Hệ Thống Giọng Nói Bí Ẩn

Chương 8

Cảm giác bị mυ'ŧ giống cảm giác trong thang máy, đó là cùng một người.

"Rốt cuộc anh là... Ưʍ...là ai..."

Tay cô mềm nhũn đến mức không thể tiếp tục che mặt chỉ có thể hạ tay xuống, cố gắng kìm nén động tĩnh của mình.

Người đàn ông vẫn không trả lời câu hỏi của cô, chỉ khàn giọng nói: "Vãn Vãn..."

Anh ta cố chấp làm theo ý mình, lòng bàn tay trên ngực Mộ Vãn Vãn từ từ khép lại, bầu ngực sữa tràn ra giữa các ngón tay, đầu ngón tay anh ta ấn vào núʍ ѵú ở bên chưa được mυ'ŧ, sau đó tùy tiện xoa nắn núʍ ѵú.

"Ô a..."

Cơn kɧoáı ©ảʍ không thể kìm nén ngày càng rõ ràng, Mộ Vãn Vãn càng giãy dụa mạnh mẽ hơn nhưng sức lực của người đàn ông rất lớn, cô không thể giãy giụa thoát khỏi anh ta.

Cô nhìn bộ ngực biến dạng của mình trong gương, sợ hãi sắp khóc: "Đừng xoa nữa... Ưʍ...lạ quá..."

Để lộ ngực trước mặt một người lạ, hơn nữa còn nhìn thấy mình bị người khác chơi đùa một cách vô không kiêng kỵ, cảm giác xấu hổ chợt dâng lên, nhưng cô không dám không nhìn vào gương. Cô sợ người kia sẽ làm gì đó vô liêm sỉ hơn.

Nhưng thân thể của cô cảm thấy kỳ lạ, khiến cô cảm giác lâng lâng như đang ở trên mây. Cô ghét cảm giác không nhịn được thấy thoải mái này, hiển nhiên là cô bị ép buộc.

Tay của người đàn ông không chạm vào quần áo của cô, quần áo trên người của Mộ Vãn Vãn rớt xuống trong quá trình cô giãy dụa, nhưng không ảnh hưởng đến tay anh ta. Anh ta vẫn có thể đặt bàn tay của mình lên ngực cô qua lớp quần áo. Lớp quần áo phập phồng theo bầu ngực của cô.

Cảm giác đó lại đến.

Hơi thở của cô càng lúc càng dồn dập, không thể khống chế được hơi nóng, tay cô đang nắm lấy một thứ gì đó trong không trung, có lẽ là cánh tay của người đàn ông. Lòng bàn tay cô siết chặt, cơ thể co giật không thể khống chế.

"Ha a……"

Mộ Vãn Vãn ngửa đầu ra sau, để lộ cái cổ trắng nõn tinh tế. Lúc này, dòng điện gần như lập tức truyền khắp toàn thân cô, hạ thể dường như không tự chủ được mà bài tiết ra một dòng nước nóng khiến đồ lót cô ướt đẫm.

Cô bị chơi vυ' đến đạt cao trào lần nữa, âm thanh cao trào vang lên rất rõ, truyền đến tai Quý Tu Viễn.

Điện thoại trên bàn đồng thời vang lên, Quý Tu Viễn cau mày nhấc máy.

"Quý tổng, quý trước bộ tài vụ..."

Quý Tu Viễn ngắt lời anh ta: "Mười lăm phút sau đến báo cáo lại cho tôi."

Anh rút dây điện thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía phòng vệ sinh.

"Vãn Vãn..."

Khi anh đưa kẹo cho cô trong thang máy, cô còn mυ'ŧ lấy ngón tay anh. Đôi môi mềm mại và ẩm ướt đó, không biết khi mở miệng thở nhẹ sẽ trông như thế nào.