Minh quỳ gối cầm côn ŧᏂịŧ rà rà lên xuống chiều dọc cái khe thịt, bé Duyên phản ứng bằng cách rùng mình, dâʍ ɖị©ɧ kèm theo những giọt máu trinh nóng hổi từ trong khe chảy nhiễu xuống giường. Rồi Minh cho côn ŧᏂịŧ tách cái khe thịt của Mỹ Duyên ra, nhờ có dâʍ ɖị©ɧ của nàng nên côn ŧᏂịŧ cậu dễ dàng đâm vào sâu hơn, vừa đút côn ŧᏂịŧ của mình vào được phân nửa thì nàng kêu đau, Minh bảo một lát rồi nàng sẽ quen, hai tay cậu giữ phần hông bé Duyên để cố định.
Và Quang Minh bắt đầu nắc từ từ nhẹ nhàng đến tăng tốc nhanh dần, vách tường thịt non trong âʍ đa͙σ khít chặt và co bóp làm Quang Minh sướиɠ tê cả người, còn Mỹ Duyên thì vừa đau vừa thốn trong hang thịt khi côn ŧᏂịŧ chồng mình cứ đẩy tới tấp như vũ bão khiến nàng vừa nhăn mặt vừa cắn răng chịu đựng. Lâu lâu Minh vừa nhấp vừa dùng hai bàn tay khẽ đánh vào mông hoặc vuốt ve hai bầu vυ' khiến cô bé khẽ run người lên.
Nhấp được mấy chục cái rồi Minh khẽ rút côn ŧᏂịŧ ra, ôm cô bé di chuyển ngồi ra mép giường, trong khi đó Mỹ Duyên ngồi lên đùi Quang Minh với kiểu quan hệ vợ chồng đối mặt nhau. Minh ôm eo nàng để trợ giúp nàng trong việc thâm nhập, từ đó nàng sẽ đỡ mệt và vất vả hơn còn bé Duyên hai tay bám chặt vai chồng nàng nhún lên xuống đồng thời nghe cây thịt to lớn chạy tới lui trong âʍ đa͙σ của mình.
Cứ thế nàng nhấp đến khi thấy không thể cầm cự được nữa, Minh hôn lên vυ' cô bé rồi đổi lại tư thế ban đầu cho nàng nằm ngửa trở lại, cậu banh chân cô bé ra, ngồi xổm và nắc, nàng với lấy cái gối đặt vào đầu, hai tay cầm mép gối chịu những cái nắc mạnh phát ra những âm thanh "bạch bạch bạch..." đầy mạnh mẽ. Nàng nằm ngửa nhắm mắt nhăn mặt chịu đựng mặc cho chồng mình thích nắc mạnh hay nhẹ.
Quang Minh nằm lên người Mỹ Duyên kéo hai tay nàng giơ thẳng lên và liếʍ vào hai bên nách khiến nàng nhột, rồi cậu chuyển qua bú ʍúŧ hai bầu vυ' to đang căng cứng của cô bé trong khi hạ thể vẫn nhấp liên tục cho đến khi ra bên trong nàng luôn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu bắn xối xả vào trong tử ©υиɠ cô bé.
Cùng lúc đó nàng cũng ra cùng với Minh, cảm giác sướиɠ cực độ, côn ŧᏂịŧ cậu phải giật gần hai mươi phát mới hết. Đổ gục trên người bé Duyên rồi thở hổn hển, mồ hôi hai người nhễ nhại. Chưa bao giờ cậu ra nhiều như thế này, thật là phê giống như lúc cᏂị©Ꮒ Thuỳ Trang vậy.
Từ từ rút côn ŧᏂịŧ ra, hang thịt to rộng của Mỹ Duyên từ từ khép lại và một dòng nước đỏ thắm và đặc sệt được vách tường thịt non mềm trong hang co thắt tống đẩy ra ngoài. Minh đặt một nụ hôn lên trán bé Duyên như lời cảm ơn vì thứ quý giá nhất của người con gái mà nàng đã trao cho cậu. Nàng nằm đó khóc thút thít, Minh phải dỗ mãi mới nín.
Mỹ Duyên đã thấm mệt, nàng nằm đờ người nhưng Minh còn sung sức muốn làm thêm cái nữa, cậu nằm lên người cô bé bú ʍúŧ hai bầu vυ' của nàng, vừa bú chùn chụt cậu vừa dùng răng cạ nhẹ hai núʍ ѵú to như ngón út ấy. Nàng lại run lên vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ và nằm im cho chồng mình bú, chốc lát sau nàng rã người đi vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi đầṳ ѵú.
Ham muốn tìиɧ ɖu͙© bắt đầu xâm chiếm toàn bộ cơ thể của bé Duyên, nàng cố chịu đựng dù trong người đã thấm mệt. Minh cắn nhẹ vào tai bé Duyên khiến nàng nổi da gà, cô bé run rẩy và thụt cổ nhăn mặt nhưng nàng thích lắm, Minh đặt tay lên mu âʍ ɦộ nhô nhô của nàng, cậu thì thào: "Lỗ thịt của em đâm sướиɠ quá.”
Cô bé mỉm cười khẽ đáp: “Nhưng em hơi mệt rồi, để mai chúng mình tiếp tục nhé anh?”
Minh nói: “Ừ, để anh làm thêm cái nữa rồi đi ngủ.”
Nàng ngoan ngoãn cất tiếng "dạ" êm như nhung.
Rồi Quang Minh lại banh hai chân Mỹ Duyên ra theo chữ M và lại đút côn ŧᏂịŧ vào hang thịt non nhỏ bé xinh xinh còn lưu vệt máu trinh chưa kịp khô của thiếu nữ mới mười sáu tuổi.
Ở độ tuổi ăn chưa no lo chưa tới này lẽ ra cô bé còn đang tận hưởng cuộc sống ăn học và chơi đùa của mình như bao bạn bè đồng trang lứa thế mà giờ đây nàng phải thực hiện bổn phận của một người vợ đó là phục vụ cho nhu cầu tìиɧ ɖu͙© của chồng nàng.
Giữ chặt hai chân của cô vợ non banh ra Minh nắc mạnh, thật mạnh, bìu dái cậu va vào hai môi âʍ ɦộ nghe bạch bạch. Nàng bám chặt giường, nhăn mặt vì côn ŧᏂịŧ Minh to và dài quá, mỗi cú đẩy tới là côn ŧᏂịŧ đâm tít vào đáy động thịt non đẩy tử ©υиɠ lên cao, trực tràng bị ép về phía sau làm nàng tức bụng lắm.
Mỹ Duyên nhăn mặt kêu lên: “Anh... anh ơi... nhẹ thôi... em tức bụng quá...”
Cô bé vịn tay vào chân Minh đẩy ra, cậu cầm tay nàng hôn nhẹ rồi quắp hai chân nàng vào bên hông mình, cậu ôm nàng thì thầm: “Tại lỗ âʍ đa͙σ của em đẹp quá, mà em sướиɠ chưa?… Bớt tức bụng chưa?”
Nàng hít lấy một hơi rồi mở lời: “Dạ… bớt.. tức...rồi.”
Minh chống hai tay xuống giường nhổm người khỏi bé Duyên, cậu hôn nhẹ vào môi nàng rồi cúi xuống hôn lên cặρ √υ' to săn chắc trong khi côn ŧᏂịŧ vẫn không ngừng hoạt động trong hang thịt non vợ mình. Duỗi hai chân nàng xuống, cậu ngồi kiểu ếch trên đùi Mỹ Duyên và cầm côn ŧᏂịŧ đâm vào rồi đẩy, kiểu này vách tường thịt trong hang sẽ giãn ra nên cô bé không thấy tức bụng. Minh vừa nắc vừa nhìn, côn ŧᏂịŧ cậu hơi chúi xuống để đâm vào cái lỗ thịt nhỏ phía dưới, cái mu trắng vun đầy và cứng. Máu dồn về làm âʍ ɦộ bé Duyên căng lên, hồng hào.
Minh hỏi: “Em mệt chưa?”
Cô bé đáp: “Dạ mệt rồi.”
Minh nói: “Ừ… để anh đẩy một lúc nữa rồi ngủ nhé."
Mỹ Duyên: "Dạ."
Quang Minh thầm cảm ơn Đức Chí Tôn ban cho mình cô vợ có cái âʍ ɦộ ngon vậy, cậu cứ thong thả nắc, cậu biết nàng sẽ chiều cậu cho tới khi cậu xong việc. Lần này Minh nắc khá lâu, đã ba mươi phút rồi mà cậu vẫn cứ còn sung lắm. Cậu khép hai chân bé Duyên lại, hang thịt non kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ, vách tường thịt miết côn ŧᏂịŧ của cậu tê tái, sự ma sát mạnh làm Mỹ Duyên khó chịu lắm, nàng nhăn mặt chịu đựng. Cuối cùng Minh lại phóng tinh vào người nàng lần nữa, chất nhờn và tϊиɧ ɖϊ©h͙ và máu chảy rỉ rỉ ra khỏi âʍ đa͙σ của nàng sau khi côn ŧᏂịŧ đã được Minh rút khỏi cái lỗ thần tiên đó..
Cậu nằm bên vuốt ve mơn trớn Mỹ Duyên một lúc rồi cả hai trần trụi ôm nhau ngủ.