"Qua đêm nay, sáng mai bác trai nhất định sẽ tỉnh lại, chỉ cần điều dưỡng thật tốt, sẽ không để lại di chứng gì."
Trì Thư Nhan nhìn lướt qua hai người một cái, ánh mắt phức tạp nói: "Chỉ là cháu có một lời khuyên, em trai của bác trai nhà bác không có quan hệ huyết thống gì, nhân phẩm cũng không ra gì, tốt nhất không nên qua lại nữa."
Trì Thư Nhan nói xong lời này, nhìn sắc trời một chút, cười nói: "Hai vị tâm thiện, hơn nữa lại là mối làm ăn đầu tiên hôm nay của cháu, một lá bùa hộ thân này vị tiên sinh này nhận lấy đi."
Nói xong,Trì Thư Nhan liền đứng dậy vẻ mặt vô cùng thản nhiên, nhìn qua có chút phong thái của cao nhân, Triệu Chí Thành kinh ngạc nhìn cô, chẳng lẽ mình thật sự không có mắt nhìn?
Thẳng đến khi trơ mắt nhìn cô bé này ôm lấy một bình kẹo sữa thỏ trắng lớn của mình, tung tăng nhảy nhót rời đi.
Triệu Chí Thành: "..."
Sao lại có loại cảm giác bị lừa thế này, cô bé này thật sự là thầy bói sao?
Ngày hôm sau Triệu Chí Thành và mẹ anh đến bệnh viện thăm ba mình, điều làm cho họ vui mừng là ba anh thật sự đã tỉnh lại, đã chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng bệnh bình thường.
Các bác sĩ cũng nói chỉ cần bệnh nhân không chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ gì thì sẽ không có vấn đề lớn.
Tất nhiên Triệu Chí Thành vẫn nhớ rõ chuyện thầy bói nói ngày hôm qua, vì thế hỏi ba anh làm sao lại ngất xỉu, ba anh thở dài nói: "Chú hai con đầu tư cổ phiếu hầu như đem hết tiền của vợ đều đầu tư vào nên đến tìm ba mượn 30 vạn, nhưng ba nào có nhiều tiền như vậy cho ông ấy mượn, tranh chấp với cậu ta hai câu không cẩn thận ngã xuống cầu thang."
Trong lòng Triệu Chí Thành vô cùng hoảng sợ, anh biết ba mình ngã cầu thang nhưng thật sự không biết có liên quan tới chú hai.
Cô bé kia nói thật vô cùng chuẩn xác, xem ra đợi qua vài ngày phải đi xét nghiệm ADN mới được, rốt cuộc chú hai này có phải là chú hai ruột của anh hay không.
Nếu thật sự không phải ruột thịt, vậy mấy năm nay ba anh lao tâm lao lực vì cả gia đình kia làm gì, hiếu thuận với cha mẹ bất công kia làm chi, chăm sóc con trai ruột của chú hai như con ruột thì thật sự trở thành một chuyện cười lớn.
Lúc Tôn Tố đến cục cảnh sát làm việc thì phát hiện bầu không khí hơi kỳ quái, mấy nữ cảnh sát tụ tập với nhau nói chuyện vô cùng náo nhiệt.
Cô hiểu rõ những đồng nghiệp này, đều là những ngườ yêu nghề kính nghiệp, nghiêm túc tận tụy, rất ít khi kích động như vậy, có người hơn 30 tuổi đã làm mẹ, họ cũng không giống những cô gái thời nay theo đuổi minh tinh trên ti vi.