Khoang sinh sản của Lâm Thư nằm ở vị trí đặc thù, thai nhi đã được năm tháng, bắt đầu áp bách bàng quang và tuyến tiền liệt khiến cậu thường xuyên phải đi WC, nghiêm trọng hơn là, cậu càng lúc càng h@m muốn, hậu huyệt lúc nào cũng đẫm nước, sáng nào qu@n lót của cậu cũng như bị nhúng cả vào chậu nước, dính nhớp khó chịu.
“Em muốn, khó chịu.” – Buổi tối, Lâm Thư ôm bụng quỳ gối trước người Cố Hạc Viễn làm nũng, nhưng người nào đó đang ngồi dựa vào đầu giường lại biến thành Liễu Hạ Huệ, mặc do Lâm Thư dụ dỗ thế nào vẫn vững tâm như thép, còn không thèm liếc mắt một cái.
“Ngực đau, hôn hôn li3m li3m một chút đi mà.”
Từ một tuần trước Lâm Thư bắt đầu trướng sữa, bộ ng ực phẳng lì trước kia bắt đầu nổi lên thành hai cái bánh bao nhỏ, đầu nh* hồng tươi như hai miếng thạch lựu.
Cậu nhích đầu gối về phía trước, ngồi trên đùi Cố Hạc Viễn, ưỡn ngực hướng về miệng hắn muốn hắn hút thông sữa.
“Hôn hôn nó đi.” – Cố Hạc Viễn bị cậu cọ xát không còn cách nào khác, đành đỡ mông cậu bế về trước mặt mình, sau đó ôm lấy eo Lâm Thư, cúi đầu li3m lên.
“Ưʍ.” – Đầu nh* vừa bị Cố Hạc Viễn li3m lập tức biến thành hai viên đá nhỏ cứng rắn, Cố Hạc Viễn bắt đầu chơi xấu, cắn lấy đầu nh* không tha, cuối cùng nhai một phát, đầu lưỡi thô ráp lại li3m qua đầu nh* mềm yếu. Lâm Thư run người, hậu huy3t co rút lại trào ra một đợt dịch mới, thấm ướt quần Cố Hạc Viễn thành vệt nước ái muội.
Lâm Thư không chịu nổi hắn đùa bỡn như vậy, rụt người tránh đi, nhưng Cố Hạc Viễn đang nghiện chơi, thấy cậu muốn tránh ra lập tức ôm chặt cậu m*t mạnh một cái.
“Á!” – Bởi vì đang trướng sữa, bánh bao nhỏ của Lâm Thư chỉ cần bị chạm nhẹ một cái là đau khó chịu, nhưng vì bị Cố Hạc Viễn m*t vào làm cậu có cảm giác ngứa ngáy không thể không tránh đi, cảm giác vừa đau vừa sướиɠ khiến cơn tình d*c trong Lâm Thư tăng vọt, tràng đạo mấp máy, hậu huyệt càng thêm hư không tịch mịch.
“Muốn, muốn vào, em muốn.” – Lâm Thư lắc mông, cọ xát c@u nhỏ đã c**ng cứng lên cự vật đang ngủ say dưới háng Cố Hạc Viễn, vải vóc cọ vào giúp cậu giảm bớt cảm giác khó chịu phía trước, nhưng phía sau vẫn còn đang chịu tra tấn mãi không được yêu thương, cậu tủi thân bẹp miệng, cố sức cong lưng hôn lên môi Cố Hạc Viễn: “Anh vào đi, em muốn anh, hức, nhanh lên.”
Cố Hạc Viễn lạnh nhạt khiến Lâm Thư sắp bị tình d*c tra tấn phát điên, Lâm Thư rút đầu nh* trong miệng Cố Hạc Viễn ra, đỡ bụng đứng dậy xuống giường, cậu quỳ trên mặt đất, cởi qu@n Cố Hạc Viễn, sau đó vùi đầu ngậm lấy cự vật kia.
Cố Hạc Viễn đã sớm cương lên từ khi bị Lâm Thư dính lấy, lúc này đột nhiên được ngậm trong một nơi ấm áp làm hắn th ở dốc một tiếng, khó khăn lắm mới nhịn được không bắn t1nh. Nhưng đứa nhỏ đang vùi đầu giữa hai ch@n hắn lại không chịu hiểu cho sự nhẫn nại của hắn, cái lưỡi tinh tế li3m lên gân xanh đang gằn lên, khoang miệng nhỏ hẹp m*t thật chặt, xung quanh ấm áp ẩm ướt làm hắn nhũn cả eo, trong lúc không nhịn được nữa đã bắn ngay vào họng Lâm Thư.
T1nh dịch đã cấm dục năm tháng sền sệt tanh nồng, vì hắn lui ra ngoài quá nhanh, một phần t1nh dịch trong miệng Lâm Thư cũng tràn ra theo hắn.
“Nhổ ra.”
“Nuốt rồi.” – Lâm Thư mờ mịt nhìn hắn, nói xong còn ngơ ngác lè lưỡi cho hắn chiêm ngưỡng khoang miệng trống không: “Em muốn mà, chồng, anh cho em đi.” – Nói xong, Lâm Thư lại định ngậm lấy hạ thể hắn.
Một khi đàn ông đã bị châm ngòi, tất cả nhẫn nại lúc trước đều tan thành mây khói. Cố Hạc Viễn bị Lâm Thư trêu chọc đã sớm khô nóng khó nhịn, lúc này hắn hơi chần chờ nhưng đã bị tình d*c đánh thắng.
Hắn bế Lâm Thư từ dưới mặt đất lên, nhẹ nhàng đặt cậu lên giường. Hắn nằm sau Lâm Thư, tay trái sờ cục bánh bao nho nhỏ, tay phải đặt lên cái bụng tròn vo của cậu: “Em bé có biết ba nó d@m đãng thế nào không? Hửm?” – Nói xong, tay trái hắn bóp mạnh, toàn bộ nhũ th1t trắng nõn nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.
“Đau, hu hu hu, đau…” – Lâm Thư bị hắn bóp đau, nhưng Cố Hạc Viễn lại cố ý dùng ngón cái moi đào lỗ sữa nhạy cảm, trong nhất thời cực đau và cực sướиɠ cùng đánh úp giao triền trong thần kinh làm Lâm Thư trống rỗng, há miệng không nói nên lời.
“Đau? Hôn hôn sẽ không đau nữa.” – Cố Hạc Viễn cúi người cúi xuống trước ngực Lâm Thư, há mồm ngậm lấy đầu nh* đã cứng. Cảm xúc ấm áp giảm bớt cái đau vì vừa bị đè ép, chỉ chốc lát sau Lâm Thư đã nếm được ngon ngọt, ưỡn ngực hướng vào trong miệng Cố Hạc Viễn.
“Thèm đến thế hả?” – Cố Hạc Viễn ngậm đầu nh* trêu đùa cậu, vừa nói, hắn vừa m*t mạnh một cái làm Lâm Thư lập tức kêu lên: “Á! Ưm… Chồng ơi, thoải mái, thoải mái…”
Cố Hạc Viễn thấy cậu như vậy, bàn tay đang ôm bụng từ từ sờ xuống dưới hậu huy3t.
Từ khi mới có thai đến nay, hậu huyệt Lâm Thư chưa từng được chạm vào, lúc này Cố Hạc Viễn chỉ cần nhẹ nhàng chọc ngón trỏ là có thể dễ dàng nhét vào một đốt ngón tay. Vì bị thai nhi đè ép, đường vào của Lâm Thư rõ ràng nhỏ hơn ngày trước một chú, chỉ một ngón tay thôi đã đủ chật rồi.
“Chỗ này của bé Thư bé quá, liệu có ăn được anh không?” – Cố Hạc Viễn không đợi Lâm Thư trả lời đã nhét thêm một ngón tay, Lâm Thư hiển nhiên bị sướиɠ, cậu híp mắt lại, miệng há ra, hừ hừ mềm mại rêи ɾỉ: “Ưm, ừm… Hức….”
Cố Hạc Viễn cảm thấy đã đủ rồi liền nâng một chân Lâm Thư lên chậm rát đút vào.
“A! Haaa….” – Quy đ@u nghiền qua tuyến tiền liệt, bàng quang bị đè ép bỗng toan trướng không thôi, Lâm Thư bị đâm mềm nhũn, nước mắt nhuộm hồng đuôi mắt, cậu nghẹn ngào khóc lóc liên tục kêu dừng: “Không được không được! Không được, em muốn đi tè, mau, mau đi ra…” – Không đợi Lâm Thư nói xong, Cố Hạc Viễn rút ra một đoạn rồi lại hung hăng đâm vào, kh0ái cảm mãnh liệt k1ch thích Lâm Thư, chỉ trong nháy mắt cậu như bị hút hồn, đến khi hoàn hồn, lỗ tiểu đang rỉ ra nướ© ŧıểυ, phía trước đã là một vũng nước rồi.
Lâm Thư mất khống chế xấu hổ nóng bừng người, hậu huyệt cũng vô thức run rẩy xoắn chặt. Khi Cố Hạc Viễn vừa vào đã bị cậu kẹp đau, lúc này cậu lại kẹp chặt hơn nữa càng khiến hắn túa mồ hôi.
Thái dương Cố Hạc Viễn hiện lên gân xanh, hắn bóp chặt bên eo Lâm Thư bắt đầu thong thả đâm vào rút ra, vì trong lòng hắn vẫn còn cố kỵ, nên dù khó chịu đến đâu hắn vẫn yêu cậu một cách rất nhẹ nhàng.
Hắn cẩn thận đâm vào tuyến tiền liệt của Lâm Thư, dùng lực vừa phải đâm vào nó, dần dần Lâm Thư chìm vào giấc ngủ trong khi hắn đang dịu dàng yêu thương, chỉ còn một mình Cố Hạc Viễn tính d*c khó nhịn.
Cuối cùng Cố Hạc Viễn chỉ có thể vừa hung tợn nhìn chằm chằm bụng Lâm thư, vừa cọ xát giữa hai ch@n cậu, cho đến khi đùi trong của Lâm Thư bị hắn cọ đỏ bừng lên, hắn mới bắn t1nh dịch đã tích tụ từ lâu lên bụng Lâm Thư.