh Từ Đức Dụ đã tắm xong, về phòng ngủ thấy con trai đã nằm lên giường thì cũng đóng cửa, tắt đèn cởi giầy trèo vào ổ chăn của mình. Hắn hít sâu một hơi rồi chậm rãi mở miệng nói "Hạo Hạo, chuyện hôm qua ba nói với con đó, ba..."
Lời còn chưa nói xong đã bị Từ Hạo cắt ngang "Ba, ba còn nhớ rõ chuyện con nói hôm qua không, chuyện, l ỗ đít của con bị nứt đó", cậu mím môi lại rồi bổ sung một câu "Lúc nãy con muốn kiểm tra một chút thôi"
"Nhưng mà con nhìn không được, ba có thể giúp con kiểm tra một chút không?"
Từ Đức Dụ có hơi xấu hổ nhưng lại rất lo lắng cho thân thể của con trai, mở miệng hỏi "Ba phải giúp con như thế nào?"
Vừa dứt lời đã thấy con trai tự cởϊ qυầи ra rồi bò lại bên cạnh hắn, thân dưới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xoay người lại với ba ba, chu mông lên đối diện với hắn.
Đêm mười lăm trăng sáng rỡ trên bầu trời, ánh sáng nhu hòa chiếu qua cửa kính soi vào trong làm Tống Tư Vũ thấy rõ hai cánh mông trắng nõn đang chu về phía này, ánh trăng rơi trên làn da mềm mại làm nó như sáng lên, càng tôn thêm vẻ đẹp của lỗ nhỏ đỏ tươi ở giữa.
Hình ảnh dâʍ ɖu͙© trước mắt thì bỗng nhớ lại một màn nhìn thấy trong nhà tắm ban nãy. Mặt của hắn đỏ lên, tim cũng đập gia tốc.
"Sờ một chút đi ạ, sờ xem có còn bị nứt không đi ba", Từ Hạo run giọng chỉ dẫn, tay cậu bấu chặt lấy tấm nệm dưới thân, mặt đỏ như muốn rỉ máu.
Từ Đức Dụ không tự chủ mà liếʍ liếʍ lấy môi, hơi do dự một lát những vẫn vươn một ngón tay thô ráp sờ sờ lên lỗ nhỏ đỏ tươi của con trai.
Cửa l ỗ đít bị chạm vào làm cho Từ Hạo run lên, hai cánh mông trắng nõn hơi uốn éo qua lại.
"Bên trong...xem giúp con...bên trong cũng bị nứt nữa..."
Từ Đức Dụ nghe con trai nói vậy thì trong đầu óc bây giờ đều là hình ảnh con trai tự cắm ngón tay vào lỗ nhỏ của mình, ma xui quỷ khiến hay sao đó mà cũng vươn một ngón tay đâm vào trong.
"A~..."
L ỗ đít non mềm bị ngón tay thô ráp cắm vào, thành ruột cũng bị căng ra làm cho cậu hơi đau với cảm giác bị dị vật xâm nhập cũng không dễ chịu gì, nhưng theo đó lại có cảm giác tê dại dâng lên "Bên trong...sâu bên trong một chút nữa..."
Từ Đức Dụ như một cái máy chỉ biết nghe theo mệnh lệnh vậy, hắn nghe lời của con trai đâm hết nguyên ngón tay vài trong.
"Ư ~...", Từ Hạo rêи ɾỉ thành tiếng, tiếng rên này vừa dâʍ đãиɠ lại mị hoặc làm cho hơi thở của Từ Đức Dụ nặng nề hơn một chút.
"Động một chút đi ba~...", Từ Hạo nỉ non làm nũng.
Đầu óc của Từ Đức Dụ bây giờ đã trống rỗng, không suy nghĩ được gì cả, con trai nói gì thì hắn làm theo đó, nghe con trai kêu hắn động một chút thì ngón tay đang cắm trong l ỗ đít chậm rãi rút ra lại đâm mạnh vào trong. Nhìn ngón tay thô to màu khá mạch của mình đang ra vào giữa hai cánh mông trắng nõn của con trai, lúc rút ra còn mang theo mị thịt đỏ tươi tuyệt đẹp thì bụng dưới của hắn căng thẳng, dường như có một dòng máu nóng dồn thẳng xuống háng. Ngón tay của hắn đẩy nhanh tốc độ cắm rút hơn, sau đó, dường như tay hắn chạm phải một khối thịt mềm hơi nhô lên, hắn theo bản năng liền nghiền ép lên mảng thịt mềm đó.
"A a a...đúng rồi...chính là nơi đó...", Từ Hạo bị đâm đến điểm da^ʍ thì thét chơi tai ra tiếng.
Từ Đức Dụ cho rằng con trai muốn hắn xoa xoa nơi đó nên chuyên tâm đâm mạnh lên chỗ thịt mềm đó, dùng sức đâm vào rút ra lên nơi đó.
Cái miệng nhỏ của Từ Hạo rêи ɾỉ "Ư...ư...a...a..." không ngừng, sướиɠ đến mức hai chân run rẩy, c ặc nhỏ phía trước không ai đυ.ng tới mà cũng dựng đứng lên, sau khi bị cắm thêm mấy chục cái thì "phốc phốc" cao trào, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên nệm.
"A a a...bắn rồi...con trai bị ba ba cắm bắn...ư..."
Từ Đức Dụ bị tiếng thét của con trai làm cho giật mình tỉnh táo lại, vội vàng rút ngón tay ra ngoài, phát ra một tiếng "phốc" dâʍ ɖu͙©.
Từ Hạo xụi lơ nằm úp sấp trên nệm, một hồi lâu sau mới hơi có tí sức lực trở lại, cậu đứng lên thì thấy ba ba vẫn đang phát ngốc ngồi nhìn chằm chằm ngón tay của mình, cậu đỏ phừng mặt rút mấy tờ khăn giấy lau cho ba, sau đó lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ do cậu mới bắn ra rồi dịu dàng nói "Ba, ngủ thôi"
Từ Đức Dụ lúc này cũng hoàn hồn lại, trùm kín chăn lại cố dỗ giấc ngủ, trước khi ngủ còn cố gắng suy nghĩ: sao mọi chuyện lại biến thành như thế này ..