“Cậu chủ, chúng ta nhanh rời khỏi đây đi,” Không biết từ lúc nào mà cách xưng hô của Colin dành cho Vân Lạc cũng đã trở nên giống với quản gia, “An toàn là quan trọng nhất.”
Nếu chỉ có một mình cậu thì Colin cũng sẽ không sợ hãi như vậy, dù sao thì cậu bị thương nặng chút cũng không sao cả, nhưng phía sau cậu còn có cậu chủ, cậu chủ không thể bị thương ở chỗ này được.
Cậu cảm thấy hơi hối hận khi không nghe theo lời khuyên của quản gia, nếu cậu chủ không tới nơi này thì có phải cũng sẽ không có khả năng bị thương hay không?
Cảm nhận được ý định rút lui của bọn họ, đứa nhóc núp sau cành lá không còn trốn nữa.
Đầu tiên là cái đầu lông xù, sau đó là thân thể tròn vo, cuối cùng là cái đuôi đầy lông, cuối cùng cả cơ thể cũng đã chui ra.
Vân Lạc thả nhẹ hô hấp, không thể rời mắt nổi, đây là lần đầu tiên cậu thấy một con mèo đẹp đến vậy. Phần lông màu trắng nhưng ở phần ngọn của lông lại có màu xám bạc, đôi mắt cũng có màu lam bạc cùng tông màu, nó đứng ở trên cao nghiêng đầu đánh giá người ở bên dưới, biểu cảm đầy kiêu ngạo nhưng kết hợp với tư thế nghiêng đầu trông lại có chút đáng yêu.
Sự đáng yêu lộ ra trong lúc vô tình là chí mạng nhất!
“Miao miao~”
Con ngươi màu bạc đảo qua đảo lại giữa Colin và Vân Lạc, cuối cùng dừng lại trên người Vân Lạc, với động tác nhẹ nhàng và uyển chuyển, nó nhảy từ trên cành cây xuống.
Rơi xuống đất mà không hề phát ra tiếng động.
Colin cố gắng vận chuyển dung lượng não có hạn của mình, nhưng mãi vẫn không thể tìm thấy loài thú biến dị nào giống với con này. Cho dù con thú biến dị này trông rất nhỏ nhưng Colin cũng không dám thả lỏng cảnh giác một chút nào.
“Miao miao~”
Một thú nhân cấp hai còn chưa đủ để lọt vào mắt nó, nó chọn làm lơ thú nhân cấp thấp này, rõ ràng mục tiêu mà nó hướng đến là Vân Lạc.
Nó cảm nhận được trên người người này có hơi thở khiến nó thấy thoải mái.
Đây là thứ nó vẫn luôn tìm kiếm.
Colin muốn ngăn nó tới gần nhưng sự áp chế cấp bậc bẩm sinh đã khiến cậu không thể nào nhúc nhích được.
Đến cùng thì nó là thú biến dị cấp mấy?!
Nó đang muốn làm cái gì?!
Colin vừa ngạc nhiên lại vừa thấy sợ, cậu ra sức giãy giụa muốn thoát khỏi sự trói buộc nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn con thú biến dị đang tới gần, hốc mắt cậu như muốn nứt ra.
Không——
Một lát sau, Colin tay chân như sắp rụng rời ngồi xuống trên mặt đất, thể xác và tinh thần bị dày vò rất lâu cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Hình ảnh đẫm máu mà cậu tưởng tượng không hề xảy ra, toàn bộ mọi chuyện lại đi theo hướng kì lạ, cái con thú biến dị cấp cao kia không những không làm gì bọn họ mà còn mềm mại mà làm nũng đòi được vuốt ve ở bên chân Vân Lạc.
Vân Lạc cũng không thấy quá ngạc nhiên, hình dạng thật của cậu là cây cỏ thần, lại còn tu hành bằng linh lực nên việc có sức hấp dẫn rất lớn với thú biến dị và thực vật biến dị là rất bình thường, trước đây cây lúa biến dị kia cũng rất thích lại gần cậu.
“Miao miao~”
Vân Lạc ngồi xổm xuống, duỗi tay xoa xoa sống lưng của bé mèo.
Bé mèo này vẫn còn rất nhỏ, hẳn là chỉ mới vừa rời khỏi phạm vi mèo sơ sinh, còn rất lâu mới đạt được hình thể của mèo trưởng thành, bé dựa gần vào chân của Vân Lạc rồi cọ cọ, thi thoảng lại ngẩng đầu lên rồi dùng cặp mắt lam bạc kia nhìn cậu.
“Cậu chủ, bây giờ làm gì với con thú biến dị này đây?” Sau khi phục hồi lại tinh thần, Colin đứng lên khỏi mặt đất, nhìn vào mức độ bám dính của con thú biến dị này dành cho Vân Lạc, cậu có hơi lo lắng.
Nghe vậy, không đợi Vân Lạc trả lời, bé mèo đã ’ha’ một tiếng với Colin trước. Trong mắt của bé mèo đều chỉ có Vân Lạc, nếu không phải do Colin đột nhiên phát ra tiếng thì gần như bé sẽ không thèm bố thí một ánh mắt cho cậu.
“Đưa về đi.” Vân Lạc xoa đầu bé mèo như đang trấn an, một bé mèo đáng yêu bám dính lấy người, lại còn chủ động tìm tới cửa nữa, nào có lý do gì để không chấp nhận.
“Nhưng mà…” Dù bề ngoài của nó mềm mại và vô hại đến mức nào thì cũng không thể bỏ qua được sự thật nó là một con thú biến dị có huyết thống mạnh mẽ mà, cậu chủ cũng đã đồng ý với quản gia là sẽ không đưa thú biến dị trở về rồi, nếu còn đưa một con thú biến dị đang còn non trẻ và có huyết thống mạnh mẽ về thì quản gia sẽ nổ tung mất.
“Không có nhưng mà.” Vân Lạc bế bé mèo lên, giọng điệu không chấp nhận sự xen vào.
Thân thể đột nhiên bay lên, bé mèo như sắp nổ tung, theo bản năng mà ôm chặt lấy cánh tay của Vân Lạc.
Bị động tác đáng yêu của bé mèo tác động, Vân Lạc cười ra tiếng, cậu điều chỉnh tư thế ôm mèo rồi truyền linh lực phủ lên bàn tay, dùng một lực vừa phải để vuốt lông cho bé mèo.
Đống lông đang dựng lên chậm rãi hạ xuống, kỹ thuật vuốt lông của Vân Lạc là do tích luỹ từ hàng trăm ngàn lần mà có được, sao bé mèo có thể chịu nổi, chỉ một lát sau bé mèo đã hóa thành một chiếc bánh mèo, mềm nhũn mà nằm trong ngực Vân Lạc.
Bé mèo được vuốt ve cực kỳ thoải mái nên nheo hai mắt lại đầy hưởng thụ, đầu nó không nhịn được mà cọ vào tay Vân Lạc, cái đuôi cũng vẫy đi vẫy lại theo một tiết tấu nhất định.
Colin nhìn chú mèo con vừa ngoan ngoãn lại vừa dính người ở trong khuỷu tay Vân Lạc, thầm nghĩ về những gì vừa nãy mình đã phải trải qua, không khỏi hoài nghi cuộc đời, chẳng lẽ thú biến dị cũng biết nhìn mặt sao?
Bởi vì việc gặp bé mèo đã làm trì hoãn một ít thời gian nên lúc trở về trời cũng đã sắp tối, màu cam hồng của hoàng hôn nhuộm khắp không trung, mây trắng khẽ tản ra, đẹp đến không thể nào tả nổi.
“Cậu chủ, bên kia có người, hình như đã ngất xỉu.” Vì đề phòng trường hợp ngoài dự định xảy ra nên dọc đường, Colin luôn chú ý tình hình ở xung quanh.
“Qua đó xem thử đi.”
Đó là một người đàn ông có làn da màu lúa mạch và vóc dáng cường tráng, anh mặc đồ tác chiến dã ngoại, ngũ quan cứng rắn, chỉ là màu môi đã biến thành màu đen, hô hấp cũng rất dồn dập, Vân Lạc chỉ liếc mắt một cái cũng đã đoán ra, khả năng cao là người này đã trúng độc.
“Chắc là anh ta trúng độc, cậu xem thử miệng vết thương ở trên người anh ta đi,” Vân Lạc nói xong liền nhìn vào khối cầu có cánh vẫn luôn bay tới bay lui ở xung quanh, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ, “Đây là cái gì vậy?”
Cậu không hề biết bởi vì cậu đột ngột đến gần mà một gương mặt không tì vết đã xuất hiện ở trên ống kính, người hâm mộ trong livestream còn đang lo lắng cho streamer thì bỗng chưa kịp phòng bị mà đã bị vẻ đẹp tấn công, sau một khoảnh khắc yên tĩnh ngắn ngủi, toàn bộ phòng livestream đã nổ tung.