Anh Trai Có Độc

Chương 4: Em Chỉ Cần Nhìn Là Được

“Khả năng em không biết thân thể nam sinh, loại đồ vật này có tính dục cao không thể để bị nghẹn, anh thường hai ngày liền sẽ phóng thích một lần, như vậy sẽ không dung túng quá độ, đối với thân thể còn có lợi. Hiện tại tay bị thương, tính đến đây đã ba ngày không bắn, cảm giác nghẹn đến mức bắt đầu đau.”

Này… Này làm thế nào mới tốt đây? Hà Miên Miên vẫn duy trì tư thế cúi đầu, cảm giác cảm giác mặt mình đang bị thiêu cháy, anh trai lớn lên ở nước ngoài, có lẽ tương đối cởi mở, nhưng cô từ nhỏ tiếp thu nền giáo dục trong nước, đây lại còn là một phương diện cực kì bảo thủ, sao có thể đi giúp anh trai bắn tinh?

“Bắn…bắn tinh gì đó, không được…” Thiếu nữ không ngừng lắc đầu, mảng đỏ ửng trên khuôn mặt xinh đẹp dần lan đến mang tai, thoạt nhìn cực kì mê người

Hà Tư Viễn cảm thấy cổ họng khô khan, ho khan hai tiếng sau, thất vọng nói:

“Anh biết em không muốn, chúng ta tách ra nhiều năm như vậy, đổi lại nếu là anh cũng cảm thấy không quen, đại khái còn không bằng một bạn học bình thường.”

Lông mi anh rất dài, ở mí mắt rũ xuống một bóng râm, nhìn dáng vẻ vô cùng thương tâm:

“Anh tin, nếu là Ngụy Húc Dương nói ra yêu cầu như vậy, em nhất định sẽ đáp ứng đi?”

“Em…”Ngữ khí của anh trai nghe vô cùng bi thương, Hà Miên Miên do dự.

Cô không phải là không quá hiểu biết, nhưng ngẫu nhiên cũng nghe qua những nữ sinh có kinh nghiệm bên cạnh khơi gợi chuyện này, cô mang theo lòng hiếu kỳ nghe qua một hai lần, nam sinh luôn có yêu cầu định kỳ mà giải quyết tính dục, hơn nữa bọn họ ở tuổi này có tần suất rất cao. Giống anh hai ngày một lần… Khả năng đã xem như tương đối khắc chế đi?

“Chính là…anh trai… Loại chuyện này, em, em sẽ không a…” Thiếu nữ rốt cuộc ngẩng đầu lên,đồng tử đen bóng trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoang mang: “Hoàn toàn không biết phải làm như thế nào.”

“Không cần em làm cái gì, Miên Miên, em chỉ cần nhìn là được.” Thiếu niên dựa lại gần, giữ chặt tay cô, đôi mắt đen láy xẹt qua một tia giảo hoạt như đạt được ý đồ, nhưng nhanh chóng liền biến mất. Đến khi Hà Miên Miên nhìn thẳng vào anh, cặp mắt xinh đẹp kia chỉ có sự chân thành.

Cô càng thêm hoang mang: “Cái gì đều không cần làm sao?”

“Đúng vậy, anh làm không ra, chỉ cần em xem anh làm là được, xin em đấy!”

Hà Tư Viễn có lúm đồng tiền, bây giờ bẹp miệng khẩn cầu vừa vặn xem đến rõ ràng, làm diện mạo ban đầu của anh vô cùng xấu xa, thoạt nhìn cũng biến thành thiếu niên vô hại.

Hà Miên Miên hơi dao động, tay anh trai nói đến cùng vẫn là bởi vì chính mình nên mới bị thương không phải sao! Nếu chỉ là nhìn, cái gì đều không làm, hẳn là có thể được chăng?

“Chính là, anh, em nhìn anh làm như vậy, chẳng lẽ anh không cảm xấu hổ sao?” Loại chuyện này, đều là nên chui ở trong ổ chăn hoàn thành đi?

“Sẽ không, ngược lại còn làm anh trở nên hưng phấn, bị chính em gái ruột nhìn mình tự sướиɠ, nhất định rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chắc chắn có thể bắn ra.”

“Anh trai, anh...như vậy thật biếи ŧɦái a.” Cô gắn cắn môi, gương mặt hiện lên nét khó xử.

“Phải không?Vậy nên, Miên Miên, anh trai không miễn cưỡng em.”

Hà Tư Viễn cả người nhanh chóng ủ rũ, dựa vào trên sô pha, giơ tay trái đang bị thương lên, thở dài nói:

“Nếu không bị thương, còn có thể dựa chơi bóng để giải phóng thể lực, hiện tại liền bởi vì cái tay này, thế nhưng bị em gái coi như biếи ŧɦái, thật là khó chịu.”

Anh càng là nói như vậy, trong lòng Hà Miên Miên càng không dễ chịu, người làm anh trai bị thương chính là bạn trai mình, anh ấy không chỉ không có trách cứ, ngược lại còn chỗ huấn luyện viên bên kia giấu giếm giúp cô, mà chính mình, đối mặt với yêu cầu đơn giản của anh trai lại ra sức từ chối, thật sự là không thể nào nói nổi!

Hà Tư Viễn ở trước mặt không ngừng cố gắng tiếp tục thở ngắn than dài, Hà Miên Miên rốt cuộc giống như hạ quyết tâm, ngồi thẳng người, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói: “Anh trai, em sẽ nhìn anh làm, anh không cần phải nhịn lại đâu.”