Thẩm Linh Chi thong thả đạp xe trên đường về nhà hôm nay giáo viên nhờ cậu ở lại chấm bài kiểm tra hộ đến khi hoàn thành thì bầu trời đã đổ bóng sang màu vàng hoe buổi chiều tà.
Khi đi qua một con hẻm nhỏ sâu hun hút, Thẩm Linh Chi bất ngờ bị một người lạ mặt giữ chặt đuôi xe đằng sau, người kia ụp một chiếc khăn mùi xoa màu trắng vào mũi cậu.
Trong lúc đầu óc không còn tỉnh táo, cả cơ thể rã rời không có sức lực cử động. Cậu vẫn mơ màng nhìn rõ được khuôn mặt của người kia, là khuôn mặt quen thuộc của bạn học cùng bàn, Lý Tri Dương.
"Thật xin lỗi, sau này cậu muốn gì tôi cũng chấp nhận hết."
Lý Tri Dương ôm chặt người trong lòng rồi bế thốc cậu lên chiếc xe ô tô sang trọng đậu ở gần đầu ngõ hẻm, cẩn thận đặt cậu vào băng ghế sau rồi mới khóa chặt cửa xe lại, kéo rèm che cửa sổ ngăn chặn những ánh nhìn tò mò của người đi đường.
"Chết tiệt Tri Dương, thế mà cậu còn dám úp sọt tôi."
Thẩm Linh Chi cắn chặt răng mắng chửi Lý Tri Dương, móng tay được cắt sạch sẽ vung lên cào một đường vào mặt của anh.
Lý Tri Dương không chỉ là người bạn học cùng chung hướng tiến thủ, mà còn là thanh mai trúc mã từ nhỏ của Thẩm Linh Chi. Bí mật người song tính của cậu chỉ có người thân trong nhà và Lý Tri Dương biết, anh luôn hoàn thành trọng trách bảo vệ cơ thể của Thẩm Chi Dương khi cậu ở bên ngoài.
"Xin lỗi, xin lỗi, chỉ một lần này thôi."
"Khốn khϊếp, còn dám đánh thuốc mê tôi."
Lý Tri Dương cúi xuống hôn một cái vào khóe miệng của Thẩm Linh Chi, lén lút cởi từng lớp quần áo đồng phục trên người cậu.
Anh và Thẩm Linh Chi đã xác nhận mối quan hệ yêu đương với nhau, nhưng chưa từng vượt qua ranh giới lần nào vì cả người đều chưa thành niên.
Lý Tri Dương cởϊ qυầи lót ướt đẫm nước nhờn của cậu ra, xuất hiện trước mắt anh là ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của nam nhân cùng với lỗ l*и nhỏ hẹp chưa từng bị tàn phá, nhưng anh rất quen thuộc.
Lần đầu tiên bị rụng dâu đều là Lý Tri Dương tìm hiểu kỹ rồi mới mua băng vệ sinh cho Thẩm Linh Chi. Quần áo, chăn ga dính máu cũng một tay anh giặt giũ, một bên còn phải dỗ dành cảm xúc của Thẩm Linh Chi.
Đột nhiên, anh lấy một hộp thuốc nhỏ không ghi rõ tên thuốc từ trong túi quần, dốc ra ba viên thuốc tròn to bằng đầu ngón tay người trưởng thành.
Lý Tri Dương không chần chừ một giây đã vội vàng dùng hai ngón tay thon dài vạch mép l*и của Thẩm Linh Chi ra, nhét cả ba viên thuốc kí©ɧ ɖụ© vào tận sâu bên trong lỗ l*и.
"Aaaa...Cậu làm cái gì..."
Thẩm Linh Chi giãy dụa muốn thoát khỏi vòng tay nguy hiểm của Lý Tri Dương, anh kéo cơ thể cậu lên rồi giữ chặt không cho cậu động đậy. Cậu ngửa đầu ra sau khi nhận thấy ngón tay của anh lại nhét thuốc sâu hơn, như muốn đẩy nó xuyên qua màn trinh mỏng manh.
Chỉ vài phút sau, ba viên thuốc bắt đầu phát huy công dụng của nó, cơ thể cậu nảy sinh ra những cảm giác kì lạ. Lỗ l*и ngứa ngáy muốn bị cᏂị©Ꮒ, nước nhờn từ lỗ l*и chảy hết xuống bàn tay nghịch ngợm của Lý Tri Dương.
"Tri Dương...ngứa..."
Thẩm Linh Chi ngây thơ chưa trải sự đời, những thứ bậy bạ đều bị Lý Tri Dương cấm tiếp xúc. Anh nhìn cậu vì thuốc kí©ɧ ɖụ© mà ngọ nguậy dưới thân anh, đưa tay xuống kéo khóa quần rồi lôi ©ôи ŧɧịt̠ thô to chà chà vào mép l*и mập mạp đầy nước nhờn của Thẩm Linh Chi.
"Tôi chuẩn bị phá màn trinh của cậu rồi, ©ôи ŧɧịt̠ của tôi sẽ thúc vào tận trong tử ©υиɠ, biến cậu thành vợ của tôi."
"Đừng...cậu chưa đeo bao...aaaa"
Thẩm Linh Chi chưa nói hết câu, Lý Tri Dương đã cắm phập ©ôи ŧɧịt̠ thô to vào lỗ l*и, anh không ngừng lại một giây, lập tức thúc từng cú mạnh bạo tận sâu bên trong. Hai hòn bi đập theo nhịp vào mép l*и béo mập đang bị căng ra để đón tiếp vị khách to bự.
Màиɠ ŧяiиɧ mong manh bị cᏂị©Ꮒ rách ra, dòng máu tươi chảy ra dính đầy vào ©ôи ŧɧịt̠. Thẩm Linh Chi run rẩy tiếp nhận những cú ȶᏂασ mạnh mẽ của Lý Tri Dương, cậu vươn người ra muốn tránh thoát khỏi ©ôи ŧɧịt̠ thô to của anh.
"Aaaa...ưmm...không.."
"Ngoan, không chạy. Chẳng có cái bao nào trong xe cả, tôi sẽ làm một lần thôi."
"Chó..thế mà...aaa...dám lừa tôi."
Lý Tri Dương nhếch mép cười, nhìn lỗ l*и của Thẩm Linh Chi bị căng ra rồi kéo cơ thể cậu lại gần mình hơn. Càng làm cho ©ôи ŧɧịt̠ của anh tiến vào lỗ l*и xinh xắn sâu hơn, cậu giãy dụa thì ©ôи ŧɧịt̠ càng được đà chạm vào vách l*и mềm mại.
"Đồ...aaa...khốn nạn...đau.."
Thẩm Linh Chi gào khóc, lắc đầu muốn từ chối những cú đâm mạnh bạo của Lý Tri Dương. Anh đâm mạnh vào vách l*и đang co bóp ©ôи ŧɧịt̠ của mình, đầu ©ôи ŧɧịt̠ liên tục dập đến cửa tử ©υиɠ, muốn ép nó mở miệng ra đón ©ôи ŧɧịt̠ vào.