Bé Song Tính Đĩ Đượi

Chương 1: Nhìn thấy c*c bự của bạn thân liền banh háng cầu ch*ch

“Hưh ahhh~… ưmm.. ha~ l*и được đυ. sướиɠ quá… mau đến đυ. nát l*и em đi ahh~”

“Ứnnn… b-bắn rồi~”

Trong một căn phòng mờ tối, một thiếu niên đang banh háng nằm trên giường, miệng chảy đầy nhãi nhớp, hai vυ' bị chơi đến sưng đỏ, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ vẫn còn vương chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, còn cái l*и nhỏ lênh láng toàn nước, gần đó là mấy cái trứng rung màu hồng dính toàn nước da^ʍ, có vẻ như là do bị thiếu niên kia phun nước mạnh đến mức bắn cả ra ngoài.

Qua cơn nứиɠ l*и nhưng Ninh Hạ vẫn chưa thoả mãn, l*и tơ và c̠úc̠ Ꮒσα vẫn vô cùng trống rỗng, chỉ mong được dươиɠ ѵậŧ đầy gân nhét vào.

Trong cơn nứиɠ tình, Ninh Hạ mê man mà ngủ mất, sáng dậy thì chỉ còn một mình ở nhà, hình như mẹ cậu đã cùng với mẹ Tống Dịch đi du lịch cùng hội phụ nữ của xóm rồi. Haizz, đành qua bên nhà hắn ăn nhờ ở đậu mấy bữa vậy.

“Tống Dịch ơiiii, Tống Dịch àaa, bạn yêu của cậu qua nè~”

Gọi mấy tiếng mà không thấy cậu bạn trả lời, Ninh Hạ liền không khách khí tự mở cửa vào nhà, vừa vào liền thấy cửa phòng của hắn cũng không đóng, còn đang hé mở.

Ninh Hạ cười thầm, rón rén đi tới bên cửa. Vừa nhìn một cái liền trợn mắt chấn động, cái l*и da^ʍ bắt đầu tí tách nhỏ nước, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ cũng bắt đầu đứng lên.

Trong phòng, cậu bạn của cậu đang đeo tai nghe xem phim heo, vừa xem còn vừa tuốt ©ôи ŧɧịt̠ chà bá lửa.

Ninh Hạ nuốt nước miếng nhìn con cá chà bặc quấn đầy gân xanh của hắn, như mất hồn mà tiến vào phòng, đặt tay lên vai hắn.

Phụt!

“Mẹ nó! Sao cậu lại ở đây?”

Côи ŧɧịt̠ to lớn bị bất ngờ cũng không hề xìu xuống mà ngay lập tức bắn ra, luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn hết lên mặt thiếu niên, tí tách nhỏ xuống áo sơ mi trắng tinh.

Cậu không trả lời, vừa liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên môi, vừa ném một ánh nhìn mị hoặc về phía thằng bạn.

“Mới sáng sớm đã sục ©ôи ŧɧịt̠, cậu thèm khát đến vậy hả?”

“Hửm? Còn xem loại phim rẻ tiền này? Chậc, lỗ l*и của chị ta vừa nhìn là biết bị cᏂị©Ꮒ nát rồi.”

Gân xanh của Tống Dịch giật giật, hắn thẹn quá hoá giận, quăng tai nghe bỏ vào nhà tắm.

“Giận rồi? Xin lỗi nha, tớ chỉ nói sự thật thôi mà. Tớ cho cậu xem cực phẩm được không? Màu hồng đó nha, còn là cái loại l*и tơ nữa.”

“Cút!”

Tống Dịch quay lưng lại với Ninh Hạ bắt đầu tắm rửa. Cậu nhìn dáng người thon dài hữu lực của hắn, lại ráng liếc nơi đang rũ xuống kia, thầm hạ quyết tâm, nhanh chóng cởi đồ ra, chen tới cùng tắm.

“Cậu lại muốn làm gì?”

Tống Dịch có chút nóng nảy, dù sao bị thằng bạn nối khố nhìn thấy cảnh sục ©ôи ŧɧịt̠ xong còn bị chê gu rẻ tiền, hắn thấy mình đã cố nhịn lắm rồi.

“Tắm nha, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu bắn hết lên mặt tớ rồi.”

“… xin lỗi.”

Ninh Hạ cười cười, áp sát lại người thằng bạn thân, đầu lưỡi duỗi ra khẽ liếʍ hầu kết nhô ra của hắn: “Không sao, tớ mới có lỗi, tớ tạ lỗi với cậu nhé?”

Nói rồi bàn tay mềm mại nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ đỏ tía, bắt đầu vuốt ve, đợi đến khi nó dựng đứng lên liền nhanh chóng quỳ xuống, đưa lưỡi liếʍ láp.

“C-cậu làm gì vậy?”

“Tạ lỗi đó nha, ngoan, tớ sẽ làm cậu thoải mái … ngô..umm”

Miệng nhỏ nhanh chóng ngậm lấy cây gậy quá khổ, đầu lưỡi liên tục đảo quanh gậy thịt, trêu đùa cùng lỗ tinh, tỉnh thoảng lại bú ra tiếng chùn chụt làm người ta đỏ mặt.

“Haahh…”

Ninh Hạ cười thầm nhìn khuôn mặt thoả mãn của bạn thân, tiếp tục ngậm sâu hơn, không ngừng nuốt vào nhả ra, mỗi lần đều nuốt đến tận cuống họng, không ngừng bú ʍúŧ ép lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ tang nồng.

Phụt!

Một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun thẳng vào họng khiến Ninh Hạ có chút sặc thế nhưng cậu vẫn vô cùng dâʍ đãиɠ mà mυ'ŧ hết đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông, nuốt xong còn như chưa đã thèm, tiếp tục liếʍ sạch ©ôи ŧɧịt̠ nửa cương làm nó lại lần nữa dựng đứng, đánh thẳng vào mặt nhỏ.

“Anh ơi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh thật ngon, phía dưới em cũng muốn.”

Tống Dịch nhìn đĩ da^ʍ đang không hề thẹn thùng mà banh háng trước mặt, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ hồng hào đã run run đứng lên, phía dưới là lỗ l*и hé mở phun ra mật dịch ướt một mảng sàn.

“Anh ơi, mau dùng dươиɠ ѵậŧ, cắm vào l*и em đi~”

“Cậu có biết cậu đang làm gì không? Tốt nhất là lát nữa đừng có hối hận!”

Nói rồi hắn tựa như một con thú đói khát, nhào tới nuốt lấy môi cậu, đầu lưỡi vói vào khoang miệng thơm ngọt không ngừng cuốn lấy đòi hỏi, mυ'ŧ mát. Lưỡi nhỏ bị câu lấy mà nút phát ra từng tiếng chậc chậc da^ʍ dật.

Bàn tay thô to du tẩu trên cặρ √υ' mềm mại, dùng sức xoa nắn, nhéo ngắt núʍ ѵú đỏ hồng, dưới thân cũng không hề dừng lại, liên tục đưa đẩy cọ sát lỗ l*и ướŧ áŧ. Mỗi lần đều chực chờ đâm thẳng vào đường hầm ấm áp.

Phốc xuy!

Qυყ đầυ to lớn đâm thẳng vào lỗ da^ʍ mà chẳng cần nới rộng, dịch nhờn không ngừng tiết ra bôi trơn cự thú, tựa như mời mọc nó ghé thăm.

“Áaaahh, đâm vào rồi… to quáaaa”

“Mới chỉ phần đầu thôi đĩ da^ʍ, ngoan ngoãn ngậm hết ©ôи ŧɧịt̠ của ông đây.”

“Ứmmmm… hưhhh thủng màиɠ ŧяiиɧ rồi ưhhhhh… mau nện chết bé đi… bé muốn chết trên ©ôи ŧɧịt̠ lớn áhhhhhh”

“Mẹ nó đĩ đực da^ʍ vãi, rên to lên!”

Hàm răng sắc nhọn không ngừng gặm cắn hai điểm hồng hào trên ngực, hạ thân điên cuồng đâm thẳng vào cái l*и thít chặt, mỗi lần rút ra đều mang theo cơ số bọt trắng cùng mị thịt đỏ au.

Tựa như tìm thấy một cái miệng khác, Tống Dịch không thầy tự hiểu, ra sức đâm thẳng vào nơi đó, đến khi miệng nhỏ căng ra, nhét vừa qυყ đầυ như trứng gà liền thoả mãn bắn ra một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙, đều dội thẳng lên vách tử ©υиɠ.

“Áhhhh… bắn vào tử ©υиɠ rồi… sẽ mang thai mấtttt… háhhhh bé con 14 tuổi đã mang thai rồi ưhhhh”

Lần đầu khai bao đã được ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn quá cỡ, Ninh Hạ sướиɠ không chịu nổi, chỉ có thể mơ hồ banh rộng háng cho bạn thân đυ. vào, từ việc tử ©υиɠ chỉ nhét được qυყ đầυ, hồi sau đã thích nghi đến việc bị qυყ đầυ đỉnh thẳng vào vách tử ©υиɠ, đem bụng nhỏ chọc đến gồ lên.

Ấy vậy mà cậu bạn vẫn chưa thoả mãn, tiếp tục đè cậu ra giường đυ. vào c̠úc̠ Ꮒσα hồng hào.

Thành quả là cả hai cái lỗ đều được nhồi đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông, thậm chí hai mép l*и bị hành hạ đến sưng lên, không khép lại được, mất tự chủ mà xèo xèo đái ra giường người ta, thế là lại bị trừng phạt, tiếp tục bị đè ra đυ. vào.

———

Từ lúc được thằng bạn thân đυ. l*и, Ninh Hạ càng trở lên dâʍ đãиɠ hơn, mọi lúc mọi nơi đều có thể nứиɠ l*и, cũng không ngừng nhìn ngắm hạ bộ của những người xung quanh, thế nhưng vẫn chưa ai có ©ôи ŧɧịt̠ to hơn Tống Dịch cả. Vậy nên mỗi lần nứиɠ l*и, Ninh Hạ sẽ tìm đến Tống Dịch, với lí do là hỏi bài, cả hai chưa từng bị nghi ngờ, nhưng mà hai bà mẹ đâu có biết rằng, mỗi lần gặp mặt cả hai sẽ lao vào bú ɭϊếʍ l*и ©ôи ŧɧịt̠ của nhau, rồi lại bắt đầu vận động của người lớn, thường xuyên đến mức hai vυ' của Ninh Hạ to lên trông thấy, quầng vυ' cùng với hai mép l*и đều chuyển sang màu đỏ đĩ đượi, chỉ cần chạm một chút là lên cơn nứиɠ.