Sau Khi Xuyên Thành Yêu Tinh Tô Nổ Toàn Thế Giới

Chương 34

Điện hạ đại nhân vốn là có chút hoài nghi cùng cảnh giác, nhưng khi nhìn vào đôi mắt này, cái loại cảm giác tim bị bắn trúng làm cho hết thảy tâm tình đều biến mất trong khoảnh khắc, không nhịn được gọi: ".. Bảo Bảo?"

Tiểu hồ ly chớp mắt nhìn hắn, một giọt nước từ đuôi mắt lăn xuống, xẹt qua cổ rơi vào xương quai xanh, sau đó dọc theo l*иg ngực cùng vòng eo lăn xuống phía dưới, cuối cùng rơi vào trong nước.

Đông.

Tiếng vang rất nhỏ nhưng vào tai của Nicolas lại như được khuếch đại gấp trăm lần, những giọt nước đang nhỏ giọt tạo thành từng tầng gợn sóng trên mặt nước, tim của Nicolas đập càng ngày càng nhanh, thậm chí toàn bộ cơ thể cũng đang run rẩy.

Lần này Tiểu hồ ly biến hóa thực sự quá lớn, cũng mang đến xung kích cho Nicolas càng lớn, điện hạ đại nhân nỗ lực để cho mình bình tĩnh một chút, nỗ lực không nhìn nửa người trên đang để trần của thiếu niên, cố gắng mở miệng, nhưng hắn cũng không biết mình đang nói cái gì: "Cái kia, Bảo Bảo có lạnh hay không? Có muốn ta tăng nhiệt độ của buồng tắm cao thêm một chút không?"

Tiểu hồ ly lắc lắc đầu.

Sau khi tiến vào Huyễn Hình kỳ thì đã không còn cảm thấy lạnh, huống hồ hắn đã thành công đột phá từ Huyễn Hình kỳ đến tầng bốn Yêu Quân kỳ. Tiếng nhắc nhở của hệ thống đã vang lên lúc cậu vừa vào nước: "Keng -- kí chủ đã thành công thăng cấp đến tầng bốn Yêu Quân kỳ, có thể tẩy tủy hoán nhan, kết thành yêu đan. Hệ thống thưởng gói quà thăng cấp x1, xin hỏi có mở ra hay không?"

Lần 'Tẩy tủy hoán nhan' này khác với hai lần thăng cấp lúc trước, lần này chính là chân chính thoát thai hoán cốt từ cốt cách đến kinh mạch, không chỉ bề ngoài càng lóa mắt, khí chất cũng được nâng lên. Dáng dấp của Thẩm Đồng rõ ràng vẫn là tướng mạo nguyên bản của bản thân, nhưng cảm giác tạo cho người khác lại không giống nhau, khuôn mặt có sự kết hợp giữa tiên khí cùng yêu khí, bên trong sự thanh nhã lại mang theo mị hoặc tận xương.

Những điều này đều là trong lúc cậu không hề hay biết mà thể hiện ra một cách vô ý, chính là bởi vì vô ý, nên mới càng rung động lòng người.

Bên trong gói quà thăng cấp cũng giống như mọi khi, có một bộ công pháp tu luyện Yêu Quân kỳ, ngoài ra còn có một cây Hồi Hồn Thảo, mảnh vỡ pháp bảo trung cấp Tử Thụ Tiên x20, mảnh vỡ giày Lăng Vân x20, cùng với mảnh vỡ pháp bảo cao cấp phi kiếm Tru Tiên x10. Hệ thống lập tức hỏi: "Phát hiện mảnh vỡ trang phục Tử Thụ Tiên đã đầy 70, có thể hối đoái (*) một bộ trang phục Tử Thụ Tiên, xin hỏi có hối đoái hay không?"

(*) Hối đoái: Trao đổi

Lần trước Thẩm Đồng đã hối đoái mũ Ánh Trăng, lần này có thêm trang phục Tử Thụ Tiên, cũng coi như thu thập được một nửa bộ trang bị. Tuy rằng mũ Ánh Trăng chỉ là một cây trâm ngọc tạo hình đơn giản, còn trang phục Tử Thụ Tiên cũng chỉ là một cái áo bào trắng hơi rộng, nhưng chúng nó có một ưu thế rất lớn, chính là có thể dựa theo ý niệm của cậu mà tự động mặc lên người hoặc cất vào ba lô hệ thống, phi thường thuận tiện.

Tiểu hồ ly dùng pháp lực khu trừ nước ở trên người, sau đó mặc áo bào trắng vào, để mái tóc dài tới mắt cá chân còn hơi ướt đi ra khỏi phòng tắm.

Nicolas không thể kiềm chế mà giơ tay lên chạm vào mái tóc dài của cậu: "Có đói bụng hay không, ăn một chút có được hay không?"

Kỳ thực Thẩm Đồng đã ích cốc, có thể không cần ăn cơm, nhưng cậu không thể chống lại sự cám dỗ của ăn, vì vậy nghiêng đầu nhìn về phía Nicolas ngoan ngoãn đáp: "Được."

Bộ dáng của thiếu niên thoạt nhìn vô cùng dịu ngoan, ánh đèn chiếu lên trên gò má của cậu tạo nên một màu sắc vô cùng ấm áp. Cuối cùng cũng miễn cưỡng tiếp thu sự thực bảo bối của mình đột ngột lớn lên, Nicolas nhìn cậu không chớp mắt, ngón tay xuyên qua sợi tóc mà nhẹ nhàng xoa xoa sau gáy tiể u hồ ly: "Bảo Bảo thật ngoan.. Nếu vẫn luôn ngoan như vậy thì tốt rồi."

"Đừng sờ." Tiểu hồ ly có chút sợ ngứa rụt cổ lại, sau đó bất mãn mà ngăn cản tay của nam nhân: "Cũng không cho dùng từ 'Ngoan' để hình dung ta, ta cũng không phải sủng vật làm trò cho ngươi nhìn."

Sủng vật? Phóng tầm mắt toàn bộ đế quốc, có sủng vật cao cấp như vậy sao? Về phần trêu chọc, vẫn luôn là mình hống cậu đi? Từ khi cậu vẫn là một hồ ly bảo bảo không thể nói chuyện, mỗi ngày mình đều dùng tất cả biện pháp để hống cậu vui vẻ. Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng điện hạ đại nhân lại thấp giọng cười nhẹ nói: "Rõ ràng chính là một con cáo nhỏ."

Không hiểu tại sao Tiểu hồ ly cảm thấy có chút bất mãn, vung tay lên muốn đẩy hắn sang một bên.

Điện hạ đại nhân nhẹ nhàng mà bắt lấy cái tay của thiếu niên, cầm trong lòng bàn tay mà xoa xoa, sau đó khẽ thở dài một tiếng: "Có sức lực làm ầm ĩ là tốt rồi."

Giọng nói của hắn chua xót mà khàn khàn khác hẳn với sự cao cao tại thượng trong ngày thường: ".. Ngươi ngủ thật nhiều ngày, ta rất lo lắng."

Tiểu hồ ly sững sờ, để im cho hắn sờ không tiếp tục đẩy ra nữa, sau đó nói: ".. Ta đã gϊếŧ người."

Mặc dù đã trải qua một thế giới thời loạn, nhưng đây là lần đầu tiên Thẩm Đồng hại chết người khác, câu nói này vốn là mang theo cảm giác nặng nề cùng bứt rứt, nhưng không ngờ ngay sau đó nghe được Nicolas biểu dương cậu bằng giọng nói đầy tự hào: "Ân, lần này Bảo Bảo làm rất tuyệt, thật là lợi hại."

Điện hạ đại nhân tiếp tục nói như chém đinh chặt sắt: "Bảo Bảo là vì bảo vệ bằng hữu mà gϊếŧ một người xấu, coi như có một ngày bảo bao gϊếŧ sai người, đó cũng là vấn đề của đối phương. -- cho nên không cần để ở trong lòng, càng không nên để cho nó trở thành bóng ma của ngươi, ngươi chỉ cần nhớ tới tất cả những gì mình làm đều là đúng, coi như làm sai cũng có ta ở đây."

Tính cách của điện hạ đại nhân vốn là biếи ŧɦái, nên hắn thực lòng cảm thấy cho dù bảo bối của hắn không cao hứng gϊếŧ chết người nào, đó cũng chính là vinh hạnh của người kia, huống chi lần này mọi chuyện tiểu hồ ly làm đều có nguyên nhân, mà bọn họ cũng đều là tội phạm tay dính đầy máu. Nicolas thậm chí còn hỏi: "Lần này Bảo Bảo dũng cảm như vậy, muốn được thưởng cái gì a?"

Tiểu hồ ly nghe mà ngẩn ngơ. May mà cậu đã có thế giới quan của chính mình, nếu như là một hài đồng tam quan chưa thành lập, chắc đã sớm bị điện hạ đại nhân dạy dỗ vặn vẹo đến không thể vặn vẹo hơn. Theo bản năng liền đáp: "Ta không muốn cái gì.."

Giọng nói của nam nhân khàn khàn tràn đầy mị lực: ".. Nhưng ta muốn cho."

Thiếu niên há miệng, lần này hoàn toàn không biết nói cái gì. Đầu lưỡi hồng hồng cùng hàm răng trắng noãn như ẩn như hiện, hấp dẫn hết thảy chú ý của Nicolas. Giống như là bị mê hoặc -- không, quả thật là bị mê hoặc, điện hạ đại nhân không tự chủ được nhào tới, hôn lên cặp kia môi.

Vì vậy thời điểm tiểu hồ ly cảm thấy trước mắt bị một cái bóng phủ lên, trên môi đã truyền đến một trận ấm áp. Xúc cảm mềm mại so với Nicolas tưởng tượng còn tốt đẹp hơn gấp trăm lần, không kịp suy nghĩ cẩn thận, đã hành động trước ý thức mà bắt đầu cướp đoạt, mạnh mẽ mà hái hai mảnh cánh hoa đỏ tươi đã bị thấm ướt.

Đối với một lão nam nhân sống nhiều năm như vậy mới hôn môi lần đầu mà nói, chỉ cần loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ trước nay chưa từng có cùng cảm giác mới mẻ này cũng đủ để cho hắn mất lý trí, như một con sói đói bụng thật nhiều năm mới biết vị thịt, chỉ cần liếʍ lên liền không có cách nào nhả ra. Dưới sự thôi thúc của bản năng điện hạ đại nhân không chỉ không có cách nào tự kiềm chế mà còn càng hôn càng sâu, dường như muốn cắn nuốt cả người thiếu niên vào bụng, thậm chí nổi lên phản ứng sinh lý, mãi đến khi đầu lưỡi truyền đến cảm giác đau nhức mới khiến đại não của hắn thoáng tỉnh lại.

Tiểu hồ ly bị hắn hôn đến thở không nổi hoảng loạn mà cắn hắn một cái.

Lúc này Nicolas mới lưu luyến đem người thả ra, cố gắng bình tĩnh lại, đầu óc trở nên tỉnh táo chưa từng có.

Sự tỉnh táo này không đơn thuần chỉ là tỉnh táo từ bên trong nụ hôn mãnh liệt cùng du͙© vọиɠ, càng là đổi mới về tình cảm cùng nhận thức.

Kỳ thực trước lúc hôn tiểu hồ ly Nicolas cũng không hiểu tình cảm của mình đối với cậu là thuộc về loại nào, lúc vừa bắt đầu chỉ đơn thuần là bị thu hút. Đối với tiểu hồ ly, lúc đầu hắn chỉ là cảm thấy không thể tin tưởng cùng kinh hỉ khi nắm giữ được một sinh vật mà hắn chỉ nhìn thấy trong tranh ảnh khi còn bé, sau đó lại coi cậu như con trai mà sủng ái cùng dung túng một cách vô điều kiện, ở bên cậu càng lâu, du͙© vọиɠ độc chiếm cùng đố kị càng ngày càng lớn đến mức không thể cứu chữa, cuối cùng từng bước một đem cậu đặt ở vị trí còn trong yếu hơn so với bản thân, đó là một loại cảm giác rất kỳ lạ làm cho hắn không có cách nào buông tay, chỉ muốn ôm cậu vào trong ngực mà yêu thương, nghĩ tới đó tim hắn đều ấm áp. Bây giờ lại sinh ra du͙© vọиɠ đối với bảo bối mà mình một tay nuôi lớn, điện hạ đại nhân không chỉ không có dâng lên cảm giác tội ác gì, còn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên. Điện hạ đại nhân nghĩ sao nói vậy, liền thẳng thắn nói: "Bảo Bảo, kết giao cùng ta có được hay không?"

Tiểu hồ ly vừa mới bình ổn hơi thở, nhất thời trợn to mắt: "Ngươi, hai ngày trước ngươi còn tự xưng ba ba.."

"Ân", điện hạ đại nhân không biết xấu hổ mà gật gật đầu: "Bảo Bảo muốn tiếp tục gọi ba ba cũng được, ta không ngại." Sau đó giống như sói đuôi to mà sờ sờ cằm, có chút tiếc nuối nói: "Đáng tiếc ta còn chưa được nghe Bảo Bảo gọi ba ba.."

Động tác quen thuộc làm cho Thẩm Đồng lại nghĩ tới Hàn Doanh, hơi ngẩn ngơ. Dáng dấp đáng yêu làm cho Nicolas không nhịn được, tiếp tục không biết xấu hổ mà đến gần hôn vào mi tâm của cậu, trở lại đề tài mới vừa rồi: "Bảo Bảo có đáp ứng kết giao cùng ba ba hay không?"

Thẩm Đồng còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, vô ý thức ngơ ngác gật gật đầu.

Điện hạ đại nhân đầy mặt sung sướиɠ, ý cười dưới đáy mắt muốn tràn ra, bỗng nhiên vào lúc này tiểu hồ ly lại đem hắn đẩy ra, đứng lên quay người chạy ra bên ngoài.

Nicolas ngẩn người, lập tức đuổi theo. Mắt nhìn thấy đối phương đã chạy đến cửa, không thể kiềm chế mà hô lên: "Đứng lại, không cho chạy!"

Dưới sự sốt ruột không khống chế được âm thanh vô cùng lớn, ngữ khí cũng đặc biệt nặng, tiểu hồ ly chưa từng bị rống như vậy, nhất thời bị dọa làm cho toàn thân run lên, càng chạy nhanh hơn.

Điện hạ đại nhân không đem trình độ thể thuật dùng cho chiến trường, lại dùng để đuổi theo bảo bối của mình, trực tiếp vươn mình từ lầu hai nhảy xuống, cuối cùng chặn lại tiểu hồ ly ở cầu thang, sau đó ôm cậu vào trong ngực đi về phòng ngủ, sau khi khóa cửa phòng lại mới mở miệng hỏi: "Bảo Bảo, ngươi muốn đi đâu?"

Tiểu hồ ly mím môi không nói lời nào --cũng không phải là bởi vì không muốn trả lời, mà là không biết trả lời làm sao.

Kỳ thực cậu rời đi cũng là do hệ thống.

Sau khi đáp ứng Nicolas sẽ đi ăn một chút vào lúc nãy, hệ thống liền phát ra nhắc nhở đối với cậu, sau đó lại biến thành cảnh cáo. Âm thanh hệ thống phi thường nghiêm túc: "Nhắc nhở kí chủ, nhắc nhở kí chủ, nhiệm vụ chủ tuyến tam 'Tuân thủ nghiêm ngặt bản tính' vẫn còn chưa hoàn thành, thỉnh kí chủ nghiêm ngặt tuân thủ hai đặc tính lớn của hồ yêu là giỏi thay đổi cùng mê hoặc, tất cả ngôn ngữ cùng hành động cần dùng 'Thay đổi thất thường' làm chuẩn tắc cơ bản.."

Rõ ràng mới vừa rồi còn đáp ứng kết giao với hắn, đảo mắt liền trở mặt không quen biết, từ thiên đường rơi xuống địa ngục cũng chỉ đến như thế mà thôi, Nicolas nỗ lực làm cho sắc mặt của mình không quá khó coi, thay đổi đề tài: "Tại sao phải đi?"

Thẩm tiểu thiểu gia đang cau mày nghiêm túc phỏng đo án ý nghĩa của bốn chữ 'Thay đổi thất thường' này, hồi tưởng lại thế giới nguyên bản của mình, người miễn cưỡng có thể có thể xưng là thay đổi thất thường mà cậu biết chỉ có vị đường ca một tháng đổi bạn gái một lần, liền rập khuôn theo đường ca mà thăm dò: ".. Đại khái là bởi vì, chán?"

Chán? Sắc mặt của điện hạ đại nhân rốt cuộc không đè ép được mà trở nên khó coi -- trên đời này người mới kết giao không tới nửa phút liền chán sao?