Tiểu Muội Muội Tiết Sữa

Chương 9: Lộ ra tiểu bức kiều nộn trước mặt ca ca (H)

Việc đầu tiên Bùi Lạc làm khi về đến nhà là cởϊ qυầи áo.

Cô lo lắng đến mức còn chưa kịp cởi giày đã chạy về phòng và đóng sầm cửa lại.

Hai luồng mềm mại trước ngực giống như hai gánh nặng khổng lồ khiến cô đau đến hốc mắt ươn ướt, hạt đậu nhỏ đỏ rực gần như sắp rơi ra.

Chưa kể cô phải chạy nước kiệu suốt chặng đường về, loại nỗi đau khi cọ xát này khiến cô suốt đời khó mà quên được.

Sau khi cởϊ qυầи áo ra, Bùi Lạc thấy miếng dán núʍ ѵú bên trong đang bắt nạt núʍ ѵú của mình.

Chắc do vội ra ngoài nên miếng dán bị cong, núʍ ѵú bị chèn ép một cách đáng thương, hơn nữa do thời tiết quá nóng bức nên cơ thể ra mồ hôi nhiều khiến keo bong ra, mép miếng dán bị gấp nếp, dính vào núʍ ѵú của cô suốt chặng đường.

Ép cho núʍ ѵú đau quá.

Ngay cả khi Bùi Lạc cởi miếng dán chết tiệt kia ra, nước mắt cô lăn dài trong đau đớn.

Cuối cùng, sau khi gỡ miếng dán núʍ ѵú ra, cô mới tiếp tục xử lý đến dòng máu chảy ra giữa hai chân.

Tỉnh cảnh lúc này của cô muốn làm bao nhiêu thì có bây nhiêu, cô cũng chỉ có thể than thở về vận rủi hôm nay của mình.

Ra đường không xem giờ hoàng đạo, hôm nay mọi chuyện không tốt đều dồn hết lại.

Thậm chí chuyện bi thảm hơn nữa vẫn chưa đến.

Cô lo lắng đến mức không kịp khóa cửa, tuy ngày thường cũng không có ảnh hưởng gì nhưng không ngờ Bùi Hoài lại bất ngờ đột nhập vào.

Bùi Lạc vừa cởϊ qυầи ra, máu chảy xuống giữa hai chân như thể có một công tắc nào đó được bật lên.

Số lượng không nhiều nhưng cảnh tượng thật kinh hoàng.

Nhìn thấy vết máu giữa hai chân cô, đôi mắt Bùi Hoài lập tức đỏ lên.

"Đến đây!"

Anh bừa bãi trực tiếp kéo Bùi Lạc ra cửa.

Bàn chân của Bùi Lạc bị kẹt trong quần, cô không thể tự do cử động, liền cảm thấy tức giận khi bị vô cớ kéo đi.

Chưa kể cô còn chưa mặc quần áo, hai đầṳ ѵú lộ ra ngoài không khí như một quả bóng, Bùi Lạc cắn môi dưới, dùng tay còn lại kiên quyết bảo vệ nó.

Bùi Hoài đang phát điên cái gì vậy?

Cô còn chưa kịp hỏi gì thì đã bị kéo vào phòng tắm, Bùi Hoài gắt gao bế cô đặt lên bồn rửa mặt.

"Anh đang làm gì thế!"

Bùi Lạc thất thanh kêu lên, kẹp chặt hai chân của mình để Bùi Hoài không thể nhìn thấy cảnh tượng giữa hai chân cô.

Chuyện này ngẫu nhiên rơi vào mắt Bùi Hoài lại khiến anh càng thêm khẳng định những suy nghĩ của mình là sự thật, đúng là giấu đầu lòi đuôi.

Có phải cô thực sự bị khi dễ trong căn phòng đó?

Bùi Hoài không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào vết đỏ tươi ở giữa chân cô gái, nóng ruột mở hai chân cô ra.

Hoa huyệt non nớt của em gái bị bại lộ trước mặt, làn da trắng như tuyết của cô phản chiếu những vệt màu đỏ tươi.

Chỗ đó lông thưa thớt, phần thịt mềm ở giữa khép chặt, chỉ lộ ra một khe hở nhỏ.

Trong khoảnh khắc bị buộc phải mở chân ra, cơ thể Bùi Lạc cũng trở nên căng thẳng, một dòng máu khác tràn ra từ âʍ ɦộ của cô.

Dù sao Bùi Hoài cũng là nam nhân, anh đột nhiên không nghĩ tới em gái mình đến kỳ kinh, trong đầu tràn ngập cảm giác bị tổn thương.

"Bùi Lạc, em tốt nhất không được có chuyện gì."

Nói xong câu này, Bùi Hoài đưa tay với lấy vòi hoa sen, bật công tắc, khiến nước bắn tung tóe khắp người cả hai.

Bị nước lạnh xối vào người khiến anh thoáng bình tĩnh lại một chút, anh điều chỉnh nhiệt độ, sau khi xác định nước ấm, liền hướng vòi tới hạ thân của Bùi Lạc.

"Chảy máu ở đâu? Chỉ ra cho anh xem."

Giọng điệu giống như cơn gió mùa đông khắc nghiệt, không chỉ lạnh thấu xương mà còn dễ dàng đả thương người khác.