Xuyên Nhanh: Đại Lão Là Nhân Vật Phản Diện

Chương 2: Từ Bỏ Làm Thế Thân(2)

Vị diện này, nam chính Tô Sâm, là một bá đạo tổng tài, nữ chính Dịch Ngữ Nhu, là một tiểu bạch liên.

Cốt truyện bắt đầu từ thời cấp ba của nam nữ chính, khi còn nhỏ bị bắt cóc nữ chính đã cho hắn một viên kẹo, khiến nam chính cảm thấy ấm áp, vẫn luôn nhớ mãi không quên.

Nam chính luôn muốn tìm cô bé đã cho hắn kẹo khi còn nhỏ, thẳng đến cấp ba, hai người lại lần nữa gặp nhau.

Sau đó nam nữ chính liền bắt đầu một loạt nội dung cốt truyện bá đạo tổng tài yêu mến máu chó, tỷ như tình một đêm, mang thai chạy ra nước ngoài, vị hôn thê thanh mai, mất trí nhớ tìm thế thân, làm lại từ đầu.

....Cốt truyện 10.000 ký tự được bỏ qua ở đây.

Hai người vẫn luôn ngược luyến tình thâm mười năm, mới rốt cuộc tu thành chính quả.

Quân Cửu không thèm đọc, trực tiếp nhảy qua một đống lớn vớ vẩn, đến cuối mới thấy một câu:

Trong hôn lễ, hai người nhìn nhau cười, như thể đối phương chính là cả thế giới của mình—— Đại kết cục.

Hả? Đại kết cục?!

Cho nên, cô đây là trực tiếp bị truyền tống đến đại kết cục?

“Cục bột trắng, đi ra giải thích đi!” Quân Cửu mỉm cười liên hệ hệ thống.

Chính là, qua một hồi lâu đều không thấy hồi âm.

"Linh Diễn? cục bột trắng?".

Quân Cửu nhướng mày, lại gọi một tiếng, vẫn không có động tĩnh gì.

Rất tốt!

Quân Cửu trên môi nụ cười càng ngày càng nhu hòa, “Đừng giả chết, lên tiếng đi!”.

Rốt cuộc, lúc Quân Cửu sắp hết kiên nhẫn, một âm thanh yếu ớt truyền đến: [Ký, ký chủ, cái này ta cũng không kiểm soát được, thời gian tiến vào vị diện đều là ngẫu nhiên...]

"A!".

Quân Cửu cười lạnh một tiếng, tỏ ý không tin.

Cục bột trắng bị giọng cười làm thân mình run lên, nhanh chóng thú nhận: [Bởi vì nhân gia trước đó trốn thoát khỏi Cục Thiên Đạo. Năng lượng hao hết mới có thể như vậy. Bất quá, chỉ cần nhân gia thăng cấp thì tốt rồi!]

“Vậy lúc trước ngươi liền có năng lực giúp hệ thống khác đổi số sao?”.

Quân Cửu không chút lưu tình vạch trần đối phương.

[Ai da, ký chủ, trong lòng biết rõ là tốt rồi, sao lại nói ra ~]

Cục bột trắng ý đồ làm nũng ra sức cứu vãn.

Quân Cửu không để ý đến đối phương, tiếp tục kiểm tra ký ức của nguyên chủ.

Nguyên chủ ban đầu tên là Ninh Quân Cửu, nghề nghiệp là bác sĩ.

Trong cốt truyện, nguyên chủ vẫn là nữ phụ pháo hôi, đóng vai thay thế nữ chính.

Không sai, chính là nam chính bị mất trí nhớ liền lấy cô làm vật thế thân cho nữ chính.

Thế nhưng, nguyên chủ là bị ép!

Nguyên chủ là một cô nhi lớn lên trong cô nhi viện, bởi vì tính cách quái gở lại khó được người ta yêu thích, nên vẫn luôn không tìm được gia đình nhận nuôi.

Mười năm đầu tiên trong cuộc đời nguyên chủ cũng không có gì đặc biệt, luôn bình thường, nhưng vẫn rất viên mãn.

Cho đến khi nguyên chủ gặp nữ chính vào năm nhất cấp ba, triệt để thay đổi hoàn toàn cuộc sống bình thường của cô.

Dịch Ngữ Nhu chủ động tiếp cận nguyên chủ, muốn cùng nguyên chủ làm bạn bè, nhưng nguyên chủ lúc đầu rất khó chịu liền cũng không để ý lắm đến đối phương.

Nhưng là nữ chính, đều có một ưu điểm, đó chính là lì lợm la liếʍ.

Cuối cùng, nguyên chủ bị nữ chính "chân thành" cảm động, cùng nữ chính trở thành "bạn tốt".

Thế rồi, cuộc sống của nguyên chủ bắt đầu “phong phú muôn màu”!

Bởi vì nữ chính cùng giáo thảo nam chính yêu đương, lại khơi dậy lòng ghen tị của hầu hết nữ sinh trong trường, đương nhiên nữ chính có nam chính nam phụ che chở nên không sao cả, nhưng sẽ khốn khổ thay chính là bạn thân của nữ chính.

Những nữ sinh kia trực tiếp lấy nguyên chủ làm bao đấm, suốt ba năm cấp ba, nguyên chủ vẫn luôn bị người khác bắt nạt!

Mãi cho đến khi tốt nghiệp cấp ba, nữ chính mang thai ra nước ngoài, nguyên chủ mới thở phào nhẹ nhõm, cho rằng cuộc sống của cô cuối cùng cũng có thể ổn định.

Lại không nghĩ, nữ chính rời đi, nam chính lại tới trêu chọc cô!

Nam chính bởi vì mất trí nhớ, đem nguyên chủ trở thành cô bé khi còn nhỏ, trực tiếp đối với nguyên chủ mạnh mẽ cường đoạt, bao nuôi nguyên chủ.

Nguyên chủ khổ không thể tả, cứ như vậy bắt đầu cùng nam chính dây dưa bốn năm.

Không thể phủ nhận nam chính quả thật có thể làm cho người ta động tâm, nam nhân đẹp trai giàu có lại thâm tình, cô gái nào cũng sẽ đổ gục!

Nguyên chủ cũng không tránh khỏi, sa đọa!

Nhưng lúc này, nữ chính về nước!

Sau đó, lại bắt đầu ba người dây dưa.

Nhưng dù sao cũng là nam nữ chính, nam chính cuối cùng lấy lại trí nhớ, không chút lưu tình đá nguyên chủ, cùng nữ chính thuận lợi bên nhau!

Cuối cùng, tại hôn lễ, tức là hôm nay, vị nữ phụ hôn thê vì yêu sinh hận, cầm dao lao vào địa điểm, muốn cùng nam nữ chính đồng quy vô tận.

Mà nguyên chủ vì nữ chính mà đỡ đao, vinh quang nhận lấy cơm hộp!

Xem đến đây, Quân Cửu không thể chịu đựng được nữa.

Cho nên, người vừa đẩy cô chính là con chó nữ chính đó sao?!

Sớm biết như vậy trước khi đi phải đánh cô ta một trận, vừa rồi ta thật đúng là để cô ta tiện nghi!

Quân Cửu trì hoãn, tiếp theo nhìn xuống xem.

Lúc nguyên chủ bị thương ngã xuống đất, nữ chính hiền lành lương thiện của chúng ta đã làm gì?

Chỉ thấy nữ chính của chúng ta yếu ớt bất lực dựa vào vòng tay của nam chính, chỉ lo rớt nước mắt, mà nam chính cũng chỉ có thể quan tâm việc an ủi nữ chính đang sợ hãi.

Còn những người khác chỉ lạnh lùng nhìn nguyên chủ đang thống khổ nằm trên mặt đất, chỉ chỉ trỏ trỏ, giống như đang cầu nguyện nguyên chủ mau chóng chết đi!

Nguyên chủ hét đến khản cả cổ kêu cứu những người xung quanh, lại không có ai đáp lại.

Về sau, nguyên chủ tuyệt vọng!

Thẳng đến... nguyên chủ máu chảy đầm đìa, chết không nhắm mắt!

Sau đó...clm hôn lễ tiếp tục!

Vâng, đúng vậy, hôn lễ vẫn tiếp tục!!

Mãi cho đến khi hôn lễ kết thúc, nữ chính cùng nam chính ân ân ái ái xong rồi, mới nhớ ra hình như mình có người "bạn thân" chết vì cứu mình.

Trước mộ nguyên chủ, nữ chính nép vào lòng nam chính khóc đến hoa lê đái vũ.

Mấu chốt cuối cùng khóc xong, nữ chính còn "Giả mù sa mưa" mà nói một câu: "Tiểu Cửu, hiện tại tớ sống rất hạnh phúc, cậu cũng có thể yên tâm".

Quân Cửu:...

Yên tâm cái gì? Nguyên chủ không bò ra gϊếŧ ngươi là tốt rồi!

Nguyên chủ tám đời quen biết ngươi, thật sự là xui xẻo! Ngươi vui vẻ, nhưng nguyên chủ từ khi gặp ngươi đến nay chưa từng vui vẻ một ngày!

Xem hết toàn bộ ký ức của nguyên chủ, Quân Cửu cười không nổi.

[Ký chủ, người cầu nguyện này thật đáng thương, ngươi nhất định phải giúp cô ấy, ô ô ô ~]

Có thể là đã quên lỗi lầm trước đây, cục bột trắng từ không gian bay ra, lấy ra một chiếc khăn tay nhỏ, một bên lau nước mắt một bên khóc nức nở.

Quân Cửu lập tức lui về phía sau một bước, nhẹ giọng nói: "Ta hiểu được, ngươi đừng khóc".

[Thật sao? Tốt quá rồi! A! Ta biết ngay ký chủ là người rất tốt ~]

Cục bột trắng ngay lập tức vui vẻ hoan hô lên, bi thương ngược lại đến nhanh đi cũng nhanh.

Quân Cửu nhướng mày, thật dễ dụ!

Quân Cửu nhìn nguyện vọng của nguyên chủ, ngay sau đó lắc đầu, nguyên chủ cũng thật là ngốc, tiêu hao một nửa hồn lực, ngược dòng thời gian, nguyện vọng đổi lấy chỉ là câu hỏi vì cái gì?

Đúng, vì cái gì?

Vì cái gì người bạn thân tốt nhất lại đẩy tôi về phía dao?

Vì cái gì tất cả mọi người đối với cái chết của tôi đều thờ ơ lạnh nhạt?

Vì cái gì người đàn ông luôn nói yêu tôi lại ngay lập tức trở mặt?

Vì cái gì thế gian này chưa bao giờ bố thí cho tôi dù chỉ là một tia thiện ý?

...

Quân Cửu thở dài, kỳ thật nếu từ người ngoài cuộc nhìn vào ký ức của nguyên chủ, sẽ phát hiện rất nhiều vấn đề.

Ví dụ như nữ chính từ đầu đến cuối đều biết nguyên chủ bị bắt nạt, nhưng lại chưa từng ra tay giúp đỡ.

Còn có, nguyên chủ trên mặt đeo kính gọng đen, cũng là nữ chính đưa cho. Hiển nhiên không thích hợp với nguyên chủ, nhưng nữ chính lại bắt nguyên chủ đeo.

Còn có rất nhiều chuyện như vậy, nhưng nguyên chủ vẫn chưa từng phát hiện, còn ngu ngốc cho rằng nữ chính vì lợi ích của mình mà làm!

Như vậy xem ra, nữ chính ngay từ đầu tiếp cận đều có ý vị sâu xa!

Nghĩ đến đây, trái tim đột nhiên cảm thấy rầu rĩ ngột ngạt, không nghiêm trọng nhưng cũng không thể bỏ qua.

Đây là...Cảm xúc nguyên chủ?

Kỳ thật, nguyên chủ quan tâm nhất vẫn là nữ chính đi?

Cũng có thể hiểu được, dù sao đối với nguyên chủ mà nói, khi không ai nguyện ý tiếp cận cô, chỉ có nữ chính nguyện ý cùng cô làm bạn.

Trên thực tế, nguyên chủ dây dưa với nam chính không phải là muốn dây dưa với nữ chính sao?

Bởi vì, đó là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời cô~.

Cho dù, ánh sáng đó sẽ sớm bị dập tắt!

Quân Cửu lấy tay che ngực: Đừng căng thẳng, ta chỉ là đoán mò, sự thật có thể không phải như vậy, yên tâm, ta sẽ thay ngươi tìm ra đáp án!

Vừa dứt lời, cảm giác khó chịu trong lòng liền tiêu tan.

Quân Cửu thản nhiên buông tay.

Chậc chậc, thật đúng là có điểm chờ mong, nam nữ chính được Nguỵ Thiên Đạo thiên vị ư?