Cũng chỉ là 5 triệu tệ thôi, tùy cô ấy tiêu.
Lục Lẫm còn chẳng nâng mắt, vẻ mặt lạnh nhạt mà bình tĩnh: “Loại chuyện này không cần báo cáo.”
“Quản gia Trịnh nói gần đây cô chủ như thay da đổi thịt.”
“Mỗi ngày cô ấy đều mặc sườn xám, đồ đạc trong nhà cũng đổi hết thành phong cách dân quốc, như biến thành người khác vậy.”
Đầu ngón tay của Lục Lẫm hơi khựng lại, buông bút ra. Anh vuốt ve mặt đồng hồ màu vàng trắng, ngọn đèn bao bọc lấy thân hình cao ngất, trong trẻo nhưng lạnh lùng của anh, giống như một người lãnh cảm trời sinh.
Thay da đổi thịt?
Biến thành người khác?
Một ý tưởng vớ vẩn chợt vụt lóe trong đầu nhưng lập tức bị phá vỡ.
Lục Lẫm nới lỏng nơ, mặt không đổi sắc cầm bút máy lên, ký tên mình lên tài liệu.
…
6 giờ sau, Trung Quốc, biệt thự nhà họ Lục.
Khương Tự vừa tỉnh lại đã nhận được nhắc nhở từ hệ thống.
Cô nhíu mày, ngái ngủ nhấn mở giao diện hệ thống.
5 trăm ngàn giá trị số mệnh?
Khương Tự lập tức tỉnh táo, kinh ngạc nhìn hệ thống. Lục Lẫm ở nước Mỹ xa xôi, cách tận Thái Bình Dương, cung cấp cho cô năm trăm ngàn giá trị số mệnh.
Nhân vật số mệnh số 1 quả nhiên không bình thường.
Gia tài của Lục Lẫm có mấy trăm tỷ, năm triệu với anh chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể.
Khương Tự hiểu rất rõ, anh tuyệt đối không đau lòng vì chuyện này chút nào.
Nhưng cô chỉ tốn năm triệu của Lục Lẫm đã nhận được năm trăm ngàn giá trị số mệnh từ anh.
Điều này chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ chỉ cần cảm xúc của Lục Lẫm dao động một xíu thôi là có thể mang đến nhiều giá trị số mệnh hơn những người khác.
Lục Lẫm thờ ơ với chuyện của Khương Cẩm Nguyệt, cũng chẳng quan tâm scandal của Khương Tự.
Đối với nhà tư bản lãnh cảm, thứ quan trọng nhất không phải phụ nữ, mà là tiền.
Khương Tự cảm thấy mình như đã phát hiện được mật mã để kiếm “tài phú” từ Lục Lẫm rồi.
Chỉ cần cô hết mình tiêu tiền, tiêu hết mấy trăm triệu thì sẽ kích phát Lục Lẫm dao động cảm xúc, nhất định giá trị số mệnh sẽ tăng điên cuồng như tiền trong thẻ ngân hàng.
…
Vài ngày sau, Khương Tự đang ăn sáng.
Quản gia Trịnh bước nhanh tới, nghĩ đến tin tức mình vừa nhận được, ông kích động khó nén.
“Cô chủ, cô thật sự rất có mắt đầu tư!”
Khương Tự nhìn ông ta với vẻ khó hiểu.
Giọng điệu của quản gia Trịnh cao lên: “Sau Khi cô đầu tư trang viên rượu thì cơn mưa ở châu Âu bất ngờ dừng lại, không lâu nữa khoản đầu tư này sẽ thu được lợi nhuận.”
Cô chủ không chỉ bắt đầu quan tâm cái nhà này mà còn có ý nghĩ đầu tư, cô chủ thật sự là phúc tinh của nhà họ Lục.
Khương Tự khϊếp sợ trừng to hai mắt, rõ ràng vì châu Âu mưa to mấy ngày liên tục nên cô mới đầu tư trang viên rượu, sao mưa này nói tạnh là tạnh vậy!
Vậy Lục Lẫm sẽ không thua lỗ.
Khương Tự xụ mặt, không vui.
Cô nhíu mày, trong đầu nhanh chóng hiện lên rất nhiều từ ngữ chửi nhau cô mới học được.
Lục Tinh Trầm vừa tan học về nhà, mới đi lên mấy bậc thang. Đúng lúc này, cậu nghe thấy tiếng quát cực kỳ bất mãn truyền tới từ phòng khách.
“Mẹ nó chứ!”
Bước chân của Lục Tinh Trầm lảo đảo, suýt thì ngã.
Cô ta lại mắng cậu!
***
Giải trí Nghệ Hoàng.
Từ lúc Kỳ Tầm và Khương Tự xảy ra scandal đã qua một tuần.
Bận rộn cả ngày, Kỳ Tầm tựa lưng vào ghế, anh ta nhìn di động, vốn đang muốn gọi điện cho Khương Cẩm Nguyệt thì ma xui quỷ khiến thế nào lại mở video của Lục Tư Việt và Khương Tự.
Khương Tự mặc sườn xám màu xanh gốm sứ, có lẽ là do nhà họ Lục ra tay nên khuôn mặt của cô bị làm mờ, nhưng vẫn có thể nhìn ra vóc dáng ưu việt và gương mặt xinh đẹp.
Phóng viên vây quanh cô, ép hỏi: “Quan hệ giữa cô và Kỳ tổng có giống trên mạng lan truyền không?”
Lúc trước xem video này, Kỳ Tầm cũng bất giác ngừng thở, anh ta nhìn chằm chằm bóng người màu xanh sứ kia, muốn biết đáp án của Khương Tự.