Bé Ngốc Bán Mình Nuôi Con

Chương 6

Cậu trợn tròn hai mắt, cảm thấy không thể tin nổi, khách của cậu thậm chí còn lớn tuổi hơn cha của cậu, cậu trẻ con nói: “Nhưng mà… nhưng mà ngài và cha của em… trông hoàn toàn không giống nhau mà.”

“Hửm? Chỗ nào không giống nhau? Em sờ thử xem.” Ngụy Thanh Dương kéo tay của cậu, từng chút dẫn dắt cậu, để cậu sờ lên cơ bắp cường tráng trên người mình, cuối cùng dừng lại trên bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đã hoàn toàn cương cứng của mình, nơi đó khiến đũng quần phồng lên thành một cái chòi lớn, cho dù cách lớp vải, nhưng độ ấm cũng đủ làm phỏng tay: “Thứ cha em có chẳng lẽ tôi không có sao?”

“Em… em chưa từng sờ cha của em.” Cậu giống như là bị bỏng, nhanh chóng rút tay về, nhỏ giọng phân trần một câu.

“Ừm, tôi biết rồi, giúp tôi cởi ra đi, Y Y.” Hai chữ cuối cùng Ngụy Thanh Dương gọi cực kỳ dịu dàng lưu luyến, giống như đang gọi người yêu của mình.

Hơi thở tràn đầy hormone nam tính đến từ một người đàn ông xa lạ ập vào mặt, khách của cậu nhích lại gần, thân mật gọi tên của cậu, cậu thật sự không biết phải làm sao mới tốt, ngay cả khuôn mặt cũng đã bắt đầu đỏ lên.

Cậu không biết tại sao khách của cậu muốn cởϊ qυầи, nhưng cậu vẫn nhớ kỹ lời ông chủ của cậu đã dạy, phải nghe theo lời khách nói, không thể phản kháng lại khách, cậu chỉ có thể nghiên cứu thắt lưng trên người khách, nhưng từ trước đến giờ cậu chưa nhìn thấy loại đồ này, chỉ có thể ngại ngùng nói: “Em không biết cởi.”

Ngụy Thanh Dương lại khẽ cười, có vẻ tâm trạng rất tốt, Hứa Y thật sự thuần khiết đến mức không thể tưởng tượng, cũng không biết rốt cuộc Phương Đồng đã tìm được một bảo bối như vậy từ đâu ra, Ngụy Thanh Dương nhẫn nại, làm cho cậu xem một lần: “Nhìn cho kỹ,mở như thế nào, sẽ lập tức cởi được.” Thắt lưng bằng da màu đen bị cởi xuống đặt sang một bên, cậu ngạc nhiên nhìn, không nhịn được duỗi tay qua sờ sờ.

“Thích thắt lưng của tôi? Đợi lát nữa sẽ tặng cho em, Y Y cũng cởϊ qυầи áo đi.”

Cậu nghe theo lời chỉ dẫn của khách, vụng về cởi nút thắt trên bộ đồng phục.

Cơ thể của cậu từng chút lộ ra ngoài, thân trên đã hoàn toàn cởi hết, chỉ còn lại lớp áo ngực màu trắng, cậu đang ở trước mặt khách, mặc dù có chút xấu hổ, nhưng cũng vẫn cởϊ áσ ngực ra, một cặρ √υ' trắng tuyết lập tức lộ ra, bởi vì bị bú sữa, cho nên quầng vυ' của cậu rất lớn, đầṳ ѵú vừa dài vừa nhọn, bầu vυ' nặng trĩu chứa đầy sữa tươi, giống như bóp một cái là lập tức phun ra ngoài.

“Đây là cái gì?” Ngụy Thanh Dương không nhịn được ngồi thẳng lại, không ngờ tới bên dưới lớp quần áo của cậu lại còn ẩn giấu một cơ thể quyến rũ như vậy.

Bộ ngực của cậu bị bàn tay to của khách nắm lấy, khách còn cố ý hỏi cậu: “Không phải em là con trai sao? Tại sao lại có ngực?”

Cậu biết cơ thể của cậu có chút đặc biệt, nhưng cậu trời sinh đã như vậy, chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Em… em cũng không biết nữa.”

Đầu ngón tay của Ngụy Thanh Dương dùng sức, bóp sữa ra từ núʍ ѵú to tròn hồng hào kia, Ngụy Thanh Dương giống như đã bị mê hoặc, cúi đầu xuống, hận không thể nuốt luôn cặρ √υ' của thiếu niên vào trong miệng, người đàn ông trưởng thành bốn mươi hai tuổi mυ'ŧ núʍ ѵú của thiếu niên hai mươi tuổi, mập mờ đánh giá: “Y Y, sữa của em thật ngọt.”