Thẩm Tuyết có chút buồn bực, nhỏ giọng nhắc nhở: “Chăn bông sẽ, sẽ bị thấm ướt.”
“Ồ, cái gì sẽ làm ướt chăn bông vậy?” Hắn nhướng mày hỏi.
Cô biết rõ ràng hắn đang cố ý hỏi câu này, chẳng qua là muốn chơi xấu làm cô ngại ngùng, nhưng thân thể lại run rẩy không khống chế được, miệng cũng vô thức mở ra, nói lên điều hắn muốn nghe.
Tiếng thở dốc càng lúc càng gấp gáp, cô khó khăn, giãy giụa mở miệng: “Dâʍ ɖị©ɧ của em sẽ, sẽ, sẽ làm, làm nó ướt.”
Như để chứng minh cho lời nói của mình, âʍ ɦộ Thẩm Tuyết mấp máy, vắt ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ.
Cô vội vàng kẹp chặt hai chân lại, không để hắn phát hiện ra.
Nhưng hành động của cô đã bị Quý Sâm chú ý.
Thở hổn hển một tiếng đầy kích động, Quý Sâm cười nhẹ: "Có bị ướt cũng không sao, chỉ cần phơi khô là được."
“Hong khô xong còn phải cho bé đĩ Thẩm Tuyết một cái khác, đỡ cho bé đĩ đi gây tai họa cho những chiếc chăn khác, được không?”
Không, cô mới không muốn đâu.
Nhẹ nhàng trừng mắt liếc xéo hắn một cái, Thẩm Tuyết cắn môi, quay mặt đi không thèm để ý tới đối phương, trải chăn ra quỳ xuống.
Chiếc chăn được trải ra tấm thảm, quỳ xuống thấy rất mềm mại.
“Mở rộng chân thêm một chút, để lộ âʍ ɦộ ra ngoài.”
Mím môi nhìn hắn một cái, cô ngoan ngoãn mở rộng chân ra hơn nữa, để lộ âʍ ɦộ đang rỉ nước.
Vừa nghĩ đến bản thân mình dâʍ đãиɠ như vậy, thế mà còn mở rộng hai chân cho người khác xem hoa huyệt, thân thể Thẩm Tuyết lập tức trở nên mềm nhũn nóng bừng, dâʍ ɖị©ɧ càng chảy ra nhiều hơn.
Dưới tác dụng của trọng lực, vài giọt dâʍ ɖị©ɧ kéo ra những sợi chỉ bạc dài rồi từ từ nhỏ xuống.
Cảnh đẹp như vậy khiến Quý Sâm miệng khô lưỡi khốc, cổ họng lăn lộn.
“Chậc chậc, làm sao mà lại dâʍ đãиɠ như vậy, không có ai sờ mà đã chảy nhiều nước thế này rồi.” Thanh âm trở nên khàn khàn, trong tiếng cười cùng tiếng chửi rủa đều có du͙© vọиɠ nồng đậm.
Thẩm Tuyết cúi đầu xấu hổ sau khi bị mắng, không nhịn được, những giọt nước mắt ấm ức rơi xuống.
Cô chỉ dâʍ đãиɠ cho hắn xem thôi mà.
“Quà tặng.” Sau khi ngắm nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của cô một lúc, Quý Sâm nhắc nhở.
Trong hộp có một số đồ trang sức.
Sau khi mở ra, thứ đầu tiên Thẩm Tuyết nhìn thấy là một cặp kẹp ngực, một cặp kẹp ngực hình con bướm làm bằng bạch kim khảm kim cương ___
Lúc trốn trong chăn lén xem những tác phẩm đầy nɧu͙© ɖu͙© đó, cô đã biết sự tồn tại của những món đồ chơi này.
Thẩm Tuyết đã từng nghĩ đến việc bí mật mua nó về để chơi thử, nhưng cô sợ bị người khác phát hiện nên chỉ lúc xem truyện người lớn, cô mới dám âm thầm ảo tưởng tình cảnh mình được đàn anh Quý dùng món đồ chơi dâʍ đãиɠ này đùa giỡn.
Đó sẽ là cảm giác tuyệt vời đến mức nào đây.
Thật bất ngờ, mặc dù tưởng tượng không trở thành sự thật hoàn toàn, nhưng nó đã trở thành một nửa.
A, đeo kẹp núʍ ѵú do đàn anh Quý đưa cho, cho đàn anh Quý xem đoạn video bộ ngực của cô bị kẹp núʍ ѵú bắt nạt đùa giỡn, đàn anh Quý nhất định sẽ gọi cô là đồ lẳng lở, vừa da^ʍ vừa tiện...