Khương Hà Nhi giãy giụa dưới thân Lê Tử Trung, cô không muốn. Tròn 1 năm lấy lòng cuối cùng mới được ra ngoài mà đã bị bắt lại.
Hai ngón tay thuôn dài của Lê Tử Trung nhanh chóng tìm đến mật động khám phá. Nơi này đã sớm ướt rồi, anh quá rõ cơ thể cô, hôn một chút là sẽ ướt.
"Tử Trung...ưʍ...đừng mà!" Khương Hà Nhi cố nhịn tiếng rêи ɾỉ xấu hổ
Dù trong tình thế này cơ thể cô vẫn có phản ứng, lại càng lúc càng nóng lên. Cô ghét cơ thể mình. Rõ ràng là mỗi lần cô đều bị ép, nhưng mỗi lần lại bị mua chuộc dễ dàng, không giống lần đầu bị cưỡng h.iếp đau đớn.
"Không muốn à? Chỗ dưới này đã ướt đến vậy rồi, còn không muốn thả tay anh ra. Không muốn ngón tay, muốn bị thứ khác đâm vào đúng không?" Lê Tử Trung xấu xa đưa hai ngón tay ướt đẫm d.âm thủy lên trước mặt cô
"Không..."
Nụ hôn của Lê Tử Trung lập tức rơi xuống, trên trán Khương Hà Nhi, rồi chóp mũi, môi hồng, sau đó đến phần cổ trắng như tuyết, xương quai xanh...Khương Hà Nhi là của anh, vĩnh viễn là của anh.
Lê Tử Trung đưa tay đến trước ngực cô, đôi gò bồng đào mềm mại run run trong lòng bàn tay, giống như bé thỏ trắng tìm mọi cách giãy giụa cũng không thoát khỏi bàn tay chủ nhân.
"Ưʍ..."
Giọng Khương Hà Nhi cũng ngọt ngào như chính thân thể cô, dây dưa hôn môi càng khiến chỗ nào đó trên cơ thể Lê Tử Trung nổi gân xanh.
Lê Tử Trung chăm chú vuốt ve làm toàn thân Khương Hà Nhi khẽ run lên, ngay cả rèm mi cong vυ't cũng không biết thấm đẫm nước mắt từ lúc nào. Thấy cô khóc, anh lại tự trách mình sơ xuất để cô chạy mất. Cô muốn rời khỏi anh!
Nghĩ đến đây, bàn tay đang phủ lên ngực cô bỗng dùng thêm sức.
"A...đừng bóp..." Khương Hà Nhi cảm thấy nhũ thịt của mình sắp bị bóp sưng lên.
Anh muốn hôn toàn thân Khương Hà Nhi , không chỉ gương mặt trắng nõn, chiếc cổ thon dài, nhũ thịt mềm mại vểnh cao, còn có bụng dưới bằng phẳng, cặp chân dài xinh đẹp, càng đẹp hơn chính là hoa h.uyệt đang phun ra chất lỏng ấm áp ướŧ áŧ.
Khương Hà Nhi nức nở thừa nhận nụ hôn dài chuyên chú của Lê Tử Trung, từng nụ hôn xoa tan nỗi bất an và xao động trong lòng cô, sau đó từ từ nhen nhóm ngọn lửa du͙© vọиɠ trên cơ thể cô.
"A...Ưm ưʍ..a..."
Khương Hà Nhi cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại dễ dàng len lỏi vào nơi riêng tư của mình, hoa h.uyệt Khương Hà Nhi rất đẹp, nhìn khe thịt nhỏ mất khống chế vì tình d.ục liên tục chảy d.âm thủy, Lê Tử Trung lập tức hôn lên, Hà Nhi nhà anh chỉ cần ăn một lần là không thể nào quên hương vị ngọt ngào của cô.
Vùng tam giác nhỏ không một sợi lông, vừa há miệng có thể ngậm ngay hai cánh hoa vào trong miệng, tiểu hạch sưng đỏ không chỗ trốn bị Lê Tử Trung xấu xa vừa cắn vừa cọ sát khiến nó càng lúc càng cứng.
Hà Nhi của anh, mỗi một giọt d.âm thủy khi động tình đều vì anh, chỉ thuộc về mình anh.
"Tử Trung...hức..." Khương Hà Nhi cuộn chặt hai bàn tay, móng tay khảm vào thịt, cơ thể của cô quá d.âm đ.ãng rồi, cô rơi nước mắt đau khổ.
Tiểu h.uyệt càng bị liếʍ càng hưng phấn, hai cánh hoa dần dần co rút lại, không chỉ d.âm thủy tràn lan mà cảm giác khô nóng khó diễn tả cũng bắt đầu len lỏi khắp cơ thể, trong đầu Khương Hà Nhi hiện lên từng dải ánh sáng trắng, miệng h.uyệt lại phun ra một đợt dịch thủy.
Lê Tử Trung biết đã đến lúc rồi, công chúa của anh vẫn đang đắm chìm trong dư vị cao trào sung sướиɠ, anh đã muốn xâm nhập vào đó từ lâu.
Lê Tử Trung thè lưỡi liếʍ qua từng tấc da thịt thấm đẫm vị ngọt ngào của Khương Hà Nhi, giờ phút này anh đã cởϊ áσ sơ mi trên người và dây thắt lưng ra, cơ bắp nam tính cuồn cuộn lộ rõ.
Lê Tử Trung ôm Khương Hà Nhi rồi chống người ngồi dậy, anh để cô ngồi lên đùi mình.
Bởi vì không gian trong xe tương đối chật hẹp, hai chân trắng nõn thon dài của cô bị tách ra thành hình chữ M, tiểu h.uyệt vừa đạt cao trào vẫn đang tiết mật dịch trong suốt. Cảnh tượng d.âm đ.ãng cực độ.
Gậy thịt của Lê Tử Trung rất lớn, cho nên dù tiểu h.uyệt Khương Hà Nhi đã ướt đẫm, anh cũng không thể để Hà Nhi của mình chịu chút không thoái mái nào, anh dùng ngón tay nhét vào tiểu h.uyệt non nớt khuấy động thêm, để Khương Hà Nhi dễ dàng thích ứng.
"A...aha...ưʍ..."
Hoa h.uyệt cảm nhận được dị vật xâm lấn không hề mềm mại, nhưng lại thoại mái dị thường, cô nũng nịu hừ ra tiếng.
"Ư...vì sao anh...lại đối xử với em như vậy?" Khương Hà Nhi không cam lòng nức nở
Rút ngón tay đầy d.âm dịch ra, thay vào đó là gậy t.hịt chống ngay cửa h.uyệt, q.uy đầu đỏ tím ma sát cửa h.uyệt đang mấp máy, giống như đã đói từ lâu, Lê Tử Trung còn chưa kịp tấn công thì rõ ràng miệng h.uyệt đã nôn nóng hút q.uy đầu vào trong.
"A...Ưʍ..."
"Tại sao ư? Vì anh yêu em"
Câu nói của Lê Tử Trung khiến cô nhìn chằm chằm anh, anh nói anh yêu cô.
"Chính vì yêu em mới nhốt em lại, yêu em mới ngày ngày muốn em! Hà Nhi, làm với người mình thích không phải vì ham muốn, mà là tình yêu"
Lời nói của Lê Tử Trung khiến hai mắt Khương Hà Nhi ướt đẫm, vì yêu nên mới nhốt cô lại sao? Khương Hà Nhi cũng không giấu nổi lòng mình:
"Tử Trung...em cũng yêu anh mà!"