Lựa Chọn Khó Khăn Của Cảnh Sát Nằm Vùng

Chương 1: Gần gũi vợ trước khi đi nằm vùng (H)

Tống Lan vừa tỉnh sau khi xuyên qua thì bị một người đàn ông cường tráng đè dưới thân, chiếc áo ngực bị vén lên lộ ra hai bánh bao mềm mại, người đàn ông há miệng ngậm lấy, tay bắt đầu đi xuống cởϊ qυầи của cô.

"A... Anh làm gì... Làm gì đó..." Tống Lan đặt tay lên vai người đàn ông, chưa rõ tình huống hiện tại.

Nhũ hoa bị mυ'ŧ mạnh, người đàn ông ngẩng đầu lên, ngũ quan tuấn tú, đường nét rõ ràng, dưới đôi mày rậm đen nhánh là đôi mắt ưng sắc bén, Tống Lan sửng sốt, không khỏi ngây người trước vẻ đẹp của người đàn ông này.

"Vợ ơi, anh sắp đi làm nhiệm vụ rồi... lâu lắm mới gặp lại đó!" Người đàn ông cong môi cười, hai tay đã kéo quần cô xuống đến chân, sau đó đè lên người cô, ghé sát vào ngực cô.

Tuy rằng còn không rõ tình huống cụ thể, nhưng trong nháy mắt cảm xúc của Tống Lan đã thay đổi, hai tay ôm lấy cổ anh: "Lâu là bao lâu... ừm... đừng chạm vào đó...hừ. .."

"Dự tính là mấy tuần, có lẽ là vài tháng, hoặc lâu hơn một chút, có lẽ là một năm..." Anh lại cúi đầu hôn Tống Lan, xoa nắn hai bánh bao mềm mại của cô, ra sức liếʍ láp. Đầu lưỡi của anh lướt qua rốn cô đi xuống cánh rừng rậm rạp bên dưới.

"Hừ... ông xã... ưʍ... không, đừng... quá, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ..." Tống Lan vặn vẹo mông muốn tránh, chồng cô lại vươn tay ôm lấy công cô, cả khuôn mặt ép vào hoa huyệt cô, vươn lưỡi quét quanh cánh hoa, liếʍ láp trêu chọc.

"A a a, đừng... a a a... hừ..." Tống Lan nắm lấy đầu của anh không ngừng vặn vẹo, đầu lưỡi tựa hồ có ma lực, mỗi một lần chạm vào đều làm cho trong cơ thể cô run lên, xuân thủy chảy ra ngoài, bị đầu lưỡi của chồng mình nuốt vào.

"Òm ọp òm ọp.... Lộc cộc......"

Âm thanh làm không khí trong phòng càng thêm kiều mị ướŧ áŧ, Tống Lan mở to mắt, thở dốc: "A... a... không... không, chồng á, đừng ..."

Cơ thể mềm mại hồng hào đột nhiên run lên, người đàn ông ngừng động tác ở đầu lưỡi, ngẩng đầu lên, đôi môi mỏng lấp lánh nước, ôm Tống Lan vào lòng, để cô áp vào người mình, đắc ý hỏi: "Thế nào, chồng hầu hạ vợ thoải mái hay không?"

"Ừm... thoải mái... Lần sau đừng như vậy!" Tống Lam tức giận trừng mắt, hai tay đè lên cơ ngực của anh.

Nghỉ ngơi một lát, trong đầu Tống Lan lại hiện lên một số ký ức, chồng của nguyên chủ là Giang Lâm , là một cảnh sát hình sự, mỗi lần đi làm nhiệm vụ là đến mấy tháng trời, nguyên chủ cũng không rõ anh đi đâu, đến Cục cảnh sát hỏi thăm cũng không có thu hoạch được gì.

Về sau nguyên chủ cũng không hỏi nữa, chỉ an tâm ở nhà chờ Giang Lâm đi làm nhiệm vụ trở về.

Thấy vợ đã tỉnh táo lại sau tình triều, ánh mắt Giang Lâm tối sầm lại, vòng tay ôm lấy cơ thể vợ đẹp nhấc bổng lên, hạ bộ của anh vốn đã dựng thẳng đứng, anh thuận thể đẩy vào bên trong tiểu huyệt đang ướŧ áŧ.

"A!" Tống Lam thấp giọng kêu lên, ngay sau đó Giang Lâm nâng hông đưa côn ŧᏂịŧ của mình vào, đùi anh đầy cơ rắn chắc, côn ŧᏂịŧ như một cây trúc cắm vào trong cơ thể Tống Lan, hai bộ phận riêng tư dán vào nhau chặt chẽ.

"A..." Giang Lâm ấn lên bờ mông tròn trịa của Tống Lan hít sâu một hơi, thở dài nói: "Thật chặt, tiểu huyệt của vợ dù làm thế nào cũng rất thỏa mãn..."

"Ưʍ... Đáng ghét, đừng nói... a... không..." Tống Lan đỏ mặt, vừa định nói tiếp thì Giang Lâm không kiềm chế được nữa bắt đầu luật động.

Côn ŧᏂịŧ thô dài thọc vào rút ra tiểu huyệt trơn mềm không biết mệt mỏi, Tống Lan chạm đỉnh mấy lần, xương mu chạm vào nhau vang lên tiếng bạch bạch , Tống Lan dựa vào cô Giang Lâm, đón nhận làn sóng kɧoáı ©ảʍ.

"Bạch bạch bạch bạch ——"

Xuân dịch tình ái từ nơi giao hợp chảy xuống mông Giang Lâm, nhưng anh mặc kệ, trong mắt anh chỉ có Tống Lan vừa sướиɠ vừa thẹn thùng nhìn mình.

Nâng nửa người trên của cô lên, Giang Lâm ngửa đầu ngậm lấy bộ ngực đang đung đưa của cô, liếʍ liếʍ, động tác bên dưới cũng không hề chậm lại chút nào.

"A... ông xã... không được, không được... ưʍ... sâu quá, tiểu huyệt trướng quá... ưʍ..." Nguyên chủ cùng Giang Lâm lúc làʍ t̠ìиɦ luôn bị động, chưa bao giờ chủ động làm việc gì, đương nhiên Tống Lan cũng không thay đổi.

Cô tới đây để hưởng thụ, không phải làm nhiệm vụ, nếu nguyên chủ không có làm gì thì cô cũng không cần nhúng tay vào chuyện của người khác.

Giang Lâm nghe thấy lời của Tống Lan, trong mắt hiện lên ý cười, anh đột nhiên đè Tống Lam xuống, gác một chân cô lên vai anh, cắm côn ŧᏂịŧ thật sâu vào trong, “Không được sao? Sau khi anh đi làm nhiệm vụ phải mấy tháng sau chúng ta mới gặp nhau.. Bây giờ chúng ta phải làm bù vài lần mới được."

Nói xong Giang Lâm khẽ cười, nâng mông Tống Lan lên, hơi lui người ra sau rồi lại hung hăng cắm vào.

"A! Sâu quá..." Người Tống Lan run lên, côn ŧᏂịŧ đâm mạnh vào hoa tâm non nớt của cô tựa như muôn xô lệch nội tạng bên trong cô, đau đớn xen lẫn kɧoáı ©ảʍ khiến đầu cô choáng váng.

Không đợi cô kịp định thần, Giang Lâm đã bắt đầu cắm vào không ngừng như một cỗ máy, mỗi lần đều dùng cắm vào tận sâu bên trong, Tống Lan bị kɧoáı ©ảʍ dâng trào nhấn chìm, chỉ biết dang chân nghênh đón sự va chạm của Giang Lâm.

"A... a, không được... ywm... tiểu huỵêt hỏng mất ..." Tống Lan không ngừng ngân nga tiếng rên kiều mị.

Không hổ là cảnh sát hình sự, vòng eo và thể lực của anh ấy ... Tuyệt!

Tống Lan cũng không biết trận làʍ t̠ìиɦ này kéo dài bao lâu, chỉ biết là cô đã mệt mỏi nhưng Giang Lâm vẫn là hứng thú bừng bừng, ôm lấy thân thể của cô, cắm vào từ phía sau.

Hoa huyệt đã sớm dính dầy xuân dịch, trộn lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, thấm đẫm cả ga giường.

Tống Lam chỉ nhớ cuối cùng Giang Lâm cũng chạm đỉnh, hôn lên cổ cô và nói: "Chờ anh trở về."

......

"Đồng chí Giang Lâm, nhiệm vụ lần này không khó, cậu chỉ cần chú ý mục tiêu, kịp thời báo cáo lên trên, cục đã an bài thân phận của cậu, sẽ có một đồng chí khác đồng hành cùng cậu. Nhớ kỹ, tuyệt đối không được bại lộ thân phận với kẻ địch!"

"Rõ!" “Giang Lâm đứng trước bàn làm việc chào cấp trên, cầm tài liệu xoay người đi ra ngoài.

Trong hồ sơ có thân phận mới của anh, Giang Lâm nhìn qua, nam, 26 tuổi, đã kết hôn, vợ... Thẩm Đan?

Thẩm Đan là bạn học của Giang Lâm ở học viện cảnh sát, hai người đã lâu không gặp nhau kể từ khi tốt nghiệp vì mỗi người được phân công đến một nơi khác, không ngờ sẽ làm cùng làm nhiệm vụ lần này.

Nhưng mà, vợ... Giang Lâm nghĩ đến Tống Lam xinh đẹp quyến rũ ở nhà thì ánh mắt trở nên dịu dàng, đó chỉ là thân phận giả thôi, cũng không sao cả.

Nghĩ đến đây Giang Lâm cũng không để ý nữa, thu thập tài liệu xong chuẩn bị thay quần áo bắt đầu đi làm nhiệm vụ.

Nhưng mà, thật sự sẽ không có gì sao?