Trứng màu: Buộc chặt dươиɠ ѵậŧ / dùng tay xoát / huynh đệ play
Note: Trứng màu ko liên quan tới cốt truyện~~ Chỉ là các kiểu play
------
Hơi mở to mắt, trước mắt một mảnh đen khịt, Dần Khách cảm giác mình bị trói thành chữ 大 cột vào giường, đôi mắt cũng bị che lại.
“Anh tỉnh rồi?” Thanh âm ngọt nị thổi khí vào trong tai: “Ca ca ~”
Toàn thân thiếu niên chỉ ăn mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng, hạ thân không mặc gì.
Cậu tách chân của Dần Khách mà ngồi lên trên dươиɠ ѵậŧ, thịt mông mền mụp mà thong thả cọ xát dươиɠ ѵậŧ bự.
Lỗ bướm phía dưới đặt trên dươиɠ ѵậŧ thì dươиɠ ѵậŧ càng trở nên thật lớn, Văn Thu Thu thần sắc điên cuồng, trong miệng lẩm bẩm nói: “Anh vì sao lại không thích em ~”
“Đừng quậy, Thu Thu, anh là ca ca của em”
“Chát!” Một bàn tay đột nhiên đánh vào mặt nam nhân anh tuấn.
Thiếu niên cúi xuống dưới thân mà điên cuồng bóp cổ Dần Khách: “Ah! Ca ca? Anh là ca ca của em à, phụ thân em lúc nào đã cᏂị©Ꮒ mẫu thân của anh rồi? A?”
“Đừng lại lấy cớ này lừa gạt em!”
Nghe Văn Thu Thu luôn miệng vũ nhục mẫu thân hắn, nam nhân trên mặt tràn đầy tức giận.
Cố tình lại tránh thoát không được, dưới thân dươиɠ ѵậŧ không thành thật mà lúc thiếu niên cọ xát càng trở nên lớn.
“Ca ca ~ tiểu đệ của anh thật bự~ Thu Thu rất thích……” Thiếu niên thấy Dần Khách mặt đầy tức giận thần sắc lại tốt hơn.
“Ahh ha ~ ca ca…… Dần Khách ~ xe..m...xem đại dươиɠ ѵậŧ ~”
“Cắm vào đi ~”
Dươиɠ ѵậŧ xấu xí dữ tợn phi thường lớn, mặt trên nổi lên kín gân xanh.
Văn Thu Thu thong thả cố hết sức mà đẩy eo xuống mà đại dươиɠ ѵậŧ mới chỉ tiến vào một phần ba.
Từng lớp thịt bao bọc du͙© vọиɠ nam nhân, cậu vô lực rêи ɾỉ mà nhấp lên hạ xuống.
Dường như gãi không đúng chỗ ngứa, cậu không chỉ không được thỏa mãn mà ngược lại Dần Khách dục hỏa đốt người.
Bị du͙© vọиɠ xâm chiếm, Dần Khách vô pháp khống chế mà hướng lên trên thẳng lưng, càng ngày càng thô bạo chuyển động.
Trong lòng cậu có thành tựu mãnh liệt khi dụ dỗ nam nhân dám cùng mình làm chuyện dơ bẩn, đáy lòng lại dâng lên một tia kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Thiếu niên buông Dần Khách ra.
Nam nhân nháy mắt xoay người đem Văn Thu Thu đè ở dưới thân.
Dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng thọc vào rút ra ở tiểu huyệt trong suốt dâʍ ŧᏂủy̠ bị đánh sủi bọt mép.
“CᏂị©Ꮒ chết em! CᏂị©Ꮒ nả cái đồ đĩ da^ʍ nhỏ! Không phát da^ʍ sẽ chết sao!”
Nam nhân oán hận thiếu niên đem mình kéo vào địa ngục lσạи ɭυâи dơ bẩn, nhưng lại không thể khống chế nổi thân thể của mình.
Thiếu niên bị cắm đến khóc thút thít, nhưng lại quật cường rêи ɾỉ.
“Ah ~ ca ca thật tốt.. ~ anh thật lợi hại…… cᏂị©Ꮒ tiểu huyệt thật thoải mái um~”
Dần Khách dịu lại, ôm lấy thiếu niên, dươиɠ ѵậŧ trở nên ôn nhu.
Nước mắt ấm áp làm ướt vai thiếu niên. Dươиɠ ѵậŧ ở tiểu huyệt ra vào mà phục vụ lỗ da^ʍ.