Hàng Xóm Của Tôi Là Người Yêu Qua Mạng

Chương 5

Chương 5

“Đừng, đừng đánh nữa….ô…ô…ô….Chu Chính Ngạn, tôi đau quá…” Du Thanh Ý ôm gối nằm, mông ưỡn cao trông cậu chẳng giống bị đau chút nào cả.

Khi Chu Chính Ngạn bắt đầu hành động, cậu rên một tiếng đau đớn, hắn đã kiểm soát lực đạo trên thực tế nó không đau chút nào bởi vì mỏi khi hắn dừng lại Du Thanh Ý sẽ vặn vẹo mông như muốn hắn tiếp túc.

Vì vậy giữa hai người đã thống nhất một từ an toàn, chỉ cần Du Thanh Ý nói “Tôi muốn ăn táo.” tức là cậu không thể chịu đựng được nữa và Chu Chính Ngạn phải dừng lại ngay lập tức.

Chu Chính Ngạn hỏi cậu tại sao cậu lại đặt cụm từ an toàn này, câu trả lời của hắn: “Bởi vì tôi không thích ăn táo.”

“Không thích ăn táo, thích ăn dươиɠ ѵậŧ sao?” người đàn ông liếʍ vành tai cậu.

Khi tỉnh táo Du Thanh Ý sẽ không trả lời những câu hỏi da^ʍ của hắn nhưng khi Chu Chính Ngạn yêu cầu cậu nhắc mông lên cao thì cậu liền lập tức làm theo, thậm chí còn tự điểu chỉnh tư thế thích hợp cho Chu Chính Ngạn dễ hành động.

Du Thanh Ý bị hắn đánh vào mông hơn mười phút, cậu cũng xin tha trong suốt khoảng thời gian đó nhưng chưa từng nhắc đến cụm từ đó cho nên việc xin tha đó rơi vào tai người đàn ông chẳng khác gì gọi giường càng làm hắn bắt nạt cậu nhiều hơn.

Chu Chính Ngạn sờ soạng hậu huyệt của Du Thanh Ý, nơi đó liền rỉ ra dâʍ ɖị©ɧ chảy dọc theo đùi rơi xuống.

Hắn liền chọc vào hai ngón tay khuấy động bên trong, không cần bôi trơn hai ngón tay hắn đã dính đầy dịch nhờn, “Bảo bối, em chảy nước rồi.”

Ngực hắn áp vào lưng cậu, dươиɠ ѵậŧ cọ sát vào hậu huyệt Du Thanh Ý.

“Chu Chính Ngạn, đàn ông cũng có thể tự chảy nước sao?” Du Thanh Ý lo lắng hỏi hắn, cậu sợ thân thể của mình xảy ra chuyện gì, sống hơn hai mươi năm cậu chưa bao giờ nghe nói nam nhân cũng có thể chảy nước.

Chu Chính Ngạn vén áo cậu lên dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ tấm lưng trắng nõn mịn màng, “Không có, nhưng em thì khác, em có thể chất đặc thù hiếm thấy.”

Về vần đề này, buổi sáng Chu Chính Ngạn đã hỏi qua bạn bè của mình hầu hết đàn ông đều không như vậy nhưng Du Thanh Ý nằm trong thiểu số, vậy càng tốt chờ sau khi cậu quen dần tự bản thân cũng có thể bôi trơn, hắn có thể tiết kiệm được một bước.

“Bé cưng, anh khát nước.”

Nghe vậy Du Thanh Ý nhõm dậy định đi rót cho hắn một cốc nước nhưng giây tiếp theo tiểu huyệt của cũng đã bị người đàn ông mυ'ŧ lấy, cảm giác ngứa ngáy liền xâm chiếm đại não, là một kɧoáı ©ảʍ mà trước đây cậu chưa từng trải qua.

“Ha.....ưm….Chu Chính Ngạn, em khó chịu quá…..” kɧoáı ©ảʍ ngắn ngủi mang đến cảm giác trống rỗng cho hậu huyệt, cậu muốn Chu Chính Ngạn cắm vào ȶᏂασ cậu.

Người đàn ông phía sau đang liên tục liếʍ mυ'ŧ, Du Thanh Ý càng cảng thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, càng tiết ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ.

Đầu lưỡi Chu Chính Ngạn đâm vào hậu huyệt cậu, nhẹ nhàng liếʍ, nhưng Du Thanh Ý bị động tác này kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng muốn nhiều thêm, cậu ưỡn mông về phía mặt người đàn ông.

Động tác của cậu khiến đầu lưõi Chu Chính Ngạn càng thâm nhập sâu hơn nhưng vẫn chưa cảm thấy đủ, Thanh Ý lại đong đưa mông biên độ lớn hơn làm cả đầu lưỡi của hắn đều chui tọt vào hậu huyệt.

"Ha....ưʍ.....muốn nữa.....muốn nữa....." Du Thanh Ý lắc mông liên tục biểu trên mặt hết sức sốt ruột, tại sao Chu Chính Ngạn còn chưa chịu cᏂị©Ꮒ cậu.

Chu Chính Ngạn dùng đầu lưỡi nhu nhu hai má đau nhứt của mình nghĩ nếu còn tiếp tục cùng cậu chơi như vậy nữa chắc sẽ đi bệnh viện sớm thôi.

Du Thanh Ý trong sáng thanh thuần nên hắn không thể chịu được khi cậu biểu hiện vẻ dâʍ đãиɠ.

"Ca ca, muốn nữa....." Du Thanh Ý lật người kẹp chặt đầu hắn giữa hai chân mình.

Cậu không biết để tay mình ở đâu vừa muốn ôm Chu Chính Ngạn, cả người đã bị ôm lên, chỉ có thể vùng vẫy trong không trung, trên mặt là vẻ dục cầu bất mãn.

Chu Chính Ngạn kìm nén du͙© vọиɠ, xoay người Thanh Ý lại, tát mạnh vào bờ mông còn đang sưng đỏ: "Ai cho em lộn xộn?"

Ngay sau đó bờ mông căng mọng liền bị hắn "bốp bốp" liên tiếp tát vào, Du Thanh Ý kêu lên đau đớn cầu xin sự thương xót của người đàn ông.

"Ca ca, em sai rồi, oa oa......đừng đánh nữa....oa oa...."

Vốn dĩ chỉ muốn trừng phạt một chút rồi dừng nhưng ai biết Du Thanh Ý lại thiếu thao như vậy, bàn tay hắn vừa dừng mông cậu lập tức xán tới: "Ca ca~ còn muốn nữa......"

Chu Chính Ngạn lại tát xuống: "Lại thiếu cᏂị©Ꮒ?"

"Thiếu, em thiếu thao nhất....không ai thiếu thao hơn em."

Du Thanh Ý hết lần này đến lần khác làm mới nhận thức của Chu Chính Ngạn về cậu, hắn cũng không phải thật sự muốn cậu phải trả lời mình, dường như hắn đã đánh giá thấp tiểu tao hóa này rồi.

"Em đã từng ngủ với ai khác chưa?" Vừa dứt lời lại thêm một cái tát rơi xuống.

Chu Chính Ngạn biết đáp án nhưng hắn muốn chính tai nghe cậu nói.

Bọn họ hẹn hò qua mạng hai năm, trong hai năm này không giấu giếm nhau chuyện gì, Thanh Ý từng nói với hắn cậu vẫn còn nụ hôn đầu tiên và muốn dành nó cho "bạn gái" là hắn.

"A! Thoải mái.....sướиɠ quá....."

Không nghe được câu trả lời từ Du Thanh Ý, hắn lại tát "bốp" một cái, thanh niên trên người liền lắc đầu liên tục: "Không không, không có.....em chỉ bị ca ca đυ..”

"Chỉ có mình tôi cᏂị©Ꮒ qua?" Chu Chính Ngạn sung sướиɠ hỏi.

"Ừm, có mình ca ca ȶᏂασ em, còn....còn......"

"Hử?" Chu Chính Ngạn nhíu mày, còn có người khác?

"Còn….còn có đồ chơi trong nhà." Du Thanh Y quay đầu cười trả lời hắn.

Chu Chính Ngạn cũng cười lời nói của Du Thanh Ý thực sự khiến hắn sợ hãi nhưng hắn cũng không tiếp tục đánh cậu bởi vì tiểu huyệt đã chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ lênh láng, hắn cũng không tính tiếp tục lãng phí nó.

"Ừm..." Chu Chính Ngạn đột nhiên liếʍ liếʍ miệng huyệt sau đó hắn còn mυ'ŧ chụt chụt vài cái làm cậu thật sự không chịu nổi nữa.

"Ca ca, mau ȶᏂασ vào...." Du Thanh Ý vừa vặn mông vừa cầu xin người đàn ông, cực kỳ dâʍ đãиɠ.

"Đợi một chút." Chu Chính Ngạn hiện tại cũng không dám ȶᏂασ vào, dù sao cũng không có bôi trơn chỉ có thể dùng nước bọt chậm rãi mở rộng nếu như quá gấp gáp hắn sợ cậu bị thương.

"Em không đợi được, ca ca, em muốn....đυ. em....mau đυ. em...." Du Thanh Ý không ngừng vặn vẹo thân thể, chủ động phối hợp với sự trêu chọc của người đàn ông. Nhưng những thứ này không làm cậu thỏa mãn bằng côn ŧᏂịŧ của Chu Chính Ngạn, cậu muốn đại dươиɠ ѵậŧ.

"Ca ca~ muốn.....muốn đại dươиɠ ѵậŧ...."

"Hửm? Bảo bối muốn gì?" Chu Chính Ngạn cho rằng mình nghe lầm.

"Muốn côn ŧᏂịŧ ca ca, muốn côn ŧᏂịŧ hung hăng ȶᏂασ vào....."

Khuôn mặt cậu đỏ bừng, khi nói những lời này trên gương mặt ngây thơ của cậu xuất hiện vẻ gợi cảm, bất đồng rõ rệt.

Người đàn ông cũng sắp đạt đến giới hạn, hắn ta gấp gáp cắm bốn ngón tay vào lỗ nhỏ sau khi xác định cậu có thể tiếp thu liền rút thương ra trận, dươиɠ ѵậŧ thúc sâu vào tiểu huyệt.

Hai người cũng nhau phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, lần này Thanh Ý không cảm thấy đau nữa, cậu chỉ thấy hậu huyệt mình bị lấp đầy toàn bộ.

"Ca ca, nhanh….nhanh động đi......" thanh niên uốn éo thân mình mặc dù đã được lấp đầy nhưng vẫn ngứa ngáy không chịu được, cậu muốn côn ŧᏂịŧ thô to này đâm sâu vào bụng mình.

"A, a.....nhanh quá......căng quá.....a......"

Sâu trong tiểu huyệt còn hơi khô khóc, Chu Chính Ngạn không thể đưa dươиɠ ѵậŧ vào toàn bộ nhưng điều này cũng không thể ngăn hắn đâm thúc.

"Bảo bối, kêu to hơn đi cưng, ở đây không có ai nghe được."

Mặc dù được đảm bảo nhưng Du Thanh Ý cũng không dám thét quá to, dù sao thì Giang Thiếu Thành cũng ở phòng bên cạnh nếu để cậu ta nghe được cậu sẽ không thể gặp người.

Không nghe tiếng người thanh niên, Chu Chính Ngạn bèn nhéo nhéo eo cậu, đẩy hông di chuyển nhanh chóng, theo mỗi động tác lên xuống của hắn gậy thịt liền chạm đến nơi sâu nhất trong tiểu huyệt cậu.

"Ca ca~ sâu quá..... đổi tư thế khác đi......a..." Du Thanh Ý mở mắt nhìn, có thể nhìn thấy hình dáng cự vật trên phần bụng nhô to của cậu, thật quá đáng sợ.

"Hét to lên, được không?" Chu Chính Ngạn ȶᏂασ dươиɠ ѵậŧ vào nơi sâu nhất trong bụng rồi dừng lại, hắn khẽ xoa xoa phần bụng gồ lên, môi hôn hôn vành tai thỉnh thoảng lại gặm cắn.

"Vậy ca ca.....nhanh hơn chút….a....."

Chu Chính Ngạn đặt Thanh Ý xuống sô pha, nâng hai chân cậu lên cao bắt đầu hung hăng đâm chọc, rút dươиɠ ѵậŧ ra một nữa lại mạnh bạo thúc vào, chín nông một sâu liên tiếp lặp lại.

Tiểu huyệt Du Thanh Ý bị cᏂị©Ꮒ thành màu đỏ tươi, làn da trắng nõn dần dần nhuộm hồng, đặc biệt là hai viên anh đào trước ngực bị gặm cắn đến tụ máu.

Nước mắt theo khóe mắt cậu chảy dài, miệng há to phát ra từng tiếng rêи ɾỉ, nước bọt chảy ra theo khoé miệng không kiểm soát được.

"A.....a....Chu Chính Ngạn, nhanh quá......chậm lại.....chậm lại đi...."

Người đàn ông làm lơ, tốc độ đâm thúc của hắn ta càng lúc càng nhanh, tiết tấu càng ngày càng tăng.

"A....đại dươиɠ ѵậŧ .......đại dươиɠ ѵậŧ ȶᏂασ chết em.....oa oa...." Du Thanh Ý không còn lý trí nữa, hiện tại lời gì cậu đều có thể kêu.

"Sướиɠ quá, ca ca ȶᏂασ em thoải mái quá.....nhanh lên.....nhanh nữa.....côn ŧᏂịŧ lớn cᏂị©Ꮒ em.....cᏂị©Ꮒ chết em...."

Du Thanh Ý trông như sắp cao trào, thấy vậy Chu Chính Ngạn liền liên tục thúc vào điểm nhạy cảm trong tiểu huyệt cậu, hắn muốn đυ. người dưới thân bắn tinh, muốn hậu huyệt chặc chẽ bao bọc và nuốt dươиɠ ѵậŧ hắn tận gốc rễ.

"Ahhh.....mạnh hơn nữa......tuyệt quá....ahhh, côn ŧᏂịŧ thật thô....ahmmm.....sắp bắn.....sắp bắn rồi....Chu Chính Ngạn!"

Một dòng nước trong suốt chảy ra từ nơi giao hợp của hai người, trên bụng người đàn ông cũng tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ Du Thanh Ý bắn ra.

Chu Chính Ngạn nhìn biểu cảm cực khoái của cậu, càng nhìn hắn càng mê đắm, đặc biệt sau khi cao trào lỗ thịt còn co rút hút chặt lấy dươиɠ ѵậŧ hắn.

"Bảo bối, thả lỏng một chút, cưng siết anh chặt quá." Hắn chậm rãi vỗ về an ủi cậu nhưng hiện tại Du Thanh Ý vừa trải qua kɧoáı ©ảʍ lêи đỉиɦ không nghe được bất kì âm thanh nào, tiểu huyệt còn đang đóng mở liên tục siết chặt dị vật.

"Chu Chính Ngạn!" cậu nhắm mắt hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ miệng vẫn lặp đi lặp lại tên hắn.

Hiện tại lý trí của Du Thanh Ý đã trở lại nhớ đến những lời nói dâʍ đãиɠ vừa rồi, khi tự chơi cậu không quá để ý đến nó nhưng bây giờ đang ở trước mặt người đàn ông gậy thịt hắn còn nằm sâu trong hậu huyệt của cậu, thật xấu hổ.

Nhưng sự xấu hổ không kéo dài quá lâu vì Chu Chính Ngạn lại chăm chỉ cày cấy, dươиɠ ѵậŧ trong âʍ ɦộ cậu lại to ra vài phần.

"Chu Chính Ngạn, không thể tiếp tục ...."nếu còn làm sợ rằng buổi chiều hôm nay cậu cũng không thể ra khỏi căn phòng này, cậu còn có một lớp cho nên buộc phải rời đi bây giờ.

"Bảo bối, em phải để anh bắn đã." Chu Chính Ngạn bắt trước bộ dáng đáng thương của cậu.

Du Thanh Ý ôm mặt hắn hôn một ngụm sau đó di chuyển nhịp nhàng theo tiết tấu của hắn.

"Vậy anh nhanh chút, buổi chiều em còn có lớp."

"Được." Chu Chính Ngạn giống như máy đóng cọc đâm vào hậu huyệt Thanh Ý.

Du Thanh Ý phát hiện Chu Chính Ngạn rất thích mình kẹp chặt hắn, cậu học co rút hậu huyệt, khi dươиɠ ѵậŧ của hắn vừa thúc vào cậu liền thả lỏng hậu huyệt để gậy thịt tiến vào toàn bộ sau đó thành ruột co bóp siết chặt.

"Bảo bối học thật nhanh!" Chu Chính Ngạn yêu chiều hôn lên trán rồi lướt xuống môi cậu.

Du Thanh Ý bị nụ hôn của hắn làm phân tâm, quên co bóp tiểu huyệt liền bị dươиɠ ѵậŧ người đàn ông thô bạo tấn công, sau hàng chục cú đâm thúc toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn đều bắn sâu vào tiểu huyệt cậu.

Lời tác giả:

Giang Thiếu Thành: Thả tôi ra!!!