Mỗi ngày cuộc sống đôi vợ chồng Quang Minh và Tâm Như trôi qua êm ả và tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Buổi sáng cả hai cùng nhau lội ruộng mò cua bắt ốc hay nắm tay đi dạo tận hưởng giây phút bên nhau mà cả hai đều trân trọng, cuộc sống này làm Minh có chút nhớ về Thùy Trang - cô vợ đầu tiên cậu gặp, không biết nàng ấy ở thành phố giờ thế nào, có nhớ đến cậu không.
Rồi hình ảnh Thùy Trang biến mất trong đầu cậu mà thay vào đó là hình ảnh của Tâm Như thực tại - cô vợ thứ ba và cũng là người vợ sở hữu nhan sắc xinh đẹp nhất trong bốn cô vợ của cậu, đó là do công lực tu hành và phước đức của nàng gần viên mãn.
Hôm nay cả hai ra bãi cỏ xanh tắp bạt ngàn ngắm trăm hoa đua nở, nàng diện chiếc đầm trắng hai dây, tóc búi cao được buộc lại bằng dây buộc tóc hình hoa hồng khiến Minh ngẩn ngơ nhìn khiến nàng cũng đỏ mặt e thẹn: "Chồng... nhìn gì... ngẩn ngơ... vậy?"
Minh đáp: "Nhìn vợ chứ còn nhìn ai nữa. Không hiểu sao anh thấy em càng lúc càng xinh đẹp hẳn ra."
Tâm Như khẽ cười thẹn thùng đỏ mặt hơn nữa: "Anh... nói thật...ạ?"
Minh nói: "Có bao giờ anh nói xạo em chưa?"
Nàng đáp: "Ưm, không ạ!"
Rồi Minh nói: "Vậy thì tốt!"
Bất ngờ, Minh ôm chặt nàng và đặt lên môi mọng của nàng những nụ hôn cháy bỏng, nàng cũng hôn trả. Cả hai bị lửa dục trong người thêu đốt nên chịu không nổi và nhanh chóng thoát khỏi vướng mắc của quần áo rồi nhập cuộc yêu một cách mãnh liệt.
Những ngày sống ở đây cả hai đều đặn làʍ t̠ìиɦ không sót ngày nào, trong các cuộc làʍ t̠ìиɦ với Minh thì Tâm Như đã học hỏi rất nhiều và biết cách làm thế nào để chồng nàng sướиɠ, đáp lại thì Minh làʍ t̠ìиɦ với nàng nhiều kiểu mà kiểu nào nàng cũng thích mới ác và luôn làm nàng lêи đỉиɦ cùng một lượt với mình. Giờ đây nàng không còn e lệ lúng túng như những ngày đầu mới làʍ t̠ìиɦ mà nàng đã trở nên dạn dĩ, cuồng nhiệt hơn và chủ động hơn trong chuyện chăn gối khiến Minh rất thích.
"Bạch... bạch... bạch…" Hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Quang Minh và Tâm Như va chạm nhau liên tục tạo thành một âm thanh rõ to kèm theo tiếng rêи ɾỉ không dứt của Tâm Như và tiếng thở nhọc của Minh khi đẩy những cú thúc đầy mạnh bạo vào nơi sâu tít trong khe âʍ đa͙σ nàng. Chẳng mấy chốc, côn ŧᏂịŧ cậu phồng to lên chuẩn bị nã đạn thì Minh ôm chặt cứng lấy nàng, Tâm Như cũng ôm chặt lấy cậu, hai chân nàng quắp vào hai bên hông chồng mình để lắng nghe côn ŧᏂịŧ bắn vào trong khe thịt của nàng những chất dịch yêu thương.
Cả hai tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cứ ôm như thế để chia sẻ cảm xúc, và như mọi lần khi Minh rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi khe âʍ đa͙σ thì tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ hòa quyện vào nhau chảy ra khỏi lỗ thịt nhỏ xinh của bé Như. Cả hai nằm nghỉ một lát, những ngón tay của Minh cứ mân mê, vẽ vời quanh hai bầu vυ' to tròn và trắng nõn của Tâm Như trong lúc nàng còn trên đỉnh vu sơn.
Buổi tối Lan Phương trở về báo cáo tình hình của Thùy Trang và Mỹ Duyên cho Minh nghe, Minh gật đầu bảo nàng không cần phải đi nữa đợi khi có chỉ thị của cậu nữa thì mới đi tiếp. Tâm Như vì thương em gái đi hoài sợ cô bé tủi thân không được hưởng sự sủng ái của Minh nên đề xuất nàng và Lan Phương thay phiên nhau qua bên đó dò xét tình hình, Minh biết ý cô vợ thứ ba nên gật đầu cái rụp.
Tối đó Tâm Như về phòng riêng của mình để ngủ nhường chỗ cho em gái mình phục vụ tìиɧ ɖu͙© cho Minh, lúc này Minh và Lan Phương đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường đang tâm sự, Lan Phương trìu mến hỏi: "Chồng nhớ em nhiều không?"
Minh bóρ ѵú nàng trả lời: "Nhớ nhiều lắm chứ, vợ nào anh cũng nhớ cả!"
Nàng thẹn thùng mỉm cười: "Yêu em đi anh, mấy ngày qua không có anh làm em thấy thiếu thiếu."
Minh hôn lên trán nàng cái chụt rồi nhẹ nhàng nói: "Ừ, để anh!"
Minh trườn người xuống phía dưới đưa hai ngón tay vạch hai môi âʍ ɦộ cô bé ra, nhìn vào trong. Cái màиɠ ŧяiиɧ bị rách một đường “chí mạng” ở góc mười giờ, minh chứng cho lần cậu đã tước đoạt đời con gái của nàng, lúc này đã lành lặn hoàn toàn. Trừ vết rách toạc ra, thì đã “lành lặn như mới”. Khe thịt nàng lúc này đã ngân ngấn nước, thứ nước trong vắt và nhơn nhớt đó Minh đã rành rồi, nên lúc này thấy lại dâʍ ŧᏂủy̠ “thần sầu” đó, cậu vui như gặp lại bạn lâu năm. Nàng đã trở thành đàn bà và quan trọng hơn là bản năng sinh dục đã thúc đẩy ham muốn.
Nhìn chằm chằm thứ nước trong rỉ ra từ khe âʍ đa͙σ Lan Phương, một cảm giác mãnh liệt dâng trào trong đầu Minh như đổ thêm dầu vào lửa cho cơn cương cứng dưới hạ bộ. Khẳng định hang thịt bé Phương đã lành hẳn, nên cậu chẳng nói gì nhiều, chồm lên người cô bé để thọc lét. Da thịt Lan Phương mềm mại như lụa, lại nhạy cảm nên khi Minh cù lét là lập tức rúm người lại cười khúc khích.
Cậu bèn áp sát người vào người nàng, cọ xát thân thể của mình vô người nàng và hai tay liên tục vuốt ve dọc sống lưng cô bé, trên hai bầu vυ' to tròn nhô lên hai núʍ ѵú cưng cứng của nàng, trên cổ, trên mặt, xuống mông, hậu môn, len vào háng, dọc hai đùi thẳng tắp của nàng…
Cô bé mười sáu tuổi làm sao cưỡng lại nổi những kí©ɧ ŧɧí©ɧ chuyên nghiệp của người chồng hơn nàng năm tuổi. Nên chỉ mười phút sau, khi những ngón tay Minh quay trở lại cái khe thịt của nàng thì ở đó đã có cả một vũng nước nhầy ướŧ áŧ tiết ra, chảy xuống ướt cả hậu môn bên dưới.