Hắn chờ mong, nhưng trong lòng lại có chút ảo não lên, biết bản tân vẫn là quá nóng vội rồi.
Hàn Mộ Vi đầu trống rỗng, ngây ngốc mà đi theo hắn ra khỏi thang máy, đứng ở trước cửa nhà bọn họ, mới nghe được Mặc Dung Uyên tiếp tục nói: "Là tôi quá nóng nảy. Chỉ là...... Những người này như vậy nói ngươi. Tôi chỉ là muốn triệt để giải quyết chuyện phiền hoàn toàn không đáng có này......"
Hàn Mộ Vi ngẩng đầu, có chút ngốc mà nhìn hắn.
Cho nên, hắn đột nhiên cầu hôn với cô, chỉ là bởi vì thấy những lời bọn họ thảo luận về mối quan hệ của hai người họ? Hắn sợ những lời đồn đó sẽ làm ảnh hưởng đên cô? Như vậy hắn thật đúng là......
Đầu khôi phục thanh tỉnh, Hàn Mộ Vi nhìn hắn, "Không cần thiết như vậy."
Cô nói, "Chỉ là đồn đãi mà thôi, ảnh hưởng không được tôi."
"......" Cho nên, hắn đây là...... Bị cự tuyệt sao?
Mặc Dung Uyên cảm giác trong lòng có chút lạnh lạnh.
Hàn Mộ Vi nhìn hắn, cắn môi dưới, nuốt nuốt nước miếng. Chính ở thời điểm trong lòng hắn đang thất vọng, cô đột nhiên mở miệng: "Hơn nữa, anh hiện tại cầu hôn quá sớm rồi không? Tôi còn chưa có đến đúng tuổi pháp luật quy định được phép kết hôn đâu......"
A?
Mặc Dung Uyên sửng sốt, nhìn hai má của cô chậm rãi đỏ hồng lên. Ý thức được chuyện diễn ra không phải giống như việc mà mình tưởng tượng, nghiêm túc mà nhìn cô, nghe cô tiếp tục nói: "Còn có, nào có ai bỏ qua chuyện yêu đương mà trực tiếp tiến đến kết hôn chứ?"
Giọng nói của cô rất nhẹ, nhẹ đến hắn cũng có chút chỗ nghe không rõ. Nhưng Mặc Dung Uyên tốt xấu là cũng là quân nhân có được huấn luyện. Âm thanh của coi tuy nhỏ, hắn lại vẫn là nghe thấy rất rành mạch. Khóe miệng không tự giác mà cong lên, kiềm chế không được niềm vui sướиɠ khiến Mặc Dung Uyên trực tiếp ôm lấy Hàn Mộ Vi, sức lực khiến cho Hàn Mộ Vi có chút không thở nổi. Cũng may giây tiếp theo, hắn liền trực tiếp buông hắn ra, ấm áp hôn...... Dừng ở trên chiếc trán trơn bóng của cô......
Một cái hôn mềm nhẹ tinh tế, làm Hàn Mộ Vi cảm nhận được được sự quý trọng của hắn đối với cô ở tận sâu trong tâm của hắn
Hàn Mộ Vi khóe miệng chậm rãi dương lên.
Không phải đã nói không biết yêu đương như thế nào sao? Không nghĩ tới, không có nghĩa là không thể thử một chút......
Quan trọng nhất chính là, người đàn ông đang đứng trước mặt này, là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời này khiến cho cô động tâm, là người đàn ông duy nhất có thể cho cô cảm giác an toàn an toàn khi ở bên cạnh hắn......
"Được, Vi Vi. Đây chính là em nói. Từ hôm nay trở đi, chúng ta chính thức yêu nhau......"
Tiếng nói của nam nhân trầm thấp mà mang theo từ tính vang lên ở bên tai của cô, Hàn Mộ Vi cảm giác tim của mình đang nhẹ nhàng run rẩy lên, sau đó gợi lên khóe miệng, "...... Được."
Cách một cánh cửa, Hàn Mộ Vi liền xụi lơ ở trên ván cửa, hít thật sâu mà thở ra một hơi.
Lọ nước tương vẫn còn ở trong tay, Hàn Mộ Vi có chút không hiểu được. Bản thân mình rõ ràng chỉ là đi ra ngoài để mua nước tương, như thế nào sau khi trở về, lại không hiểu rõ được chuyện gì lại có được một người bạn trai?
Chính là, tâm tình lại rất tốt.
Xưa nay chưa từng có cảm giác tốt đẹp như vậy!
Đời này cũng chưa có trải qua vui vẻ như thế......
Cho dù là chuyện đứng đầu toàn trường cũng không có vui vẻ như thế. Chuyện yêu đương thật sự là một thứ rất kỳ lạ, có thể làm một người không thể hiểu được tâm tình liền vui đến mức giống bay lên trời......
Tiểu Bao Tử ở trong đầu cô hưng phấn mà kêu lên: "Chủ nhân chủ nhân!! Làm tốt lắm! Mặc thiếu tướng chính là người đáng giá nhất để cho chủ nhân công lược a!!!"
Hàn Mộ Vi có chút kỳ quái, có điều giây kế tiếp ngay sau đó, ngay lúc Tiểu Bao Tử nói với cô xong, hệ thống phát ra thông báo nhắc nhở, cô liền không cảm thấy kỳ quái.
"Hệ thống nhắc nhở: Mặc Dung Uyên đối với ngài tăng lên 1000 điểm hảo cảm giá trị!"
Tiểu bao tử cảm động đến mức nói không ra lời: "Mặc thiếu tướng thật là một con người quá lương thiện. Chỉ là đồng ý cùng hắn yêu nhau mà thôi, lại có thể tăng lên nhiều hảo cảm giá trị đến như thế! Chủ nhân, người về sau nhất định phải đối với hắn tốt hơn một chút nữa a......"