Khương Hà Nhi giữ nguyên tư thế nằm sấp trên bàn. Lê Tử Trung vẫn nhiệt tình dùng ngón tay trêu đùa hoa h.uyệt ướt dầm dề, sau đó đẩy hai ngón vào trong, bá đạo chọc ngoáy. Nhanh chóng tìm được điểm G mẫn cảm bên trong, anh dùng hai ngón đè lên nơi mềm mại đó xoay tròn nghiền nát.
Cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiểu h.uyệt đã lại chảy ra xuân thủy. Cảm nhận được nơi đó bị đè quá thoải mái, cô không khỏi rên la.
Anh đưa ngón tay ra ngoài, hai tay bẻ mông cô ra càng để lộ tiểu hoa phấn nộn. Khương Hà Nhi cảm nhận được hơi thở nóng phả vào vùиɠ ҡíи, cô run lên. Lê Tử Trung nhanh chóng áp môi vào hoa h.uyệt. Hôn lên đó, còn mυ'ŧ lấy d.âm dịch, tiếng "chùn chụt" vang lên khắp phòng ăn khiến Khương Hà Nhi đỏ mặt xấu hổ.
Anh là cố tình!
Chỗ này đã vô cùng ướt, chỉ cần thè lưỡi đã có thể xâm nhập vào. Lưỡi anh bị cái miệng nhỏ ướt ngậm lấy, cảm giác thật tuyệt, anh bắt đầu đưa đẩy ra vào. Nhớ lại hồi nãy cái miệng này vừa ngậm c.ự vật của anh:
"Ưʍ...ahaa...đừng như vậy...a...bẩn mà!"
Anh nhiệt tình ra vào, khe t.hịt vậy mà tràn ra thêm. Cô được làm từ nước ư? Rất nhiều nước đã chảy ra từ cái lỗ này. Xúc cảm tê tê sung sướиɠ ôm trọn lấy Khương Hà Nhi, cô liên tưởng mình đang ngâm trong bồn tắm đầy nước ấm:
"Haaa...ngứa quá...học trưởng, em ngứa...a...xin anh" Cô kêu lên, chỉ là nhớ về năm đó mà lỡ miệng.
Lê Tử Trung nghe vậy liền rời khỏi hoa h.uyệt, anh để cô nghiêng đầu, hôn lên môi cô. Lưỡi anh ướŧ áŧ nóng bỏng nhanh chóng luồn vào trong, xâm nhập khoang miệng cô.
"Ưʍ..."
Khương Hà Nhi không thoải mái, miệng anh vừa mυ'ŧ nơi vùиɠ ҡíи của cô, lại đem chính chất lỏng cô tiết ra bắt cô thưởng thức như vậy. Môi lưỡi đánh nhau, tạo thành nhiều tơ bạc.
Vì nụ hôn kia, Khương Hà Nhi thở gấp. Môi cô vương vãi đầy nước bọt. Giọng nói của anh vang bên tai cô:
"Gọi lại đi"
Khương Hà Nhi đầu óc lâng lâng, chỉ nhận thức được hoa h.uyệt trống rỗng muốn được lấp đầy. Cô máy móc gọi lại:
"Học trưởng, ngứa quá!" Nước mắt cô đã trực trào nơi khóe mi
"Ngứa? Vậy phải làm sao?" Không phải riêng cô ngứa, chính phân thân của anh cũng căng cứng khó chịu.
"Cho em...xin anh cắm vào...ngứa"
Cũng chẳng để cô chờ đợi, Lê Tử Trung đem phân thân ngẩng cao đầu chèn vào tiểu hoa. Cảm giác sảng khoái khiến anh thở ra nhẹ nhõm.
"A..." Cô khẽ rên vì cảm nhận được tiểu h.uyệt được lấp đầy không khe hở. Sướиɠ, quá sướиɠ rồi.
Vừa vào anh đã điên cuồng đâm rút, cắm vào nơi cực sâu. Dường như điên cuồng hơn vì cách xưng hô vừa rồi của cô.
Khương Hà Nhi giữ chặt mép bàn để tránh bị đâm bay mất. Từng cái hôn rơi trên lưng cô. Anh cúi gần tai cô:
"Có thoải mái không?"
Tất nhiên là thoải mái, Khương Hà Nhi vừa mở miệng trả lời liền không khống chế được phát ra những thanh âm không đứng đắn:
"Ưʍ...ha...thoải...ức...thoải mái...ah...ah..."
Nếu bây giờ có người vào phòng ăn sẽ thấy cảnh tượng vô cùng d.âm đ.ãng. Khương Hà Nhi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị đè sấp trên mặt bàn, Lê Tử Trung nằm trên người cô. Phía dưới tiểu hoa bị cây gậy của anh nhiệt tình đâm. D.âm dịch chảy một dòng từ hoa h.uyệt xuống cổ chân cô, rơi tí tách vương vãi trên sàn. Chiếc bàn rung lắc dữ dội vì từng cú thúc của anh. Tiếng rêи ɾỉ, tiếng thở dốc, tiếng "phụt...phụt", tiếng da thịt va chạm "bạch...bạch" vang khắp phòng ăn. Cảnh tượng khiến người ta thấy mà đỏ mặt.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Lê Tử Trung cũng chịu phóng thích, Khương Hà Nhi cảm nhận rõ ràng chất lỏng ấm nóng bắn thẳng vào trong. Cô rên nhẹ, oằn mình tiếp nhận chất dịch của anh. Quá mê người!