“Cái gì? Dùng điện thoại cũng có thể thấy?”
Nghe Lâm Tiểu Đường nói vậy, dù là đám người chướng mắt Thẩm Xu hay Sở Tiếu Tiếu đều sửng sốt.
Sở Tiếu Tiếu đến bên cạnh Lâm Tiểu Đường, nhìn qua màn hình điện thoại của Lâm Tiểu Đường cô quả thật nhìn thấy một màn sương đen bao phủ trong phòng khách, cũng thấy có khí đỏ lúc ẩn lúc hiện quanh pho tượng Phật kia.
Càng khiến người ta kinh ngạc chính là làn sương đen kia còn di chuyển theo chuyển động của những người trong phòng.
Gặp cảnh tượng chấn động như vậy, Sở Tiếu Tiếu không nhịn được mà trừng to hai mắt: “Là thật…”
“Cái gì là thật?” Nghe thấy bên Lâm Tiểu Đường nói chuyện, ông bà Sở cũng bị thu hút tiến đến gần.
Họ vốn không tin Lâm Tiểu Đường, cho rằng hai người này là kẻ lừa đảo.
Đặc biệt là đám người Thẩm Xu càng coi thường Lâm Tiểu Đường hơn.
Huyền học ảo diệu thâm sâu khôn lường, một kẻ hèn như Lâm Tiểu Đường cũng muốn dùng khoa học để phá giải huyền học? Thật là nói mớ giữa ban ngày!
Nhưng sau khi nhìn rõ thứ hiển thị trong màn hình của Lâm Tiểu Đường, sắc mặt họ tức khắc thay đổi.
Đặc biệt là Thẩm Xu, ánh mắt cô trừng to, trên gương mặt xưa nay chỉ có vẻ lạnh lùng chợt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Sao có thể?...”
Cảnh tượng trong camera giống y hệt thứ mà mắt Âm Dương có thể thấy!
“Đại sư Thẩm, cái này… cái này có khác gì với lời ngài nói không?”
Là một người làm ăn, ông bà Sở đương nhiên coi trọng chứng cứ. Hơn nữa, dù trong lòng họ tin trên đời có ma quỷ nhưng uy hϊếp của huyền học vẫn thua xa khoa học.
Dù sao, họ cũng không thấy tình hình trong nhà mình, cũng không có mắt Âm Dương như Thẩm Xu.
Giống như Sở Tiếu Tiếu nói, nhà họ có chuyện gì đều dựa vào lời của Thẩm Xu phán, đâu trực quan như ứng dụng của Lâm Tiểu Đường.
Thẩm Xu sao không hiểu ngụ ý của họ? Cô mím môi, nói: “Chút tài mọn.” Cũng chỉ là thấy rõ âm khí trong nhà mà thôi, chút thủ đoạn này cô dùng một lá bùa là làm được.
Rời mắt khỏi điện thoại của Lâm Tiểu Đường, Thẩm Xu lại nhìn về phía pho tượng Phật trong phòng khách.
Tuy pho tượng này là đồ vang mã nhưng cũng là một pháp khí khá tốt. Chỉ cần xua đuổi sát khí trên người nó là có thể dùng.
Sở dĩ Thẩm Xu chịu giúp nhà họ Sở chính là vì cô bói được hôm nay đến nhà họ sẽ nhận được pháp khí phù hợp với mình. Chỉ cần cô giúp họ giải quyết phiền toái, rồi mở miệng muốn lấy, họ chắc chắn sẽ không từ chối.
Nghĩ vậy, Thẩm Xu lấy ra một lá bùa, tay còn lại dùng bút lông thấm chút chu sa vẽ lên bùa.
Đuôi bút vừa chấm lên mặt lá vàng, không chút ngoại lực tác động tờ giấy cứ thế bay lên không trung. Thẩm Xu hạ bút vẽ từng nét, thấm lên mặt giấy, từng câu chữ ẩn ẩn ánh kim sắc. Bút dừng, bùa thành.
“Đây là bùa Phá Sát.” Nhìn vẻ mặt kinh sợ của ông bà Sở, Thẩm Xu hờ hững nói: “Dán nó lên tượng Phật là có thể trừ đi sát khí trên đó.”
Bùa phát sáng chỉ có thiên tài ngàn năm mới gặp trong giới huyền học mới làm được. Khi Thẩm Xu vẽ bùa, cô không cần bàn, không cần mời thần, chỉ cần thầm niệm chú trong lòng, vung bút là được.
Đây là thứ mà Thẩm Xu kiêu ngạo nhất, cũng là thứ giúp cô nhanh chóng dung nhập được vào giới huyền học ở Hoài Hải, cũng là một trong số những nguyên nhân quan trọng nhất giúp cô nổi danh.
“Đa tạ đại sư Thẩm đã cứu giúp!” Tận mắt chứng kiến cảnh vẽ bùa thần kỳ khiến ông bà Sở cực kỳ tâm phục khẩu phục.
Họ vốn đã có chút hoài nghi và dao động nhưng giờ khắc này đều tan biến sạch.
Cho dù là Sở Tiếu Tiếu cũng ngây người ra. Chẳng lẽ, đại sư Thẩm thật sư là đại sư huyền học thật? Không phải kẻ lừa đảo sao? Mình, mình vừa đắc tội họ rồi…
Nhưng đúng lúc này, Lưu Dị đứng bên cạnh chợt lên tiếng:
“Bùa Phá Sát?” Anh nhìn lá bùa trong tay Thẩm Xu thuận miệng nói: “Bùa này trên ứng dụng của chúng tôi cũng có, không cần dùng tay vẽ, chỉ cần nhấn vào là ra, hơn nữa bùa của chúng tôi còn không phải dùng một lần, chỉ cần điện thoại còn pin là có thể dùng vô số lần.”
Đúng vậy, sau một khoảng thời gian khắc khổ nghiên cứu cuối cùng ứng dụng Gặp Ma của Lâm Tiểu Đường cũng đã có chức năng bùa chú.
Còn nơi lấy bùa ở đâu thì là nhờ vào phía chính phủ.
Sau khi hợp tác với lực lượng đặc biệt, những nhân viên trong lực lượng cũng gửi mấy loại bùa thường gặp cho Lâm Tiểu Đường để cô nghiên cứu.
Khi mọi người sử dụng bùa đều sẽ sinh ra hiệu quả thần kỳ, thực tế là do nó có sóng năng lượng đặc thù giống với ma quỷ.
Sau khi nghiên cứu xong các loại bùa chú, Lâm Tiểu Đường cũng đem bản vẽ của chúng đăng lên ứng dụng, thêm vào chức năng ‘bùa chú’.
Những bản vẽ này đã được xử lý đặc biệt, sau khi hiện lên trên màn hình điện thoại sẽ toả ra sóng ánh sáng đặc biệt không ảnh hưởng đến nhân loại nhưng có lực sát thương nhất định với ma quỷ.
Cứ như vậy, dù là người thường cũng có thể nhờ vào mấy lá bùa trên điện thoại mà có khả năng bảo vệ mình trước ma quỷ.
“Ngoại trừ bùa Phá Sát, còn có bùa Chữa Bệnh, bùa Trấn Nhà, bùa Đuổi Trùng,... Người thường đều có thể dùng, rất đơn giản.” Lưu Dị nói thêm.
“Sao có thể?” Nghe Lưu Dị nói xong, Thẩm Xu cười lạnh phản bác: “Chỉ là bản vẽ giống nhau thôi, thì có thể tính là bùa sao?”
Người tu hành như họ vẽ bùa, không chỉ phải vẽ giống y hệt, còn phải dùng tu vi trong người rót vào trong lá bùa mới có thể hình thành nên một bùa chú.
Đám nhà nghiên cứu này chẳng lẽ cho rằng chỉ cần phục chế lại đồ án trên bùa là có thể thực sự tạo ra bùa chú sao?
Thật là làm nhục huyền học!
Nghe Lưu Dị giới thiệu chức năng của ứng dụng Gặp Ma, Thẩm Xu chỉ thấy buồn cười. Tiêu Thần đứng cạnh cô thậm chí còn cười thành tiếng.
Tiêu Thần liếc nhìn Lâm Tiểu Đường một cái, giọng điệu lười biếng lại pha chút phiền chán nói: “Lâm tiểu thư, tôi biết cô vì tôi nên chướng mắt A Xu, nhưng cô cũng không nên làm bậy vậy chứ?”
Lâm Tiểu Đường: “???”
Lâm Tiểu Đường không hiểu, rõ ràng mọi người đang nói chuyện ứng dụng sao tự dưng Tiêu Thần lại lôi cô ra?
Tiêu Thần thấy Lâm Tiểu Đường không nói gì, liền cau mày, giọng mất kiên nhẫn nói: “Người tôi yêu là A Xu, em ấy mới là người mà tôi muốn sống cả đời. Hy vọng sau này cô tự hiểu, đừng để tôi coi thường cô.”
Nói rồi Tiêu Thần nhìn về người con gái lạnh lùng đứng cạnh mình, trong ánh mắt chứa đầy tình ý.
Lâm Tiểu Đường: “Ừ.”
Cũng không biết có phải do ý thức thế giới quấy phá hay không, Lâm Tiểu Đường làm vai ác luôn đυ.ng độ với nam nữ chính.
Nhưng Lâm Tiểu Đường không thèm quan tâm đến họ.
Nếu Thẩm Xu và Tiêu Thần không tin vào chức năng bùa chú của ứng dụng thì Lâm Tiểu Đường cho họ xem thử vậy.
Đứng trước mặt mọi người, Lâm Tiểu Đường giơ tay nhẹ nhàng nhấn vào hai chữ ‘bùa chú’ ở góc phải bên dưới ứng dụng Gặp Ma, trong mười mấy loại bùa chú, cô chọn ‘bùa Phá Sát’.
Màn hình di động của cô tức khắc hiện lên bản vẽ của bùa Phá Sát.
Sau đó dưới ánh nhìn của mọi người, Lâm Tiểu Đường quơ tay đưa bùa Phá Sát trên màn hình điện thoại nhắm thẳng vào pho tượng Phật ở phòng khách nhà họ Sở.
Lá bùa trên điện thoại tức khắc loé sáng, tức khắc một tiếng kêu thê lương mà thảm thiết từ tượng Phật vang lên!
Đột nhiên, không chút báo trước, một cơn gió bỗng xuất hiện, tượng Phật cũng bắt đầu run lắc dữ dội.
Mặt ngoài vốn sạch sẽ của nó dần nhuốm một màu sương đen dơ bẩn.
Nhưng dưới tác dụng của bùa Phá Sát trên điện thoại của Lâm Tiểu Đường, sương đen chỉ xuất hiện hai giây liền tan biến.
Lúc này, mọi người mới nhạy bén nhận ra, độ ấm trong nhà họ Sở đã tăng lên vài độ, khiến căn nhà vốn lạnh lẽo trở nên ấm áp hơn.
“Kết thúc.” Nhìn pho tượng Phật, xác nhận nó đã không còn sát khí, Lâm Tiểu Đường tắt điện thoại bình tĩnh nói: “Căn nhà này đã an toàn.”
Lâm Tiểu Đường vừa dứt lời, xung quanh tức khắc chìm trong bầu không khí yên lặng.
Dù là gia đình họ Sở trước còn hoảng loạn, hay đám người Thẩm Xu mới vừa chê cười người khác, giờ đây sắc mặt họ đều lộ ra chút khác thường.
Đặc biệt là Thẩm Xu, là một thầy phong thuỷ đương nhiên cô cảm nhận được lá bùa trong điện thoại của Lâm Tiểu Đường quả thật có tác dụng. Hơn nữa, hiệu quả của nó thậm chí còn tốt hơn lá bùa mà cô tự vẽ.
Đối mặt với sự thật này, lại nhớ lại những lời vừa nói, Thẩm Xu cắn môi, lòng cực kỳ nhục nhã.
Tiêu Thần tựa hồ định nói gì đó, nhưng nhìn Thẩm Xu rồi nhìn Lâm Tiểu Đuòng, hắn uể oải ngậm miệng lại. Đồng thời, trong lòng lại khó tránh có chút hụt hẫng. Thẩm Xu tài giỏi và bình thản thì ra vào lúc thất bại cũng sẽ thấy tức giận…
Mà bên kia, đã từng làm lơ Lâm Tiểu Đường, thậm chí nói cô là người không đàng hoàng. Ông bà Sở, có chút xấu hổ nhìn cô cười.
Đặc biệt là ông Sở, nhớ lại lời con gái nói, hai người này là con gái ông mời đến không tốn tiền, càng khiến ông thấy khó chịu.
Vì mời Thẩm Xu, họ đã bỏ ra chín tỷ đồng. Hơn nữa, vì không đắc tội cô ta, bây giờ họ còn không dám mở miệng đòi lại.
Người duy nhất đắc ý lúc này chính là Sở Tiếu Tiếu.
“Con nói hai anh chị này rất lợi hại rồi mà.” Sở Tiếu Tiếu vui vẻ nói: “Họ giỏi hơn mấy đạo sĩ ba mẹ mời về nhiều!”
“Xin lỗi là chúng tôi có mắt không thấy núi thái sơn.” Ông Sở vội gật đầu, thành khẩn nói: “Nếu không ngại, đợi lát nữa chúng tôi gửi hai cô cậu tám tỷ coi như là bồi tội…”
“Không sao, chúng tôi không cần tiền.” Nghe ông Sở nói vậy, Lưu Dị hoảng sợ vội xua tay nói: “Chúng tôi là thành viên của diễn đàn Tiếp Cận Khoa Học, là một tổ chức của nhà nước, chính phủ có trợ cấp cho chúng tôi. Chỉ cần là người dân trong nước, đều có thể đến nhờ chúng tôi hỗ trợ.”
Đối với ông bà Sở đã từng ăn nói lỗ mãng với mình, dù là Lâm Tiểu Đường hay Lưu Dị đều không để trong lòng.
Ông bà Sở chưa từng thấy người dùng khoa học bắt ma, nên không tin họ cũng là chuyện bình thường, có gì để tức giận đâu chứ?
Lưu Dị trước giờ cũng nhiều lần bị người ta chửi là kẻ lừa đảo, thậm chí còn bị người nhà người cầu cứu xách chổi đuổi, nên anh cũng quen rồi.
Thấy Lưu Dị và Lâm Tiểu Đường dễ nói chuyện như vậy, ông bà Sở cũng thở phào một hơi.
Đồng thời độ hảo cảm của họ đối với diễn đàn Tiếp Cận Khoa Học và phía chính phủ cũng nháy mắt tăng lên không ít.
Nếu được ai mà muốn bỏ một đống tiền ra rồi phải ăn nói khép nép với mấy tên đại sư chứ?
Đương nhiên những lời này họ không dám nói trước mặt Thẩm Xu.
“Pho tượng này phải xử lý thế nào?” Bà Sở mặt mày tái nhợt, do dự hỏi.
Sau khi biết pho tượng này là đồ vàng mã, bà Sở liền thay đổi sắc mặt, đồ của người chết bà làm gì dám để trong nhà, cho dù đã tiêu trừ đi sát khí thì cũng không.
Nghe bà Sở nói vậy, Thẩm Xu lại động lòng. Nếu Lâm Tiểu Đường nói họ là nhà nghiên cứu, vậy chắc không cần pháp khí. Đúng lúc trong tay mình lại thiếu một pháp khí, pho tượng này đối với mình rất quan trọng. Tuy người tiêu trừ sát khí không mình, nhưng chỉ cần mình mở lời, họ hẳn sẽ không từ chối…
“Đương nhiên là nộp lên cơ quan chức năng rồi.” Lâm Tiểu Đường đột nhiên lên tiếng, cô nhìn mắt tượng Phật rồi nói tiếp: “Trên người nó có sát khí hẳn là do vừa đào dưới đất lên rồi đưa đến tay hai ông bà. Tượng Phật này hẳn là do bọn trộm mộ đào lên.”
Tình hình như vậy, lựa chọn tốt nhất đương nhiên là nộp cho cảnh sát tiến hành điều tra. Ngoài ra bỏ vào viện bảo tàng cũng không tồi, có thể giúp ích cho danh tiếng của ông bà Sở.
“Nói rất đúng.” Ông Sở vừa nghe liền đồng ý: “Chúng ta đi báo công an liền đi!”
Sở Tiếu Tiếu đứng cạnh ông Sở còn lấy điện thoại ra bấm số gọi báo công an.
Thẩm Xu: “...” Một phát khí tốt như vậy lại bị phủ bụi trong viện bảo tàng?
Thẩm Xu muốn cản người nhà họ Sở lại nhưng Sở Tiếu Tiếu đã liên hệ với công an.
Nhìn pho tượng Phật lại nhìn Lâm Tiểu Đường, ánh mắt của Thẩm Xu dần lạnh băng. Kẻ vốn nên chết này không chỉ đột nhiên xuất hiện ở đây còn năm lần bảy lượt cố tình nhằm vào mình. Dù là người lãnh đạm như mình cũng có chút giận dữ trong lòng.
“Đi!” Thẩm Xu mặt mày tối sầm lại, lạnh lùng nói. Sau đó còn mắt lạnh nhìn gia đình họ Sở một cái, rồi kéo Tiêu Thần cùng rời đi.
Là một thầy phong thuỷ thanh danh hiển hách, Thẩm Xu cũng có kiêu ngạo của mình. Nếu nơi này không chào đón mình, vậy mình cũng không cần ở lại chướng mắt họ!
Người nhà họ Sở: “...”
Người nhà họ Sở: “???” Sao tự dưng đại sư Thẩm lại nổi giận?
Thẩm Xu đột nhiên rời đi khiến mọi người không biết chuyện gì đã xảy ra.
Ông bà Sở càng khó hiểu, không biết họ làm gì đắc tội Thẩm Xu. Chẳng lẽ do hồi nãy họ không nói chuyện với Thẩm Xu sao? Nhưng người giúp họ đuổi sát khí có phải Thẩm Xu đâu!
Nói thật, từ khi Thẩm Xu tới đây, ông bà Sở vẫn luôn cung kính với cô. Nhưng còn cô thì sao?
Ngoại trừ đứng trước mặt họ vẽ một lá bùa, thì cũng đâu còn làm gì khác?
Đến cả lá bùa kia, Thẩm Xu cũng xách về luôn rồi.
Nhìn bóng lưng đám người Thẩm Xu, ông bà Sở hoang mang rồi dần trở nên bất mãn.
Còn Lâm Tiểu Đường, cô mặc kệ bọn họ.
Họ nghĩ gì liên quan gì đến cô?
Nếu có thể, Lâm Tiểu Đường hy vọng Thẩm Xu vĩnh viễn đừng đến kiếm chuyện với mình. Điều duy nhất khiến Lâm Tiểu Đường tò mò chính là anh chàng tóc dài diện bạch y đứng cạnh Thẩm Xu.
Không biết có phải ảo giác hay không, trước khi đi hình như anh ta có quay đầu lại nhìn cô một cái. Hơn nữa, cảm giác người này rất mờ nhạt, Lâm Tiểu Đường cẩn thận nhớ lại còn chẳng nhớ nổi anh ta trông thế nào.
Nhưng chỉ là một người xa lạ mà thôi, cô cũng để trong lòng.
Trò chuyện với nhà họ Sở đôi lát, rồi báo với họ có thể tải ứng dụng Gặp Ma trên các cửa hàng, Lâm Tiểu Đường và Lưu Dị mới rời đi.
Sau đó, lực lượng đặc biệt lại sắp xếp cho Lâm Tiểu Đường đi theo cùng họ giải quyết mấy vụ nữa.
Mấy vụ này, ngoài hai vụ đương sự là người vô tội ra thì còn lại đều là những người bản thân họ có vấn đề.
Sau khi trao đổi với những ma quỷ ám theo họ, trong lúc vô tình Lâm Tiểu Đường và lực lượng đặc biệt còn phá được mấy vụ án cố ý gϊếŧ người, giải oan cho người chết.
Không làm chuyện trái lương tâm không sợ quỷ gõ cửa - Câu nói này quả thực có đạo lý.
Và cũng vì suy xét đến điều này cũng như giúp đỡ cho phía cảnh sát phá án. Lâm Tiểu Đường ngẫm một lúc quyết định gỡ bỏ mấy bùa chú có lực sát thương đặc biệt lớn khỏi ứng dụng, chỉ để lại những bùa chú có khả năng giúp người thường tự bảo vệ.
Sau nhiều lần thực chiến và kiểm tra, các nhân viên trong lực lượng đặc biệt cuối cùng cũng xác nhận ứng dụng Gặp Ma không ảnh hưởng gì lớn, không có tác dụng phụ hay di chứng cho người dùng. Lúc này, phía chính phủ mới bắt đầu tuyên truyền ứng dụng Gặp Ma đến rộng rãi người dùng.
Không bao lâu sau, những quảng cáo liên quan đến ứng dụng Gặp Ma đã xuất hiện trước mặt công chúng.
--------
Lịch đăng chương: 17h00 mỗi ngày