Thập Niên 70: Cô Vợ Nông Thôn Của Quân Trưởng

Chương 8: Vị Hôn Phu

nhóm dịch: bánh bao

Từ nhà thím Triệu đi ra, Liễu Ti Ti cảm thấy vô lực, thời đại này người ta nói gì cũng đều rất đáng sợ, không biết bao nhiêu cô nương đã từng bị ngôn phong ngữ tàn sát, Liễu Ti Ti thân là người hiện đại có thể chống cự, hy vọng người nhà mình không lo lắng mới tốt.

Về đến nhà, mẹ Liễu đã thu xếp mọi người ăn cơm, Liễu Ti Ti vội vàng chạy tới hỗ trợ, mẹ Liễu thoạt nhìn không có gì khác thường, Liễu Ti Ti cũng làm bộ như không biết đã xảy ra chuyện gì. Buổi tối ngủ, Liễu Ti Ti mãnh liệt yêu cầu hôm nay ngủ chung với mẹ Liễu, “Ôi chao, bao nhiêu tuổi, còn quấn lấy mẹ.”

Mẹ Liễu cưng chiều đáp ứng. Liễu Ti Ti nằm trong chăn ôm nội tâm mẹ Liễu tự trách làm cho cô nhịn không được rơi nước mắt, tuy rằng người chạy trộm ra khỏi thôn kia không phải là cô, nhưng cô đã sớm coi gia đình này là người nhà chân chính của mình.

mẹ Liễu ôm cô, nhẹ nhàng vuốt ve đầu con gái, qua thật lâu mới hạ quyết tâm mở miệng, “Bé ngoan, con có nguyện ý lập gia đình không? Gả cho quân nhân, rời khỏi thổ gia thôn, tránh xa những lời đồn thiếu đạo đức này?”

“Hả? Mẹ, mẹ nói gì vậy?”Sao đột nhiên bảo cô lập gia đình, Liễu Ti Ti choáng váng.

“Năm đó lúc đánh giặc, mẹ và ba con cứu một người làm lính, lúc ấy anh hai con mới một tuổi, mẹ vừa mang thai anh ba con, vợ người lính kia cũng sắp sinh, liền nói hai nhà kết thành thông gia, sau đó đại bộ đội bọn họ đi rồi, cũng không có liên hệ gì, năm mới có một người quân nhân trẻ tuổi đến nhà chúng ta, chính là đứa con trai làm lính năm đó, nói cha thằng bé vẫn nhớ rõ chuyện này, hiện giờ chính thằng bé ở trong bộ đội cũng có chức vụ, muốn đến thực hiện hứa hẹn, cùng ta kết thân, lúc ấy con đến nhà dì Hai, trong đội lại tạm thời có nhiệm vụ, hai đứa không gặp nhau được, mẹ nghĩ chúng ta đều là người nông dân, đến chỗ quân đội con sẽ không thích ứng được, liền nói việc này đã lâu rồi, bảo thằng bé không cần để ở trong lòng, nhưng thằng bé chỉ để lại địa chỉ và phương thức liên lạc của bộ đội liền rời đi.”

Liễu Ti Ti nghe xong kinh ngạc há to miệng, không nghĩ tới mình lại có vị hôn phu, nhất thời không biết nên nói cái gì. Bà Liễu thấy cô không có phản ứng, nói tiếp: “Mẹ không quan tâm lời đồn gì, nhưng chàng trai kia không tệ, mấy tháng nay vẫn viết thư hỏi thăm chúng ta, tuy rằng bộ đội cách nhà xa, nhưng con sẽ không cần phải chịu nhiều chỉ trích như vậy.”

“Được, mẹ, con gả.” Liễu Ti Ti gật đầu đáp ứng, nhiều lần trên đường cô nhìn thấy tên côn đồ trong thôn cách vách không có ý tốt nhìn cô cười, đám người đó không giống với Lý Kiện, bọn họ đều là tên côn đồ trộm gà mò chó.