Chiếm Hữu

Chương 45. Tự an ủi đến cao trào

“Em tự an ủi bao giờ chưa?”

Nghe Lê Tử Trung hỏi, Khương Hà Nhi biết rõ anh có ý gì. Cô lắc đầu thành thật, trước đây chưa từng làm qua.

Lê Tử Trung cũng không ngờ vợ mình trong sáng đến mức này:

“Hôm nay em tự an ủi trước mặt anh, được không? Có thể em sẽ thoải mái hơn”

Khương Hà Nhi còn có thể từ chối sao? Dược tính xuân dược quá mạnh, cô sợ mình không nghe lời thì anh sẽ rời đi. Cô ngại ngùng nói:

“Em không biết làm”

Lê Tử Trung biết cô trong sáng không làm những chuyện này bao giờ, anh tận tình hướng dẫn để cô thoải mái hơn:

“Em tựa vào thành giường đi”

Khương Hà Nhi làm theo, để lưng dựa vào thành giường. Hơi thở Khương Hà Nhi nóng bỏng, cô gấp gáp hô hấp, hai mắt phủ một tầng nước vì động tình.

Thấy Khương Hà Nhi vâng lời như vậy giọng Lê Tử Trung cũng dịu đi phần nào, còn có chút mờ ám:

“Đưa tay xoa ngực em”

Khương Hà Nhi cắn môi làm theo, bắt chước anh như mọi lần, một tay phủ một bên ngực mềm mãnh liệt xoa nắn:

“Ư…” Kɧoáı ©ảʍ truyền đến khiến Khương Hà Nhi bất giác rêи ɾỉ

“Đem chân mở rộng, để anh nhìn lỗ nhỏ của em”

Khương Hà Nhi cực kì nghe lời, cô tựa lưng vào thành giường, đem hai chân mở rộng ra. Cảnh sắc phơi bày rõ nét, hoa h.uyệt ướt đẫm dịch thủy không có gì che giấu, cửa h.uyệt mở một chút, hồng hào, lại không ngừng chảy nước. Từng giọt chảy xuống:

“Hà Nhi, em thật đẹp”

Khương Hà Nhi xấu hổ, cô không biết mình trông kiều diễm đến mức nào. Mái tóc dài xõa có chút rối, đôi mắt phủ một tầng nước, da thịt vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ và ngượng ngùng đã hơi đỏ ửng, nhìn vào có phần đáng yêu. Môi anh đào bất giác bị cô cắn chặt đã sưng lên một chút, dáng vẻ gợi cảm.

Bởi vì chống tay ra sau hai bầu ngực tròn trịa càng ưỡn lên phía trước như dụ dỗ người ta cắn nuốt. Nhìn xuống lại thấy hoa h.uyệt xinh đẹp vì lời của anh mà càng ướt, không cần nhìn cô cũng biết hiện tại nó đã lầy lội đến cỡ nào.

Tròng mắt Lê Tử Trung càng lúc càng thâm sâu, thế nhưng anh không muốn dừng lại. Càng muốn nhìn cô trầm luân trong du͙© vọиɠ.

“Một tay xoa ngực, tay kia đi xuống âu yếm tiểu h.uyệt của em” Anh ra lệnh

Khương Hà Nhi nghe lời làm theo, quên mất chống cự và nhục nhã, chỉ biết lấy lòng anh để lát nữa anh thỏa mãn cô. Cô để một tay xoa nắn ngực, tay còn lại cũng đi xuống đều đặn kí©ɧ ŧɧí©ɧ t.iểu h.uyệt.

“A…” Khương Hà Nhi không ngờ tự mình sờ mình cũng có thể thoải mái như vậy.

Bàn tay liên tục dùng sức bóp bầu ngực căng tròn, tay dưới liên tục ấn nhả hai cánh hoa, nước ấm chảy ra.

“Ưm…aaa…” Khương Hà Nhi vừa đè mạnh, vừa cảm thấy sắp không chịu nổi.

Liên tục nhào nặn mấy lần cuối cùng Khương Hà Nhi không chịu nổi, tiếng rên mỗi lúc một cao:

“A…ngứa quá…ưm…Tử Trung…ngứa…”

Giọng Khương Hà Nhi vì du͙© vọиɠ càng thêm quyến rũ người ta, giống một tiểu hồ ly. Du͙© vọиɠ mạnh mẽ dâng trào, khó có thể kiềm chế.

Thật ngứa…thật trống rỗng! Khương Hà Nhi chỉ muốn được Lê Tử Trung thỏa mãn, anh đè cô dưới thân, đem c.ự vật đâm vào rồi va chạm mãnh liệt.

Lê Tử Trung quyết dạy hư cô vợ nhỏ của mình, cũng không phải mỗi cô khó chịu, bên dưới của anh cũng căng đến phát đau:

“Hà Nhi, nghe lời, nhét ngón tay vào sẽ dễ chịu hơn”

Khương Hà Nhi thuận theo, nước mắt chảy xuống, từ từ nhét ngón trỏ vào h.uyệt động.

“Aaaa!” Khương Hà Nhi không kìm được tiếng rên, ngón trỏ vừa đi vào đã bị vách t.hịt bên trong gắt gao cắи ʍút̼, cô thấy dễ chịu bao nhiêu càng khó chịu bấy nhiêu.

Cảm giác nóng nực và ngứa ngáy càng tăng thêm…

“Khó chịu…ưm…ngứa…” Cô ngưng xoa ngực, tập trung vào hoa h.uyệt trống rỗng bên dưới

Yết hầu Lê Tử Trung lên xuống, anh cảm giác mình cũng sắp chịu không nổi. Nhưng vẫn ra lệnh cho cô:

“Nhét thêm ngón giữa vào. Tay kia nhét hai ngón vào miệng, chặn tiếng rên”

Khương Hà Nhi khẽ run khi nghe anh nói. Nhưng cô lại nghe lệnh, đem ngón giữa nhét vào cái lỗ phía dưới đã ướt:

“Ư…Tử Trung…không được…tha em”

“Hay là anh không làm nữa?” Lê Tử Trung xấu xa đe dọa

“Không, không!” Khương Hà Nhi lắc đầu.

Trên chiếc giường lớn, Khương Hà Nhi đem hai ngón tay nhét vào miệng, hai ngón tay liên tục ra vào trong khoang miệng, miệng anh đào ra sức mυ'ŧ thứ đang ngậm vào.

Phía dưới tiểu h.uyệt là cảnh tượng vô cùng d.âm mĩ, hai chân thon dài mở rộng, hướng thẳng Lê Tử Trung, ngay miệng h.uyệt bị hai ngón tay Khương Hà Nhi cắm rút, ngón cái cô vô thức đè lên tiểu hạch, tìm được sự thoải mái. Cô vốn chưa từng làm qua, nhưng nghĩ lại trước đây Lê Tử Trung cũng đối với cô như vậy mà bắt chước theo, không ngờ thật sự sướиɠ.

Vốn là cô gái trong sáng, không ngờ vì bị hạ thuốc mà lại làm ra loại chuyện này. Lê Tử Trung nhìn Hà Nhi mà thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác, hóa ra ép d.âm cũng là một loại cực khoái.

“Ưm…ưm…” Miệng bị nhét đầy nhưng không ngăn được tiếng rên từ cổ họng, ngón tay trong hoa h.uyệt ngày càng tăng tốc ra vào.

Khương Hà Nhi bắp đùi co rút, eo thon đã sớm không còn sức, d.âm thủy tràn ra lênh láng tưới ướt hoa h.uyệt cùng cặp mông tròn trịa, drap giường cũng ướt thành một mảng.

Cảm giác thoải mái khiến Khương Hà Nhi không biết gì. Tuyến lệ tạo nước mắt chảy xuống gò má. Ngón tay cắm ở khe thịt ướŧ áŧ không ngừng đâm chọc, tăng thêm sức lực và tốc độ, h.uyệt nhỏ động tình đẩy d.âm thủy ra ngoài. Khương Hà Nhi cong người, cô mở rộng chân hơn, rút ngón tay, một dòng nước từ tiểu h.uyệt phụt mạnh ra. Dòng nước phóng thích mạnh mẽ, tạo một tia nước trong giống như đang tiểu ra, thật nhiều, thật đẹp mắt, cuối cùng tưới ướt cả drap giường mới chịu dừng lại.

“Ha…haaa…” Khương Hà Nhi thở hổn hển nằm lụi xơ

Trong đầu trống rỗng, Khương Hà Nhi đi vào khoái lạc, không biết điều gì nữa. Cảm giác thoải mái, dược tính bị đánh bay phần nào.