King Of Heroes - Kẻ Cứu Thế Gian

Chương 46: Hoan Lạc Triền Miên [P.2]

Một cú đẩy nữa, côn ŧᏂịŧ to dài của Minh nằm trọn trong âʍ đa͙σ Tâm Như, âʍ đa͙σ căng hết cỡ để nuốt lấy côn ŧᏂịŧ. Nàng nhắm mắt, tay nắm lấy gối, gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ hồng, cặρ √υ' to tròn phập phồng theo nhịp thở, eo thon càng làm cho âʍ ɦộ Tâm Như nhô lên như mời gọi, âʍ đa͙σ của nàng là nơi trung tâm chính của cuộc hoan lạc đang căng lên vì cuộc giao hoan đã bắt đầu.

Toàn thân bé Như toát lên một vẻ hấp dẫn lạ kỳ, Minh đẩy thêm cái nữa để chắc chắn đã vô hết bên trong nàng để chứng tỏ cậu và nàng được trọn vẹn là của nhau.

Cô bé rên lên: "Ư ư ư…"

Minh thì thầm: "Vợ thật xinh đẹp và hấp dẫn quá đi."

Nàng mỉm cười mãn nguyện, cậu nằm lên thân hình mềm mại của Tâm Như và bắt đầu nắc, vách tường thịt non trong âʍ đa͙σ âu yếm côn ŧᏂịŧ và tay Tâm Như đã vòng ôm lấy cậu cho cuộc mây mưa thêm phần nồng nàn. Côn ŧᏂịŧ ra vào người nàng nhẹ nhàng, bé Như rên nho nhỏ, Minh cho nàng duỗi chân xuống và ngồi trên đùi cô bé nắc, cậu ôm lấy nàng hỏi: "Em muốn xem không?"

Nàng ngơ ngác đáp lại: "Xem gì anh?"

Minh cười: "Xem chỗ anh đâm vào người em đó."

"Hi hi... anh này." Bé Như thẹn thùng đánh vào lưng cậu cái nhẹ…

Minh rút côn ŧᏂịŧ ra, kéo nàng ngồi dậy và hơi ngã ra sau, cậu cầm côn ŧᏂịŧ đâm vào và nắc, cửa hang Tâm Như nuốt lấy côn ŧᏂịŧ rồi nhè ra rồi lại nuốt vào. Tâm Như chăm chú nhìn, lâu lâu nhìn cậu cười. Minh ôm chặt lấy nàng thì thầm: "Anh chơi nhiều kiểu nhé."

Nàng cười: "Dạ."

Minh nói: "Em làm theo anh dạy nghe."

"Dạ…" Nàng đáp rồi lia mắt qua bên cạnh giật mình nói: "Bé Phương với Mỹ Duyên đang nhìn mình kìa."

Minh quay lại nhìn thì thấy bé Phương và bé Duyên đang đứng nhìn, biết cậu phát hiện hai cô nàng tíu tít lại giường ngồi xem.

"Hai người ra ngoài đi." Tâm Như ngại ngùng nói.

"Thì chị cứ hưởng thụ đi, tụi em ngồi xem, chồng phải làm hết cả ba nha." Lan Phương lém lỉnh nói.

Minh cười nói: "Ok, hai em cởi đồ ra hết đi."

Nghe lời, Lan Phương và Mỹ Duyên cởi bỏ áo hai dây và váy ngắn cùng qυầи ɭóŧ trên người ra, chẳng mấy chốc hai nàng lõa thể hoàn toàn nhìn chồng mình đang nắc Tâm Như.

Minh cho bé Như bò trên giường rồi cầm côn ŧᏂịŧ đâm từ phía sau vô âʍ đa͙σ và nắc. Cậu nắc bạch bạch làm nàng bò tới bò lui.

"Anh làm mạnh quá coi chừng rách lỗ âʍ đa͙σ chị Như giờ." Lan Phương che miệng cười nói.

Minh làm mạnh làm bé Như không trụ vững ngã sấp xuống chiếu, cậu đè lên lưng, nhổm đầu lên cho côn ŧᏂịŧ sát âʍ ɦộ cô bé và nắc bạch bạch bạch. Xong rồi Minh rút côn ŧᏂịŧ ra và vật ngửa Tâm Như ra, Minh kéo tay Lan Phương và đặt nàng nằm sấp lên Tâm Như, cậu điều chỉnh cho hai cái âʍ ɦộ bằng nhau, mu âʍ ɦộ cấn lên nhau, khe âʍ đa͙σ mở ra, hai cái đều hồng hào.

"Chồng đâm mỗi đứa một cái nghe. Mà quên, em còn rát phía trong lắm nên anh đút nhẹ nhẹ nha!" Lan Phương thẹn nói.

Minh trả lời: "Ừa, anh biết rồi!"

Minh quay sang thấy Mỹ Duyên mắt theo dõi và mặt thì đỏ ửng, cậu ngồi dưới và cầm côn ŧᏂịŧ đâm mạnh vào khe âʍ đa͙σ Lan Phương khiến cô bé rú lên: "Đau... đau... chồng ơi…"

Minh nắc nhẹ rồi cắm vào khe âʍ đa͙σ bé Như nắc tiếp. Được một lúc cậu kéo bé Phương ra và đưa bé Duyên vào thế chỗ, hai cái âʍ ɦộ đang chồng lên nhau đẹp tuyệt trần. Minh bóp mông Mỹ Duyên đồng thời cầm côn ŧᏂịŧ đẩy vào khe âʍ đa͙σ của nàng, cậu nắc Mỹ Duyên và Tâm Như qua lại liên tục, hai cô bé ôm nhau chịu đựng cái sướиɠ mà Minh ban cho.

Minh lật bé Duyên nằm ngửa ra, hai thân thể trắng tinh không tì vết, chỉ có vị trí trung tâm là bị đâm thọc tả tơi. Cậu kéo bé Phương nằm xuống hàng ba, nàng cũng xinh đẹp không kém hai nàng kia và rồi Minh cầm chân từng nàng banh ra và đưa côn ŧᏂịŧ vào từng khe âʍ đa͙σ mà nắc. Khi nắc đến vòng thứ ba thì cậu sắp ra nên quyết định bắn vào cô vợ nhu mì xinh đẹp Tâm Như, cậu cầm chân bé Như đẩy lên cao, khe âʍ đa͙σ mở ra chờ Minh ban cho cái sướиɠ. Cậu đưa côn ŧᏂịŧ vào trong khe âʍ đa͙σ của nàng và ôm Tâm Như vừa nắc vừa thì thầm: "Anh bắn vô tử ©υиɠ em nghe, bảo đảm chín tháng sau em sẽ đẻ ra hai nhóc tì đáng yêu."

Nàng nghe xong mỉm cười thỏa nguyện: "Dạ, cho hết vào trong em đi anh."

Minh gật đầu, cậu vác chân Tâm Như lên vai, chồm người lên làm mông nàng nhổng cao và cậu nắc bạch bạch bạch. Cậu nắc thật nhanh và côn ŧᏂịŧ cậu căng lên, phồng to rồi bắn vào sâu tận tử ©υиɠ nàng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi. Lan Phương cầm côn ŧᏂịŧ Minh kéo ra khỏi âʍ đa͙σ chị gái trong khi côn ŧᏂịŧ vẫn trào tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, bé Phương ngậm lấy và mυ'ŧ say sưa, mυ'ŧ sạch côn ŧᏂịŧ Minh thì cô bé bò lại mυ'ŧ sạch luôn âʍ ɦộ chị nàng.

Quay qua nhìn Mỹ Duyên mà Minh thấy thương quá, cậu lại và leo lên người nàng, cầm côn ŧᏂịŧ nhét vào khe âʍ đa͙σ cô bé dù côn ŧᏂịŧ đã mềm nhũn nhưng âʍ đa͙σ bé Duyên ướt đẫm nên Minh vẫn nhét vào được. Cậu ôm nàng thì thầm: "Âʍ đa͙σ vợ nào cũng đã nhưng của em là tuyệt nhất."

Nàng nghe xong mỉm cười hạnh phúc. Côn ŧᏂịŧ Minh cứng dần trong âʍ đa͙σ Mỹ Duyên, vách thịt non bên trong âʍ đa͙σ bó khít côn ŧᏂịŧ làm Minh say mê. Côn ŧᏂịŧ đã cứng được 70% và cậu bắt đầu nắc, cô bé ôm chặt lấy cậu. Minh nắc và cảm nhận sự va chạm giữa côn ŧᏂịŧ và âʍ đa͙σ, sự ma sát khi đầu côn ŧᏂịŧ chạy qua điểm G với những cái gai sung sướиɠ, Minh và nàng âm ái nhau quên trời quên đất rồi đến lúc cậu bắn vào chất dịch đàn ông vào tận cổ tử ©υиɠ của nàng.

Quang Minh, Tâm Như, Mỹ Duyên và Lan Phương tiếp tục cuộc hoan lạc tập thể. Đến khi Minh xuất tinh lần thứ n vào ba cô vợ xinh đẹp kiều diễm. Cuộc mây mưa diễn ra đến ba tiếng, làm cả bốn người mệt nhoài. Họ khóa phòng ngủ say sưa, Minh thức dậy lúc bốn giờ chiều, ba cái hang thịt nằm lăn lóc làm cậu khoái chí, cậu đút vô nắc mỗi cái một lúc, những tiếng ư ư ư không biết là mơ hay tỉnh và cậu lại ra, Minh nằm sát Tâm Như, nàng nằm nghiêng và cậu lại cắm côn ŧᏂịŧ vào khe âʍ đa͙σ nàng và nắc, cậu hôn lên vai nàng và phóng tinh vào trong bé Như, lần này dù chỉ có vài giọt nhưng cậu cũng sướиɠ lắm vì đó là nàng - cô vợ nhu mì đáng yêu: Tâm Như.

Rồi cậu đánh thức ba nàng dậy để đi chơi ngoài ruộng, Quang Minh tận dụng những ngày còn lại ít ỏi để dành cho Mỹ Duyên những kỷ niệm đẹp nhất cho cô vợ thứ hai. Thời gian năm ngày đã trôi qua, Minh và hai cô vợ hồ ly chuẩn bị tiễn Mỹ Duyên trở về nhà. Từ đây, một cô vợ nữa phải tạm rời xa cậu khiến Minh buồn trong lòng lắm. Lúc chia tay, nước mắt lăn dài trên gương mặt Mỹ Duyên khiến lòng Minh quặn thắt, cậu ôm chặt nàng dặn dò đủ điều, ăn uống tẩm bổ và giữ gìn sức khỏe vì thai nhi đang sắp hình thành trong bụng nàng. Chứng kiến cảnh chia tay khiến Tâm Như và Lan Phương cũng phải cảm động rơi lệ.

Mỹ Duyên buồn bã tạm biệt Quang Minh để về thành phố nhập học lớp 11

Sau khi chiếc xe chở Mỹ Duyên đi rồi thì Minh nói Lan Phương: "Em đi theo ngầm bảo hộ cho em ấy nhé!"

Lan Phương gật đầu rồi vận phép bay theo chiếc xe. Còn lại Minh và Tâm Như, cậu ôm nàng vào lòng thủ thỉ: "May là còn có em ở lại bên anh, em mà đi nữa chắc anh rầu chết luôn."

Nàng khẽ mỉm cười nhỏ nhẹ đáp: "Em để ý thấy mấy lần có chuyện gì anh đều kêu Lan Phương đi hết toàn chừa em ra không hà, chắc hẳn là em có vị trí đặc biệt trong lòng anh lắm phải không?"

Minh nói: “Hi hi, em tinh ý thật. Quả không hổ danh là người hầu của anh trong nhiều năm trước khi anh cưới Vô Ưu và Hiểu Khê, em muốn biết lý do không vợ yêu?

Nàng mỉm cười gật đầu: "Chồng cứ nói đi, em đang lắng nghe đây ạ!"

Minh hít một hơi rồi nói: "Trong bốn người vợ thì em là người vợ mà anh yêu quý nhất."

Nghe xong nàng cảm động thẹn thùng cất lời: "Chồng... anh nói thật lòng chứ ạ?"

Minh gật đầu: "Lời anh là từ đáy lòng không hư dối."

Tâm Như mỉm cười đầy hạnh phúc, những giọt lệ thi nhau chảy xuống, nàng thút thít nói: "Em với Lan Phương tứ cố vô thân không người thân thích, may có anh dang rộng vòng tay đón nhận, em không biết phải trả ơn anh thế nào hỡi chồng yêu quý tôn kính của em?"

Minh cười nói: "Sinh cho anh đội bóng là được cả thôi."

Nàng đỏ mặt cười nói: "Hi hi, chồng muốn thì vợ sẽ sinh thật nhiều con cho chồng mà."

Minh ngước lên thấy trời cũng nhỏ nước, cậu nói: "Trời sắp mưa rồi, về nhà ngoại thôi em."

Nàng tíu tít: "Dạ.”

Rồi Minh khoác vai nàng cả hai tản bộ quay về nhà ngoại cậu.