Chiếm Hữu

Chương 27: Cả đêm cuồng nhiệt

Trên giường lớn rộng rãi, người đàn ông vai rộng eo thon tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, từng múi cơ bụng siết chặt lại phập phồng theo hơi thở, giọt mồ hôi trượt xuống l*иg ngực rắn chắc của anh. Anh thỉnh thoảng lại yêu chiều cô, những nụ hôn thân mật rơi ở trên người Khương Hà Nhi.

Nếu nhìn rõ sẽ thấy tiểu h.uyệt của Khương Hà Nhi bị gậy t.hịt to cứng dữ tợn nhồi một đống, không ngừng rút ra đâm vào, nước nhờn róc rách chảy ra. Mà ở bên vòng eo cửa người đàn ông cũng gác lên một đôi chân tinh mỹ tùy ý lay động, đong đưa không nơi nương tựa.

"Ưmm...nhanh lên...ah...ah...Tử Trung...mau bắn cho em...a..."

Khương Hà Nhi rêи ɾỉ khác thường, làm Lê Tử Trung càng hung hăng va chạm, c.ự vật nhiều lần thâm nhập, nhanh đến mức đã không thể thấy rõ, chỉ có chút tàn ảnh, đẩy mật dịch văng tứ tung. Khương Hà Nhi ôm chặt cổ anh, tiếp nhận từng cú va chạm mạnh mẽ, cảm giác nếu không giữ cổ anh cô sẽ bị đâm bay mất, hơi thở nóng bỏng của cô và tiếng rên d.âm mĩ đều phả vào tai anh. Bị thao quá thoải mái, cô chỉ biết mở miệng rêи ɾỉ, thân thể đong đưa làm cho hai bầu ngực liên tục nảy lên xuống tạo thành những tầng sóng vũ, nhất là hai nhũ hoa đỏ chót, cực kỳ mê người.

Tay anh sờ lên, rồi nhéo nhũ hoa. Khương Hà Nhi nhăn mày:

"A...a...không nhéo!"

D.ương vật cứng nóng hung mãnh như muốn ở bên trong tiểu h.uyệt móc ra thêm cái miệng nữa, q.uy đầu đẩy thẳng vào chỗ sâu trong hoa tâm.

Mông Khương Hà Nhi không thể chịu được cảm giác bị hai quả trứng lớn đánh vào, l.ông mu lại cọ xát vừa tê vừa ngứa trên da thịt, cô không nhịn được co chân lại siết quanh eo anh, kɧoáı ©ảʍ càn quét qua mỗi một sợi dây thần kinh.

"Phụt phụt" tiếng nước khuấy đảo càng ngày càng vang vọng, dưới tác động va đập của anh, cả giường lớn cũng phát ra tiếng "Kẽo kẹt kẽo kẹt" , hơn nữa quả trứng hung hăng đánh vào trên cánh mông vang lên tiếng "bạch bạch".

Vật thô to nổi đầy gân xanh của anh đi qua mỗi một chỗ mẫn cảm, khảm vào trong vách thịt, khiến cho cả người cô không ngừng run rẩy, theo cây gậy đó ra ra vào vào, toàn bộ đường đi cũng bị cây chày này cọ nóng rát, vừa sưng to đau nhức, lại vừa tê dại sung sướиɠ đến cực điểm.

Tất cả các cảm nhận đều tập trung bên dưới cơ thể, khi du͙© vọиɠ như núi chồng chất lên đến đỉnh điểm cô không nhịn được cao giọng kêu to:

"Ah...đừng...đừng đâm...a...sắp ra..."

Lê Tử Trung thấy phản ứng cơ thể của cô, anh đoán cô lại sắp cao trào, liền ngừng lại động tác thọc vào rút ra, nguyên cây gậy t.hịt lớn chọc ngoáy bên trong hoa h.uyệt.

Không biết vật nóng kia chạm tới chỗ mềm nào, hoa tâm phun ra dịch thủy ướŧ áŧ.

Q.uy đầu mẫn cảm bị chất lỏng ấm áp phủ kín cọ rửa, d.âm dịch ướŧ áŧ bao phủ c.ự vật nóng bỏng, chất lỏng đậm đặc của anh cũng không nhịn được sôi trào bắn ra, dòng chất lỏng này so với dòng kia của cô còn đặc hơn, trắng đυ.c hơn, tanh tưởi hơn.

Tiểu h.uyệt Khương Hà Nhi bị t.inh dịch rót đầy, anh rút ra gậy t.hịt, cửa h.uyệt đã bị cây gậy căng ra một lỗ nhỏ, có thể nhìn thấy thịt hồng bên trong co rút lại, dục dịch trắng ngần chảy ra khỏi hoa h.uyệt như sữa bò theo mép thịt khép mở.

Sau cao trào Khương Hà Nhi như bay bổng giữa đám mây, cả người cô không ngừng run rẩy, mỗi một chỗ đều đang co rút run run, Khương Hà Nhi chớp chớp mí mắt nặng nề, cuối cùng mang một bụng đầy t.inh dịch đi ngủ.

"Hà Nhi...đừng ngủ vội" Lê Tử Trung lay người cô

Khương Hà Nhi co người, cô đẩy tay anh ra, giờ phút này chỉ muốn đi ngủ. Cả đêm nay anh điên cuồng như vậy đến cả mơ ước nhỏ của cô anh cũng không thể thỏa mãn sao?