Xuyên Không: Phế Vật Là Đại Lão Toàn Năng

Chương 2: Long sàng (Hơi H)

“Phụ hoàng vẫn chưa xong việc sao?” Đông Phương Yêu Nhi đi đến bên cạnh phụ hoàng đưa mắt nhìn chồng tấu chương cần xử lý của ngày hôm nay.

“Còn một chút nữa thôi. Ta đã bảo ngự thiện phòng chuẩn bị bữa trưa cho chúng ta rồi.” Đông Phương Yêu Thần để tấu chương đang phê chuẩn xuống bàn, đưa tay kéo Đông Phương Yêu Nhi ngồi lên đùi mình.

“Để Yêu Nhi giúp phụ hoàng một tay.” Đông Phương Yêu Nhi điều chỉnh lại tư thế ngồi của nàng cho chắc chắn sau đó cầm lấy tấu chương trên bàn giúp phụ hoàng phê duyệt.

Đông Phương Yêu Thần cũng không ngăn cản nữ nhi phê duyệt tấu chương, mà một tay ôm eo Đông Phương Yêu Nhi một tay vuốt ve bầu vυ' lớn to tròn của nàng.

“Ưm… Phụ hoàng, đừng mà. Đợi xử lý xong tấu chương rồi người muốn gì cũng được.” Đông Phương Yêu Nhi thừa biết Đông Phương Yêu Thần muốn làm gì nên nhanh tay cản hắn lại.

“Nhưng phụ hoàng muốn thao Yêu Nhi, bú √υ' sữa của Yêu Nhi ngay bây giờ.” Đông Phương Yêu Thần không vì nàng ngăn cản mà dừng lại.

Bàn tay thô to của hắn nhanh chóng cởi hết y phục trên người Đông Phương Yêu Nhi ra, rất nhanh cơ thể nàng đã trần trụi không mảnh vải che thân bại lộ trong tầm mắt của hắn.

Bàn tay hư hỏng của Đông Phương Yêu Thần tiếp tục vuốt ve xoa bóp cặρ √υ' lớn to tròn của Đông Phương Yêu Nhi khiến cho sữa từ ngực của nàng chảy ra phun lên tấu chương đặt ở trên bàn.

“Ưm… Đừng mà, phụ hoàng tấu chương còn chưa phê duyệt xong… A… Người đừng bóp mạnh như vậy… Ưm… Sữa bắn hết lên tấu chương rồi… A…”

Ngực của Đông Phương Yêu Nhi từ khi nàng bắt đầu dậy thì đã có thể tiết sữa, do thể chất đặc biệt cộng thêm sử dụng nhiều thiên tài địa bảo nên sữa của nàng còn có thể giúp cho tuổi tác và nhan sắc của người uống được bảo dưỡng trẻ hoá.

Nên bình thường Đông Phương Yêu Thần rất thích uống sữa của nữ nhi không lãng phí bất cứ giọt nào.

“Phụ hoàng có hơi kích động, tấu chương này không quan trọng Yêu Nhi đừng lo lắng.” Đông Phương Yêu Thần vội vàng bế Đông Phương Yêu Nhi đi vào trong nhẹ nhàng đặt nàng nằm lên long sàng của mình sau bức bình phong lớn.

“Ưm… Phụ hoàng.” Đông Phương Yêu Nhi đã rất nhiều lần cùng với Đông Phương Yêu Thần ân ái làʍ t̠ìиɦ thân mật trên long sàng của hắn.

Nhưng lần nào cơ thể nàng cũng vô cùng kích động khi nằm dưới thân phụ hoàng trên long sàng dành riêng cho hoàng đế.

“Có phải Yêu Nhi rất thích được nằm trên long sàng của phụ hoàng đúng không?”

Đông Phương Yêu Thần nhìn nữ nhi run rẩy sung sướиɠ khi nằm trên long sàng của hắn thì không khỏi bật cười cất tiếng trêu chọc nàng.

“Thích, Yêu Nhi thích được cùng phụ hoàng nằm trên long sàng… A…”

Bởi vì quá sung sướиɠ nên tiểu huyệt nhỏ phấn nộn mềm mại của Đông Phương Yêu Nhi chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun ra da^ʍ thuỷ ướŧ áŧ.

“Yêu Nhi thật dâʍ đãиɠ, mới vừa nằm lên long sàng của phụ hoàng đã phun nước rồi.”

Đông Phương Yêu Thần nhìn thấy tiểu huyệt nhỏ phấn nộn mềm mại của nữ nhi đang phun ra da^ʍ thuỷ thì cây côn ŧᏂịŧ lớn trong y phục của hắn cũng đã ngóc đầu dậy cương cứng dựng thẳng thành một ‘túp lều’ nhỏ.

“Ưm… Phụ hoàng đáng ghét, người dám chê cười Yêu Nhi… A…” Đông Phương Yêu Nhi xấu hổ đánh lên ngực Đông Phương Yêu Thần vài cái.

Nhưng bên dưới tiểu huyệt nhỏ phấn nộn mềm mại của nàng vẫn đang tiếp tục chảy ra da^ʍ thuỷ ướŧ áŧ khiến cho Đông Phương Yêu Nhi không nhịn được kẹp chặt hai chân.

“Có phải tiểu huyệt nhỏ của Yêu Nhi muốn được côn ŧᏂịŧ lớn của phụ hoàng thao rồi không?”