Võng Du Chi Phong Lưu Kỵ Kĩ

Chương 70: Trở Lại Trò Chơi (2)

"Bảo bối, hôm nay lão công phải yêu ngươi thật tốt."

Mắt Lý Đồng say lờ đờ, mông lung rúc vào trong ngực của ta, một đôi tay ngọc ôm chặt cổ của ta, nào còn có năng lực tư duy, chỉ có thể mặc cho ta an bài.

Đi vào gian phòng, ta nhanh chóng cởϊ qυầи áo của hai người ra, lập tức như là dũng sĩ nghe được kèn hiệu lệnh thổi lên, mãnh liệt bắn vọt tới, một khắc cũng không dừng lại, ngắt lấy mỹ nhân đẹp nhất của ta.

Ngay tại thời điểm ta bắt đầu tiến công, chân khí [Đế Thần Quyết] trong cơ thể ta tự nhiên bắt đầu vận hành, không ngừng tăng thêm và lớn mạnh chân khí của ta, đồng thời cũng cải biến thể chất của bảo bối Lý Đồng, đương nhiên điều này đều là lặng yên phát sinh, chính ta cũng căn bản không cách nào hiểu rõ.

"Lão công, ta... ta muốn... tới..."

Như là bão tố tiến công mãnh liệt, để Lý Đồng đắm chìm trong hưởng thụ vô biên, liên tục năm lần cao trào, làm nàng không còn sức lực nghênh đón công kích của ta, chỉ có thể để cho ta xuyên qua eo ngọc của nàng, ôm nàng ở trong ngực của ta, ghé chặt vào bên trong bộ ngực của ta, mới có thể miễn cưỡng nghênh đón công kích của ta.

Ham muốn hôm nay của ta đặc biệt mãnh liệt, không biết là do tỷ muội Nam Cung quyến rũ, hay là do người phụ nữ vừa có chồng là Lý Đồng quyến rũ, vậy mà ta liên tục chiến đấu, để Lý Đồng lêи đỉиɦ năm lần, mới miễn cưỡng xuất tinh, thế nhưng là vẫn có một niềm ham muốn chiến đấu kịch liệt như cũ, dươиɠ ѵậŧ của ta vẫn sinh long hoạt hổ y nguyên, như là một con cự long, đó là minh chứng tốt nhất.

"Lão công, ngươi quá cường tráng rồi."

Hơn nửa ngày, Lý Đồng mắt say lờ đờ mông lung mới tỉnh táo lại từ bên trong dư vị cao trào, vuốt ve l*иg ngực rộng lớn của ta, sợ hãi nói.

"Là bảo bối quá mê người đó, lão công muốn yêu bảo bối."

Thật sự là đáng yêu, mặc kệ người đàn ông nào nghe được tán dương như thế đều sẽ phấn khởi tâm tình, đồng thời nhìn mỹ nhân tuyệt mỹ như thế ngay tại trong ngực của mình, mặc cho ta muốn làm gì thì làm, càng là bị ta xung kích kịch liệt, chỉ sợ tình cảnh hiện tại của ta là mục tiêu theo đuổi của tất cả nam nhân.

"Phong..."

"Lão công."

Lý Đồng càng ôm ta chặt chẽ.

"Lão công, bảo bối còn có thể..."

Lý Đồng thẹn thùng nói, cố gắng muốn lấy lòng ta.

"Bảo bối, lão công đã mệt mỏi rồi, không cần đâu."

Lêи đỉиɦ liên tục không ngừng tận năm lần đã làm cho Lý Đồng có chút mệt nhọc, mặc dù ta vẫn rất muốn, thế nhưng là được bổ sung âm dương với Lý Đồng, lửa dục của ta đã giảm xuống rất nhiều, nếu như Lý Đồng lại khơi gợi ra dục hoả to lớn của ta, ta biết Lý Đồng khẳng định không chịu đựng nổi tiến công của ta.

Chẳng qua vậy mà Lý Đồng có thể tiếp nhận công kích mãnh liệt của ta như thế, có thể thấy được tính nhẫn nại rất tốt, ta thật sự là đạt được một cái vưu vật tuyệt thế, thật ra ta cũng không biết đó là hiệu quả [Đế Thần Quyết] của ta, mới khiến cho sức chịu đựng của Lý Đồng tăng nhiều.

"Lão công, ta..."

Bên trong đôi mắt mê người của Lý Đồng không nhịn được nhỏ xuống mấy giọt nước mắt.

"Bảo bối, sao vậy?"

Ta dùng tay lau đi nước mắt trên mặt ngọc của Lý Đồng, có chút kỳ quái.

"Không có gì."

Lý Đồng nhẹ nhàng rúc vào trong ngực của ta, tràn đầy áy náy đối với ta.

Là một người phụ nữ, vậy mà một người không chịu nổi sự yêu thương của ta, vậy mà nàng không thể thoả mãn người đàn ông âu yếm, lại để lão công phải nhịn xuống lửa tình, vậy mà không thể mang cho người đàn ông âu yếm kɧoáı ©ảʍ lớn nhất.

Thế nhưng là trong lòng Lý Đồng đồng thời lại bay lên một cỗ tư vị uỷ khuất.

Trong lòng Lâm Phong khẳng định yêu Vương Mộng Tuyết, thầm nghĩ đến Vương Mộng Tuyết, một khi để Vương Mộng Tuyết trở lại bên người Lâm Phong, nếu như Lâm Phong giống như trước đây, trong mắt chỉ có Vương Mộng Tuyết, nàng xử lý như thế nào đây.

Trong mơ hồ, lòng ham chiếm hữu của người phụ nữ cùng yêu thương đồng thời dâng lên, Lý Đồng ôm thật chặt người đàn ông trong lòng, sẽ không để cho hắn rời khỏi nàng nửa bước, muốn vĩnh viễn yêu nàng, chiếm hữu nàng, cũng sẽ không để Lâm Phong chỉ thích một mình Vương Mộng Tuyết, muốn đoạt lại Lâm Phong từ trong tình yêu của Vương Mộng Tuyết.

Lúc trước nếu như Lý Đồng không để ý thẹn thùng của con gái, thổ lộ tâm ý trước với Lâm Phong, dù cho Vương Mộng Tuyết ưu tú như vậy, nàng cũng sẽ không thua bởi Vương Mộng Tuyết, có lẽ lúc kia, Lâm Phong đã là của nàng.

Chẳng qua lúc này cũng không muộn, cạnh tranh chân chính hiện tại vừa mới bắt đầu đó.

"Lão công, ta nhất định phải làm cho ngươi thoả mãn."

Lý Đồng cảm thụ được cái đó của lão công vẫn cương cứng, trong lòng yên lặng nghĩ, càng dán chặt vào l*иg ngực rộng lớn của ta, mang cho ta hưởng thụ thoải mái.

Ta tự nhiên không biết ý nghĩ của Lý Đồng, chỉ là cảm giác được yêu thương nồng đậm và ngọc thể duyên dáng của Lý Đồng.

"Bảo bối, đi tắm nào."

"Ừm."

"Đừng nhúc nhích, để ta ôm ngươi."

Ôm Lý Đồng đến phòng tắm tắm uyên ương, đương nhiên khó tránh khỏi lại triền miên một hồi, hai người tình nồng mật ý, xuân sắc như nước thuỷ triều, ân ái không nói ra được.

Thật vất vả kết thúc ân ái với Lý Đồng, chúng ta chia ra tiến vào trò chơi, bắt đầu hành trình [Vương Giả], nhiệm vụ câu cá tại thôn Tân Thủ của Lý Đồng cũng sắp hoàn thành, liền có thể đến thành thị gặp ta.