Không đợi Tư Tuyền mở miệng, An Vũ San giật lấy bαo ©αo sυ và thuần thục xé ra. Nàng giơ bαo ©αo sυ cười với Tư Tuyền: "A Huyên, mau đến ~"
Tư Tuyền sắp chịu không nổi nữa rồi, ngửi thấy mùi tin tức tố hoa hồng mê người, hơn nữa An Vũ San quyến rũ như vậy, dưới thân cô đã sớm cứng thành gậy sắt. Cô đặt tay lên dây quần, vừa định cởϊ qυầи ra, lạch cạch một tiếng, An Vũ San làm đổ khung ảnh trên tủ đầu giường. Khung ảnh vốn đứng thẳng, lúc này bị đổ mặt chính hướng lên trên, gương mặt thuần khiết của An Xảo Xảo cứ như vậy đập thẳng vào mắt cô.
Không, mình không thể! Mình không thể làm thế được! Không thể thừa dịp người ta gặp khó khăn mà trục lợi được! Cho dù A San gọi tên cô, cô cũng không thể làm chuyện này. Nhỡ may Xảo Xảo không phải là con gái cô, nhỡ may tất cả chỉ là cô tự mình đa tình...
Tư Tuyền: "Dì San! Dì đợi con! Con sẽ đi mua thuốc ức chế và trở lại ngay lập tức! ”
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Tư Tuyền xoay người định đi, nhưng An Vũ San lại không biết lấy đâu ra sức lực lớn như vậy, đột nhiên túm lấy cô ném cô lên giường, rồi bò lên người cô lột quần áo của cô. Vừa lột, trong miệng còn lẩm bẩm: "Cố Huyên! Chị là đồ chết tiệt! Cuối cùng thì chị cũng về rồi! Mua thuốc ức chế gì chứ?! Còn không mau hầu hạ tôi!”
Tư Tuyền: "A San... Đừng như vậy..."
Biểu tình cùng giọng nói của Tư Tuyền đều rất giống người trong trí nhớ, người mình chờ đợi nhiều năm lúc này đang ở trước mắt, sao nàng có thể buông tay đây?
An Vũ San cởϊ qυầи Tư Tuyền ra, cũng đeo bαo ©αo sυ vào côn ŧᏂịŧ cứng rắn của cô. Sau đó, nàng cúi đầu và hôn mạnh lên môi cô. Nàng vừa hôn, vừa cắn, vừa đùa giỡn với côn ŧᏂịŧ của cô.
Với sự mẫn cảm của Alpha, Tư Tuyền làm sao có thể chống cự được, cô cảm giác du͙© vọиɠ yên lặng trong cơ thể đã lâu đang phá đất mà ra, cô cũng phát tình rồi!
Cô chủ động ôm gáy An Vũ San, hôn sâu với nàng. Qua nhiều năm, kỹ năng hôn của nàng vẫn ngây ngô lỗ mãng như thế, miệng Tư Tuyền đập vào răng nàng, rất đau. Cô đưa đầu lưỡi vào miệng An Vũ San thăm dò, hóa bị động thành chủ động, chậm rãi nắm giữ bước đi, làm cho nàng từng chút từng chút bình tĩnh lại.
Có Tư Tuyền dẫn dắt tiết tấu, An Vũ San dần dần không còn vội vàng như vậy nữa, nàng vui vẻ để Tư Tuyền chủ động, chính mình ngoan ngoãn hưởng thụ niềm vui hôn sâu.
Nhưng tay của An Vũ San lại không thành thật, lúc thì đùa giỡn thân cây gậy của Tư Tuyền, lúc thì ấn đầu cây gậy của cô, còn dùng hạ thân cọ xát qua lại.
Hoàn toàn không nhịn được! Tư Tuyền xoay người đè An Vũ San dưới thân, đặt bàn tay sờ loạn trên người mình sang hai bên tai cô, "An Vũ San! Dì quyến rũ tôi trước!”
Tư Tuyền lại hôn lên môi nàng, cô dùng một tay nắm lấy hai tay An Vũ San, một tay trống rỗng kéo quần áo của nàng.
Nụ hôn bá đạo và hơi thở tình cảm của Alpha khiến An Vũ San nôn nóng và thoải mái. Cô vô cùng phối hợp giúp Tư Tuyền cởϊ qυầи áo của mình.
Hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đối diện nhau.
Sau vài giây nhìn nhau, Tư Tuyền điên cuồng mυ'ŧ ngực An Vũ San. Bộ ngực lớn hơn trong trí nhớ của cô rất nhiều, qua nhiều năm, vẫn trắng nõn mềm mại như vậy. Đầṳ ѵú này cũng lớn hơn một chút, nhưng màu sắc vẫn hồng phấn như vậy, ăn vào có vị cực kỳ diệu.
An Vũ San: "Ưm~~~~ A Vào đi… Tôi sắp không chịu được nữa rồi..."
Ngực bị mυ'ŧ thật thoải mái, nhưng nơi này càng thoải mái, phía dưới lại càng khó chịu, nàng rất muốn nhanh chóng bị lấp đầy! Bị thao túng! Nàng đã chờ lúc này quá lâu rồi!