Những Ngày Bị Thao Trong Game Thực Tế Ảo (Cấm Kỵ)

Chương 2:

Hạ thân mẫn cảm ở trong tay hắn, hô hấp của Tô Ngải không lên nổi, cô thở hổn hển một hơi, ánh mắt mê ly, “Ưm……Muốn anh trai, muốn cho anh trai tiến vào, da^ʍ huyệt muốn, nó sắp tịch mịch rồi.”

Ánh mắt Tô Trì tối tối, động tác ấn tiểu huyệt của hắn càng thêm mạnh, đầu ngón tay hắn vạch qυầи ɭóŧ ra, chậm rãi đâm tới huyệt thịt, huyệt thịt hút lấy du khách chỉ ở bên cạnh không mà tiến vào, hơi hơi dục cầu bất mãn, phun ra càng lúc càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Hai chân Tô Ngải căng thẳng, kẹp lấy cánh tay hắn, tay mình ôm chặt lấy tay hắn, muốn cho hắn lại xâm nhập sâu hơ một chút, "Anh trai...Nhanh lên...Cho em nhanh lên, em thật khó chịu...”

Tô Trì thầm mắng một câu dâʍ đãиɠ, mặt mày hắn cũng dính sắc dục, ngón tay kéo qυầи ɭóŧ sang một bên, đầu ngón tay vỗ về và chơi đùa hai mảnh hoa môi đỏ tươi kia.

Tiểu huyệt thật xinh đẹp, không có một chút lông thừa, thịt mềm mại mọng nước, thoạt nhìn là biết thao rất sướиɠ.

Tô Ngải chờ không nổi, khi hắn không chú ý trộm ưỡn eo một cái, phía sau huyệt thịt tiếp lấy phía trước mà ngậm lấy dị vật, dòng nước lôi cuốn đầu ngón tay hắn, vội vàng mà đưa đầu ngón tay ra phía trước.

Tô Trì nhận thấy được ngón tay của hắn bị cô cắn chặt, cũng không đùa giỡn cô, đầu ngón tay thon dài hướng vào trong mà tìm kiếm, duỗi ra một cái, bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ, mang ra một bãi dâʍ ŧᏂủy̠.

Đầu ngón tay đảo loạn vách động, cảm nhận được sự thân mật từ huyệt thịt, không ngừng chạm vào điểm mẫn cảm của cô, một hồi nhẹ một hồi thì mạnh, không hề có tiết tấu, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức lời muốn nói đều nói không nên lời, chỉ biết a a ưm ưm mà kêu bậy.

Tô Trì lại đưa thêm hai ngón tay, dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn thật nhiều, hắn không phí bao nhiêu công sức mà đã thuận lợi cắm vào, "Phụt phụt phụt phụt" Tiếng nước tràn ngập toàn bộ phòng.

Cảm giác sung sướиɠ một lần rồi lại một lần ập đến, cao càng thêm cao.

Tô Ngải vẫn luôn tự mình thủ da^ʍ, hiện tại nơi mẫn cảm kia bị người khác âu yếm, ánh mắt sung sướиɠ của cô mất đi tiêu cự, miệng mở ra, nước miếng chảy từ khóe miệng ra ngoài.

Tô Trì nhìn thấy dáng vẻ này của cô, ý xấu mà dùng sức ấn mạnh vài lần vào chỗ mẫn cảm của nàng.

Tô Ngải a a a hét lên một tiếng, thân thể run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ phun từ da^ʍ huyệt ra, làm ướt áo khoác tây trang sạch sẽ của Tô Trì.

Hắn thu hồi ngón tay, tiện tay cầm lấy khăn giấy trên bàn mà chà lau, mặt mày lãnh đạm, dáng vẻ một bộ rút điểu vô tình, nhìn thế nào cũng không xứng với độ hảo cảm hiện tại.

Hiện tại hạ thân Tô Ngải còn ngứa, sao có thể sẽ làm rời khỏi dễ dàng như vậy, cô tiếp tục phát mệnh lệnh ra.