Nữ Phụ Muốn Bị Làm

Chương 10 Một bên cùng em trai nói chuyện một bên bị anh trai trong chăn liếm huyệt 【H】

Tiểu huyệt cao trào phun dâʍ ŧᏂủy̠ lên qυყ đầυ, cảm xúc ướt nóng kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm thân thể anh run rẩy lên, tiểu huyệt kẹp qυყ đầυ anh bắt đầu nhanh chóng co rút lại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tinh quan mở rộng ra, đang trong lúc chuẩn bị bắn tinh anh đột nhiên đem côn ŧᏂịŧ rút ra, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn lên bụng nhỏ em gái, một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ thì bắn lên mặt em ấy.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, chuẩn bị gần đến giường, Hồ Chấn Dương bất chấp thu thập chính mình, anh vừa định trốn xuống gầm giường, không nghĩ tới Hồ Anh vậy mà lấy chăn chùm anh vào bên trong.

Trên giường nhiều người, anh khẳng định sẽ bị phát hiện.

Hồ Chấn Dương giật giật thân thể muốn lại giãy giụa lần cuối, anh liền nghe được tiếng bước chân Hồ Chấn Vũ gần trong gang tất, dọa anh ngừng thở không nhúc nhích.

“Đồ nhà quê, cô không nghe thấy tôi ở bên ngoài kêu cô sao?” Hồ Chấn Vũ bước vào cách giường Hồ Anh khoảng cách không xa, đứng yên, cau mày, phảng phất gần cô một chút sẽ nhiễm bệnh quê mùa vậy.

Hồ Anh nửa nằm ở trong chăn, giữa hai chân là anh trai, tiểu huyệt còn cảm giác được hô hấp của anh trai , nóng hầm hập, làm tiểu huyệt vừa mới cao trào lại bắt đầu thấy hư không, tiểu huyệt không ngừng mấp máy muốn côn ŧᏂịŧ mau cắm vào, vì vậy cô giật giật thân thể, để tiểu huyệt của mình nhắm ngay trước mặt anh trai.

Khi tiểu huyệt của Hồ Anh đυ.ng tới trước mặt anh, Hồ Chấn Dương mới phản ứng lại mình đang nằm giữa hai chân em gái, còn ngửi được dâʍ ŧᏂủy̠ của em gái cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, hai mùi hương hòa vào nhau làm côn ŧᏂịŧ anh có xu thế ngẩng cao đầu.

Đặc biệt, trên đỉnh đầu còn truyền đến giọng nói của em trai, cái loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt này làm anh không dám phát ra tiếng, chỉ có thể tùy ý tiểu huyệt không ngừng mấp máy em gái đυ.ng vào chóp mũi của chính mình. Thậm chí lúc tiểu huyệt em gái nhắm ngay miệng anh, anh còn theo bản năng vươn đầu lưỡi ra liếʍ.

Lúc đầu lưỡi anh trai chạm vào tiểu huyệt, cô thoải mái rầm rì rêи ɾỉ một tiếng: “Ưmm…..”

“Cô kêu bậy cái gì?!” Hồ Chấn Vũ bị thanh âm Hồ Anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ nổi da gà, trên người vậy mà có chút nóng lên.

Hồ Anh lười biếng ngáp một cái, nhỏ giọng nói: “Ngủ nhiêu có chút mệt mỏi, em trai, em kêu chị có việc gì nha?”

Hồ Chấn Vũ nhìn Hồ Anh lười biếng nằm đó thế nhưng cảm thấy cô hôm nay có chút đẹp, so với lúc hắn mới đi du lịch như trời với đất. Làn da trắng nõn, ngũ quan xinh đẹp, lúc nói chuyện âm thanh nhu mị, làm thân thể hắn có chút mềm.

“Tặng quà cho cô!” Hồ Chấn Vũ giơ giơ món quà trong tay lên ý bảo Hồ Anh lại đây lấy.

Ai mà nghĩ đến Hồ Anh chỉ là ngồi ở tại đó, bĩu môi nhìn hắn: “Để qua một bên đi.”

Giọng nói cô lười nhác, biểu tình cũng rất là có lệ, bộ dáng giống như hắn là đàn em của cô, Hồ Chấn Vũ lập tức tức giận bốc hỏa, ngạo kiều nói: “Muốn quà thì chính mình lại đây lấy.”

“A, vậy tôi không lấy.”

Hồ Anh một bên nói, một bên hơi hơi động đậy thân thể, để tiểu huyệt ướŧ áŧ bị anh trai ăn. Dâʍ ŧᏂủy̠ đều để bên miệng anh trai khiến cho anh chỉ có hé miệng từng ngụm từng ngụm uống cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tưởng tượng anh trai ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh bắn ra, dâʍ ŧᏂủy̠ Hồ Anh chảy ra càng nhiều.

Có một số việc một khi đã làm thì vô pháp dừng lại, Hồ Chấn Dương cảm giác trong miệng toàn là dâʍ ŧᏂủy̠ của em gái trong lòng cảm thấy rất kỳ diệu. Một bên cảm thấy mình quá mức dâʍ đãиɠ, một bên cảm thấy thực sướиɠ. Đặc biệt, Hồ Anh một bên cùng em trai nói chuyện phiếm, một bên tiểu huyệt cọ xát lên mặt anh. Hai việc trái ngược làm đầu óc anh trống rỗng, chỉ có thể tùy ý để tiểu huyệt Hồ Anh cọ xát mặt anh