Trình Hi đỏ mặt, mặc dù hai người đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, nhưng cô vẫn rất dễ xấu hổ.
Khi yêu mãnh liệt, cả người cô thậm chí sẽ hơi ửng đỏ.
Cô khẽ mở miệng, đầu lưỡi nhỏ lọt vào trong miệng người đàn ông, lập tức bị anh ngậm lấy mυ'ŧ vào, nước bọt hòa quyện vào nhau, anh hút đếm nỗi khiến da đầu cô từng trận tê dại.
"Ưm…ưʍ..."
Cúc váy ngủ từng cái lần lượt bị cởi ra, nội y cũng bị cởi, lộ ra bộ ngực trắng như tuyết dưới ánh đèn vàng nhạt.
Lục Bách Nhiên hôn cô, đầu ngón tay mân mê đầṳ ѵú màu hồng phấn hai lần, đầṳ ѵú màu đỏ anh đào lập tức đứng thẳng lên.
Lúc này, Trình Hi đột nhiên nhớ tới Lục Nghiêu ở phòng bên cạnh, duỗi tay đẩy đẩy người đàn ông.
"Em trai anh..."
Lục Bách Nhiên dừng một chút: "Nó đi ra ngoài."
"Thật không?" Trình Hi nghi hoặc, có chút kinh ngạc: "Sao em lại không nghe thấy?"
Lục Bách Nhiên không trả lời, tiếp tục dùng ngón tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầṳ ѵú của cô, khiến cô khẽ rêи ɾỉ.
“Muốn sao?” Anh khàn giọng hỏi.
Trình Hi cắn chặt môi dưới: "Còn tốt."
Lục Bách Nhiên cụp mắt xuống, tựa như đang suy nghĩ cái gì đó, một lúc lâu sau lại dọc theo vai cổ của cô, xoay người tới phía sau lưng cô hôn lên lưng cô.
"Bách Nhiên…ưm…” Giọng nói Trình Hi kiều mị, có một loại hương vị quyến rũ người.
Lưng là một trong những nơi mẫn cảm nhất của cô.
Lục Bách Nhiên và cô đã ở bên nhau 6 năm, anh đã sớm biết cách khai phá và khơi dậy du͙© vọиɠ của cô.
Anh quỳ trên giường, ôm Trình Hi trước người, hai tay từ phía sau bắt lấy hai bầu ngực loã lồ của cô, cúi đầu hôn lên xương bướm và cột sống của cô.
Một luồng điện rất nhỏ lướt qua, xương cốt Trình Hi đều nhũn ra, ngực bị anh tùy ý xoa bóp, xoa thành đủ loại hình dạng.
"A...ông xã..."
Giường của hai người dựa vào một bên hướng ra ngoài, tư thế cả hai như vậy, chính diện vừa lúc đối diện với bức tường tre bên phía Lục Nghiêu.
Trình Hi trầm luân trong du͙© vọиɠ, khẽ nhắm mắt lại, hoàn toàn không nhìn thấy sự thay đổi trong ánh mắt của Lục Bách Nhiên ở phía sau.
Ánh mắt anh dừng lại ở khe hở giữa hai bức tường tre, chỗ khớp nối của các mặt tre.
Anh dường như đã phát hiện ra điều gì đó, nhưng rất nhanh lại cố tình không thèm để ý, liếʍ hôn phía sau lưng cô, lần lượt để lại những dấu hôm màu đỏ sẫm.
Kɧoáı ©ảʍ do những nụ hôn mυ'ŧ mang lại khiến Trình Hi toàn thân run lên, vυ' không ngừng bị anh nghịc ngợm, đầṳ ѵú bị đầu ngón tay xoa nắn đến kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ.
Bộ ngực trắng nõn bị nhào nặn tạo thành những vết ngón tay nông, vừa sảng khoái vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ.