Ta Phát Sóng Trực Tiếp Xuyên Các Thế Giới

Chương 23: Dị Năng Thăng Cấp

Đừng thấy tính cách của Tô Cửu có chút lạnh lùng, nhưng con người cô phi thường thích những thứ nhỏ bé đáng yêu, hiện giờ trong phòng cô còn có một đống búp bê lông xù, trước mắt người máy màu trắng sữa mang theo một chút màu vàng nhạt quá đáng yêu!

“Cầu Cầu, cậu thấy cái này như nào?” Ánh mắt lấp lánh của Tô Điềm nhìn Cầu Cầu, trong mắt hiện rõ ‘Chọn cái này’.

Cầu Cầu có thể chọn một biểu tượng cười hoa hướng dương làm hình ảnh của mình đã cho thấy nó rất thích những thứ dễ thương, rất hài lòng với thân xác mà kí chủ chọn ra, liên tục gật đầu: "Dễ thương quá! Kí chủ đợi tôi tích đủ điểm công đức sau này sẽ mua kiểu này."

Trong lòng Tô Cửu càng vui mừng, còn về việc triệu điểm công đức cũng không để ý, có ví diện mạt thế ở đó sớm muộn gì triệu điểm công đức cũng có: "Cầu Cầu, đợi Nông Trại Thường Thanh được cải tạo thành Nông Trại Giải Trí tôi sẽ mua thân xác cho cậu trước."

"Không cần không cần, Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Vạn Giới có quy định, mua thân xác phải dùng tiền hoa hồng để thanh toán." Mặc dù kí chủ không thể giúp đỡ thanh toán, nhưng Cầu Cầu vẫn rất biết ơn ý tốt của kí chủ.

"Đây là khuyến khích chúng ta những kí chủ này cố gắng kiếm được nhiều điểm công đức?" Nếu thật sự như vậy, thì không thể không nói rằng những kí chủ của Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Vạn Giới đều sẽ nỗ lực tích luỹ điểm công đức, bởi vì khi có giàu có mới không luyến tiếc tiêu.

Siêu Thị Vạn Giới bán là loại gạo tẻ Bích của lịch sử nước Z được cải tiến, theo giới thiệu không chỉ năng suất cao hơn nhiều so với gạo lai trên thị trường mà còn ngon hơn và có dinh dưỡng. Tạ Dong trong "Thực Vị Tạp Vịnh" viết: "Kinh Gạo, gần trung tâm thành phố trồng gọi chung là Kinh Gạo, nhưng lại coi sản phẩm của huyện Ngọc Điền là tốt, hạt gạo dài, có chút màu xanh, khi nấu có mùi thơm. Loại ngắn và to, màu trắng không xanh, không phải là Ngọc Điền chân chính." Lần này Tô Cửu thật sự động tâm rồi, gạo tẻ Bích không chỉ có thể trồng để bán mà còn có thể tự mình ăn.

Rung động không bằng hành động, Tô Cửu dưới sự quảng cáo của Cầu Cầu ngày càng có tiềm năng làm việc chăm chỉ hơn...

Để tăng tỷ lệ sống của gạo tẻ, Tô Cửu một bên vừa nắm chặt tinh hạch hệ Mộc để hấp thụ, một bên vừa phóng ra dị năng. Nhìn ra xa, những nơi Tô Cửu đi qua mọc lên từng cây mầm lúa xanh mướt, khiến người ta cảm thấy rất vui vẻ.

Với cường độ sử dụng dị năng như vậy, không biết không cảm thấy, rào cản từ cấp chín đột phá lên cấp mười bỗng nhiên sụp đổ, trong chốc lát, hàng ngàn mẫu ruộng lúa trên đất liền nhanh chóng kết bông trưởng thành, toàn bộ động thiên phúc địa đều lan tỏa một mùi thơm của gạo mới…

Tô Cửu tức thì mắt sáng lên, chỉ ngửi thấy mùi đã biết gạo này không tệ, có lẽ là dấu vết còn sót lại từ kiếp trước, dù trước đây không hồi phục ký ức cô từ nhỏ đã thích ăn. Mẹ Tô lúc còn sống từng trêu chọc cô sau này sẽ bị đàn ông dụ đi bằng đồ ngon, cha Tô nghe thấy lo lắng con gái sau này thật sự bị tên nhóc hôi hám lừa gạt liền hai ba ngày dắt con gái đi ăn uống, sau thời gian dài, Tô Cửu trở thành một kẻ háu ăn.