Thôi Miên Thần Tượng Xinh Đẹp

Chương 5.1

Trong mấy tiếng đồng hồ sáng Cao Hình Hải bận rộn, Tô Lương Ngọc đang chìm vào trong giấc ngủ say, cho dù bên ngoài có chút âm thanh ồn ào thì cậu cũng không bị quấy tỉnh.

Đương nhiên, hiệu quả cách âm của phòng không tồi.

Khoảng mười một giờ, khi Cao Hình Hải kê thuốc cho bệnh nhân xong, cũng tính ra được Tô Lương Ngọc đã ngủ gần tám tiếng, hẳn là đã tỉnh dậy.

Hắn đứng dậy mở cửa phòng, lọt vào trong tầm mắt hắn là Tô Lương Ngọc, khuôn mặt xinh đẹp, nhưng không mặc quần áo gì đang yên lặng ngủ trên giường, cảm xúc của Cao Hình Hải không khỏi sôi sục lên, nhưng bởi vì bên ngoài vẫn còn người bệnh khác, cho nên Cao Hình Hải đóng cửa lại ngay lập tức, phòng ngừa người khác nhìn thấy tư thế trần trụi của Tô Lương Ngọc lúc này.

Tuy nhiên, khi tầm mắt nóng rực của hắn nhìn về phần thân dưới xinh đẹp của Tô Lương Ngọc, dươиɠ ѵậŧ trong quần Cao Hình Hải như lập tức trở nên hứng thú dâng trào, vô cùng nóng bỏng và cương cứng.

Nhưng bây giờ đương nhiên Cao Hình Hải không có thời gian để chơi đùa với cơ thể xinh đẹp này của Tô Lương Ngọc, nhưng khi côn ŧᏂịŧ đỏ bừng của hắn lộ ra, hắn lại đến gần Tô Lương Ngọc.

Tô Lương Ngọc vốn đã có dấu hiệu tỉnh dậy, khi loz da^ʍ mềm mại của cậu bị côn ŧᏂịŧ nóng hổi cương cưng của Cao Hình Hải đυ.ng vào, hơn nữa còn vô cùng nhanh chóng thô bạo cọ mạnh lên, cái loại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng này khiến âʍ đa͙σ Tô Lương Ngọc mẫn cảm nứиɠ lên run run, thân dưới cậu như có một ngọn lửa thiêu đốt.

Mà Cao Hình Hải nhìn thấy phần thịt mềm mại trơn nhẵn của Tô Lương Ngọc chảy ra một ít nước da^ʍ, hắn nở nụ cười tà ác, sau khi phần hộŧ ɭε bị sưng lên vì bị côn ŧᏂịŧ cọ sát không dưới mười lần, cùng với tiếng hít thở gấp gáp của Tô Lương Ngọc, chỉ thấy lông mi của cậu run rẩy, như một con bướm bị bất ngờ.

Đôi mắt đột nhiên mở ra, cũng vì Cao Hình Hải vẫn dùng dươиɠ ѵậŧ cực nóng ma sát lên âʍ ɦộ trơn trượt của cậu như cũ mà khuôn mặt xinh đẹp của Tô Lương Ngọc nhanh chóng đỏ hồng lên, nhìn qua có cảm giác như một viên pha lê xinh đẹp trong trẻo.

“Không tồi, Lương Ngọc, ngủ thẳng đến tận trưa mới nhàn nhã tỉnh lại.” Bên tai vang lên tiếng nói chuyện của Cao Hình Hải, tầm mắt cậu lộ vẻ hơi hoảng hốt, khi nhìn thẳng xuống thì nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của Cao Hình Hải đang đặt trên âʍ ɦộ trần trụi của cậu, cọ qua cọ lại không ngừng.

Trên mặt cậu lập tức lộ vẻ kinh hoàng và mâu thuẫn, nhưng trong đầu lại nhớ lại cảnh Cao Hình Hải điều trị cho cậu, Cao Hình Hải đã điều trị cơ thể và những thứ liên quan khác, giờ phút này Tô Lương Ngọc như chỉ có thể để mặc dươиɠ ѵậŧ nóng hổi của Cao Hình Hải đùa giỡn trên âʍ ɦộ trơn mềm của cậu.

“Bác sĩ Cao, bây giờ đã đến giữa trưa rồi sao?” Tô Lương Ngọc như nhớ đến công việc của mình, lại như không muốn thân dưới của mình lại chảy ra thứ chất lỏng ướt ướt dính dính này nữa, theo động tác ngồi dậy của cậu, dĩ nhiên cũng khiến lôz da^ʍ của cậu rút ra khỏi côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của Cao Hình Hải.

Cao Hình Hải nhìn chằm chằm động tác Tô Lương Ngọc kéo giãn khoảng cách với hắn, cũng không tiếp tục đùa giỡn thân dưới mềm mại của Tô Lương Ngọc nữa, ánh mắt sâu thẳm của hắn dời lên những ngón tay trắng nõn của Tô Lương Ngọc.

“Đúng vậy, Lương Ngọc, đã gần đến giờ dùng cơm trưa.” Cao Hình Hải khẽ cười nhìn Tô Lương Ngọc: “Vốn định điều trị một chút vấn đề hóoc môn trong cơ thể cậu, nhưng mà, tôi thấy cậu vừa mới tỉnh lại nên không định đút côn ŧᏂịŧ vào trong cơ thể cậu nữa.”

“Nhưng mà, Lương Ngọc.” Cao Hình Hải dùng một giọng điệu rất nghiêm túc nói với Tô Lương Ngọc: “Dươиɠ ѵậŧ của tôi vẫn đang trong trạng thái cương cứng không tiện để những người bệnh ở bên ngoài nhìn thấy, cậu có thể nể tình tôi đã cải thiện giấc ngủ của cậu tốt hơn một chút để phóng thích giúp tôi một chút, được không?”

Quả thật dưới sự điều trị của Cao Hình Hải mà Tô Lương Ngọc đã được ngủ ngon một giấc, cho nên, đối với lời cầu xin mà Cao Hình Hải đưa ra, Tô Lương Ngọc cũng không thể từ chối được.