"Không..." Liễu Mị Nhi đẩy ra Thủy Thiên Đào nói, "Muội muốn ở một mình, chờ muội, chờ muội thích ứng cơ thể hiện tại, Muội sẽ qua phòng của huynh." Nói xong, hai tay nàng ôm ngực vội vàng biến mất trước mặt đám đàn ông.
Nàng lại chạy trốn. Thủy Thiên Đào không làm gì được nàng nói, hơi do dự, giơ tay lên xoa xoa hai vυ' hơi căng đau của mình. Hắn hay đùa giỡn Mị Nhi, lần này hắn không có côn ŧᏂịŧ cương cứng, thế nhưng đôi vυ' lại căng đau không biết nguyên do, giữa hai chân có cảm giác trống rỗng cùng đói khát. Chắc đây là cảm giác của Mị Nhi bị bọn họ đùa giỡn trước khi biến thành nam.
"Cho muội ấy chút thời gian đi, dù sao không phải ai cũng giống Tạ Phỉ.” Thủy Thiên Lãng nói, ánh mắt chuyển hướng về phía Tạ Phỉ như đang xem kịch hay. Đàn ông ở chỗ này, chỉ có hắn là không kiêng nể bất kỳ việc gì.
Tạ Phỉ tao nhã chống cằm, vẻ mặt kiêu ngạo nói: " Tại sao lại trách ta? Là các ngươi không có bản lĩnh! " Hắn khẽ nháy mắt với bọn họ, cả người tràn đầy hơi thở quyến rũ.
"Năm đó ta không nói sai, ngươi thật là mẹ nó …! " Nhìn thấy hắn tản ra mùi vị của phụ nữ, Thủy Thiên Đào nhịn không nổi mắng. Khuôn mặt với vóc dáng của Tạ Phỉ hơi gầy, làn da trắng như ngọc, hơn nữa tính cách giang tà, hiện giờ biến thành nữ nhân, ở chung với hắn gần trăm năm không ngờ hắn là người như vậy.
Tạ Phỉ lập tức không chút yếu thế châm biếm hắn, "Ngươi xem lại bản thân đi? Tay ngươi để ở đâu?" Đôi ngực mềm mại của Thủy Thiên Đào trong cơ thể phụ nữ cũng không nhỏ, khiến hắn nhìn thấy có chút đố kỵ. Ai cũng đều từ nam biến thành nữ, vì sao ngực hắn phẳng như vậy chứ? Hắn tuy rằng gầy, nhưng đó là gầy gò do luyện tập, không phải do bị bệnh, tại sao biến thành nữ lại không có ngực? Đúng rồi, còn có mông, mông nàng nhỏ nhất, vểnh hơn Thủy thiên Đào.
Hai tay Thủy Thiên Đào nhất thời cứng ngắc trong không khí. Hắn đang làm gì? Hắn đang vuốt ngực, vậy mà còn cảm giác đôi ngực đầy đặn này sờ lên rất thoải mái.
Thủy Thiên Lãng lúng túng ho khan hai tiếng, nói: "Thiên Đào chỉ là tò mò, chuyện này rất bình thường. "
"Đúng, ta chỉ là tò mò thân thể của ta mà thôi.” Thủy Thiên Đào lập tức nói, "Chẳng lẽ ngươi chưa từng tò mò qua cơ thể hiện tại của mình?"
"Không có gì để tò mò. Ta càng tò mò cơ thể của Mị Nhi hơn." Tạ Phỉ đắc ý nói, "Thật sự rất vừa miệng, ta sảng khoái muốn chết. Không tin, các ngươi hỏi Tử Kiện." Hắn nói tiếp, mắt hồ ly ẩm ướt tràn ngập xuân tình, hai gò má trắng nõn hưng phấn đỏ ửng.
"Biểu ca!" Giang Tử Kiện ngồi một bên nhìn bọn họ đấu võ mồm, không nghĩ tới ầm ĩ lan đến mình, lập tức không hài lòng trách cứ Tạ Phỉ.
"Chẳng lẽ thấy khó chịu? Khi Mị nhi bắn bên trong ngươi, làn da của ngươi đều đỏ bừng.” Tạ Phỉ mỉa mai. Hai anh em họ đều thừa hưởng làn da trắng như tuyết, sau khi biến thành cơ thể nữ giới thì càng xinh đẹp hơn ba người đàn ông khác.
"Biểu ca!!” Giang Tử Kiện hét lớn, hắn giận dỗi xuyên qua hư không biến mất trước mắt bọn họ. Hắn không phải là ma tu sĩ da mặt dày, nói như vậy hắn cũng biết ngại ngùng.
"Ba bốn trăm năm rồi, da mặt vẫn mỏng như cũ, giống như cô gái mới lớn vậy." Tạ Phỉ ý nói, đứng lên, "Các ngươi tăng tốc độ nhanh lên chút, ta còn muốn nhấm nháp mỹ vị của Mị nhi lần nữa.” Nói xong, hắn đi ra ngoài vài bước, sau đó đột nhiên dừng lại, xoay người tiếp tục nói: "Tất cả chúng ta đều phải luyện thuật thải bộ. Tuy nhiên thân xử nam của Mị Nhi đã bị ta cướp đi. Huynh đệ hai người vẫn còn là xử nữ, cũng đừng lãng phí Nguyên Âm, thúc giục Mị Nhi nhanh chóng luyện Thuật Thái Âm Bổ Dương , sau đó cùng nàng âm dương hợp nhất." Nói xong vội vàng bước đi. Bước đi của hắn tuy rằng lớn hơn một chút với phụ nữ bình thường khác, nhưng vì vòng eo nhỏ hơn, mông lớn hơn một chút, tư thế đi lắc lư đa dạng.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Thủy Thiên Lãng sờ mặt, lấy lại bình tĩnh, kiên trì nói: "Ta là nam, dù thân thể nữ nhưng vẫn là nam!" Trước khi cơ thể hồi phục giới tính ban đầu, hắn sẽ không xuất hiện trước mặt bạn bè và đồng môn trước đây. Hắn không thể làm mất mặt!!
"Chúng ta là đàn ông, nhưng muốn tắm và thay quần áo thì làm sao? Hay là dùng thuật tẩy rửa?” Thủy Thiên Đào hỏi Thủy Thiên Lãng. Trong thực tế, những gì hắn muốn hỏi là làm thế nào nếu họ muốn xả nước? Tuy rằng bọn họ ăn Ích Cốc Đan, ăn linh quả linh thủy, thân thể bài tiết rất ít, nhưng không phải hoàn toàn không có a. Hơn nữa, thuật tẩy rửa tuy rằng có thể giải quyết vấn đề vệ sinh cá nhân, nhưng thế nào cũng không thoải mái bằng ngâm mình trong bông tắm. Tắm là một loại hưởng thụ, nhất là khi tắm với Mị Nhi.
“Ngươi thật nhiều chuyện!” Thủy Thiên Lãng xấu hổ trả lời, dứt khoát cũng lắc mình rời đi. Hắn hiện tại lại có nguyên âm của xử nữ, này... Thật sự. Lúc ban đầu ở cùng Mị nhi, huynh đệ bọn họ không có tu luyện thuật thải bổ cùng Mị Nhi, nguyên dương nguyên âm đều lãng phí. Tuy rằng về sau bắt đầu tu luyện thuật Thải bổ, Mị nhi còn có được nguyên dương xử nam của Tạ Phỉ, Giang Tử Kiện, cùng với Lãnh Thiên Tu, xem như đại bổ tận ba lần. Lần này, trừ bỏ Tạ Phỉ, Giang Tử Kiện đôi biểu huynh đệ giành ra tay trước, Xử Nữ Nguyên Âm của huynh đệ họ với Lãnh Thiên Tu có thể giúp cho Mị Nhi tu vi đại tăng lần thứ hai.