Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy

Chương 215

Chương 215

Cũng chưa kịp phản ứng lại, vùng trán bỗng nhiên lại có thêm hai ngón tay thon, ngón tay này, bởi vì buổi sáng trong mùa đông, nên hơi lạnh, nhưng mà, cũng vô cùng mềm mại, sau khi sờ lên trán anh, chuẩn xác mà nhanh chóng tìm được huyệt vị của anh, ngón tay vừa mềm mại vừa nhẹ nhàng xoa nản, đã giúp anh nhè nhẹ ấn vào.

Diệp Sâm ngơ một hồi.

©ó thể, là bởi vì anh không ngờ đến người phụ nữ này lại to gan đến thế, dám trực tiếp ra tay với anh.

Hoặc có thể, là vì sau khi cô ra tay, do tối qua chưa được nghỉ ngơi gì nên hai hốc mắt luôn bị sưng và đau nhức không ngừng, vậy mà lại thật sự cảm thấy dễ chịu.

“Sao thế? Có cảm thấy đỡ chút không? Tôi đã nói với anh, những người có lượng công việc nhiều như anh, còn chưa hoàn toàn khỏi hắn, mỗi sáng tôi lên giúp anh mát xa, sẽ đỡ hơn đấy”

Mộc Vân đang nghiêm túc giúp người đàn ông này trị liệt Bởi vì, cô chỉ có thể nhờ vào việc này để giúp được con gái.

Nhưng mà, cô lại không biết được, chính bởi vì cô nghiêm túc như thế, khoảng cách cô cách anh ngày càng gần, do người cô thấp, mà người đàn ông này lại một mét tám mươi mấy, cô vì muốn với tới anh, nên không thể không cố với người lên trước.

Mắt của Diệp Sâm cuối cùng cũng tối lại.

Bởi vì anh phát hiện, khoảng cách bây giờ của người phụ nữ chết tiệt này và anh, anh chỉ cần cúi đầu một cái, là có thế thấy rõ bản thân trong mắt cô.

Còn nữa, mùi hương nhạt đó trên người cô, ngay sau khi cô nói chuyện, kèm thêm hơi thở nóng càng lan tỏa hơn, trong mắt anh đang nhìn chằm chảm cả bờ môi có màu nhạt của cô, nhưng đặc biệt thu hút người khác, cũng đồng loạt rõ ràng hơn trong tâm trí của anh…

“A” Cũng chính là ngay lúc này, bởi vì Mộc Vân bỗng nhiên dùng sức quá đà, đã kéo trúng vết thương vẫn chưa hoàn toàn lành hắn đó.

Đột nhiên, người cô đã bị té nghiêng qua bên cạnh.

Diệp Diệp Sâm thấy được, cả nghĩ cũng không nghĩ đến, cả hai tay liền đỡ lấy, dùng sức kéo qua, trong chốc lát, một tiếng “Âm”, Mộc Vân bị kéo lên người anh, kinh hoảng ngước đầu, bờ môi mềm mại cứ như ‘thế mà vô tình chạm vào phần trong của áo sơ mi đúng lúc bị bung ra đó của Diệp Sâm…

Hỏng bét, làm hỏng chuyện tốt của daddy và momny rồi Cuối cùng thời gian như đứng yên.

Lúc này cả hai không ai cử động nữa, sau một hồi tê dại, anh nhìn chăm chẳm vào cô càng lúc càng tập trung.

Mà cô thì sao? Lại lập tức ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp sáng sủa kia, giống như một con nai con đang vô cùng sợ hãi, vừa đỏ vừa nóng, liên càng thêm hoảng loạn Họ vừa rồi đã làm gì?

Làm sao… Trong nháy mắt mọi chuyện lại trở nên như vậy?

Đại não của Mộc Vân hoàn toàn giống như bị trấn động, cô ngã ở trên người của người đàn ông, lòng bàn tay dày rộng của anh vẫn ở trên eo cô.

Rất nóng, có lẽ là do cô mặc hơi mỏng, lại có thể thực sự cảm nhận được nhiệt độ cơ thể từ anh, nhiệt độ đó khiến cô vô cùng lo sợ!

Cô chưa bao giờ tiếp xúc với anh ở khoảng cách gần như vậy khi cô còn tỉnh táo.

Ngay cả khi cô thực sự đã sinh ba đứa con cho anh.

Hô hấp của Diệp Diệp Sâm càng lúc càng nặng nề, anh nhìn xuống cô, Mắt Biếc sâu thẳm và tối tăm từ từ lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô.