Giam Cầm Mỹ Nhân Ngư

Chương 27: Ép yêu ( H nhẹ )

Hắn cường bạo siết eo nhỏ đau đớn để cô mất phản kháng, miễn cưỡng buông thả cơ thể yếu đuối trong tay hắn.

Sợi xích to dài bị hắn nắm lấy giựt lên, cô gái nhỏ ngửa cổ rơi nước mắt vì đau, hắn chẳng chút xót thương, cư nhiên đưa mắt sắc bén hàm chứa tia hung ác nham hiểm vào hai nhân ngư còn sống kia, tiếp tục nói.

" Những kẻ phản bội em đều có kết cục thảm hại

Mà kẻ phản bội ta sẽ còn có kết cục thảm hơn

Công chúa của ta, vu sư trên đại lục rộng lớn này chỉ ta có thể sử dụng, chỉ cần ta ra lệnh liền có thể bắt thêm một đám tộc nhân của em...

Từ từ gϊếŧ rồi bắt rồi gϊếŧ...Linh Lan có muốn nhìn bọn họ chết dần không ? "

Khuôn mặt anh tuấn của hắn mím cười gian ác, chất giọng vặn vẹo rít qua kẽ răng, làm cô rét run gắt gao mím chặt môi, lắc lắc đầu ngắc ngứ kêu than.

Đôi mắt chứa cả yếu ớt và oán hận nhìn hắn chòng chọc, nỗi sợ hãi quấn lấy cơ thể không ngừng bắt cô hèn nhát cầu xin.

" Ưʍ... "

Cô chấp tay run rẩy xin tha, bộ dáng thê thảm hiện rõ trong đôi ngươi tối tăm, hắn thong thả nâng cằm cô lên, cảnh cáo.

" Cho nên...em ngoan ngoãn một chút, được không ? "

Đàn ông loài người này thủ đoạn đê tiện, ác độc làm Linh Lan sợ hãi sâu sắc gật đầu nhu thuận nghe theo.

Hắn tàn ác ra lệnh đem hành hạ vị hôn phu cũ của cô, khoét trái tim của Hoàn Lăng thành một lỗ, máu chảy đầm đìa làm cô nhìn khϊếp sợ. Hắn giữ chặt lấy đầu cô, dùng ngón tay thô sạm banh đôi mắt đẹp đẽ nhìn cảnh tra tấn, nước mắt dạt dào chảy ra càng nhiều hắn càng điên máu.

Công chúa kia bị những tên lính khác dùng dao cắt lên da thịt từng nhát cho đến khi không còn hơi thở. Vu sư trong l*иg giam thì bị thiêu chết, mùi máu tanh, thịt khét lẫn lộn khiến người ta chỉ muốn phát ói.

Kể từ thời khắc này hắn hạ lệnh thẳng tay thanh trừng những vu sư bóng tối không quy thuận, còn xót ngoài kia.

Hai nhân ngư cuối cùng treo lơ lửng vừa bị dao kề vào cổ thì bất ngờ may mắn thoát nạn trong gang tấc, hắn cho vu sư nhốt họ vào mật thất tối tăm, giữ mạng sống họ để bắt tiểu công chúa phải khuất phục hắn, không dám bỏ trốn nữa.

Màn tra tấn kết thúc cũng là lúc bình minh lên cao, Linh Lan được đưa về phòng trong trạng thái thất thần, người hầu vây quanh cô tắm rửa sạch sẽ, còn sửa soạn cho cô thật lộng lẫy.

Vì mệt mỏi, đả kích và ám ảnh mà cô gái thϊếp đi lúc nào không hay, đến khi tỉnh lại bản thân nằm trên ghế dài...

Không ! Chính xác hơn là nằm trên đùi của người đàn ông man rợ kia, mặt trời đã đứng bóng, nắng chói chang soi rõ khuôn mặt tuấn duật pha chút bất lương, u trầm nhìn cô không chớp mắt.

" A ! "

Linh Lan giật thót bật dậy, hắn duỗi tay dùng sức ấn cô nằm xuống, lạnh lùng nói.

" Nằm im, ta bẻ cổ đấy "

Hai tay mềm yếu tức khắc ôm ngay cần cổ bé nhỏ, cô chóng xoay mặt nhìn ra hướng khác, nằm im bặt trên đùi hắn.

Cung điện huy hoàng chế tạo bằng hoàng kim xa hoa, đá quý chói mắt, hoa tươi xinh đẹp nhất đều ở nơi đây. Thiếu nữ mỹ mạo yếu ớt vẫn không đáp lời yêu, hắn không thỏa mãn bắt đầu kéo mặt cô qua, đặt lên phiếm môi run rẩy nụ hôn, tàn nhẫn nói.

" Công chúa của ta, em đã có chân giống con người cũng lâu rồi nhỉ ?

Có lẽ chúng ta nên làm chút việc vui vẻ, ví dụ như làʍ t̠ìиɦ... "

Tiểu nhân ngư là đơn thuần, mỹ lệ trong ánh mắt trong suốt như nước, khiến hắn không khắc chế được máu huyết sôi trào.

Bàn tay to lớn vuốt lên mái tóc dài mềm mại từ màu đen trở nên bạc kim vì nỗi sợ, hắn tưởng tượng ra cảnh thân thể kiều nộn này bị đè dưới thân hắn sẽ mê người thế nào, rồi khi hắn tiến vào trong, cô cũng sẽ khóc thút thít van cầu, việc này hẳn là thú vị nhất trên đời đối với hắn từ trước tới này.

Tiện nghi cho hắn cỡ nào chứ.. chính bản thân hắn cũng tự phỉ nhổ du͙© vọиɠ điên cuồng của mình.

Tiểu công chúa đáng thương không hiểu hắn nói gì, nhưng khí thế trong mắt không chút nào che giấu muốn xâm lược làm cô sợ hãi run bần bật.

Hắn cứ thế ôm cô, hầu cô từ sáng tới chiều tối cũng không rời đi, chưa bao giờ hắn ở bên cạnh cô dài đăng đẳng như thế.

Đêm đến, hắn bế cô nằm lên giường lớn mềm mại phủ đầy hoa tươi thơm phức. Cô không cam lòng lại giãy giụa làm lay động tấm màn lụa đá quý. Khung cảnh mỹ lệ, ánh đèn sáng ngời chiếu lên thân thể truyết trắng càng thêm hoàn mỹ.

Người đàn ông giống như dã thú áp chế cô, hắn hôn từ đôi môi anh đào lần xuống cần cổ thon, rồi lần xuống đến ngực, dừng lại một chút mạnh bạo xé toạc cổ áo lộ đôi gò bồng đầy đặn vốn không mặc áσ ɭóŧ ra ngoài. Hắn vươn đầu lưỡi ra liếʍ lên nửa bầu ngực căng tròn đang đẩy cao lên của cô.

Linh Lan bị hành động đó dọa đến điên cuồng lắc đầu, nước mắt sợ hãi rào rạt chảy ra, dừng ở bên gối ngưng kết thành hạt trân châu sáng bóng, đôi môi đỏ bừng run rẩy cố nén không phát ra một thanh âm nào.

Tiểu nhân ngư tuyệt thế kiều nhu mềm mại, thân thể còn có hương thơm mê người. Cho dù là cô sợ hãi, vui vẻ, bất kì mị thái nào cũng làm phá hủy lí trí của Lãnh Đình.

Dục hỏa thiêu đốt tâm hồn hắn, chỉ muốn chinh phục cô, hắn đã đợi đủ rồi, suốt thời gian đều mong mỏi cô sẽ rung động, kết quả hoàn bằng 0. Hắn bây giờ hoàn toàn thay đổi ý nghĩ, từ giờ phút này sẽ dùng cách cùng cực nhất ép yêu cô.

Tay hắn làm loạn xé nát từng tấc váy áo, cho đến khi cô gái trần trụi. Hắn đem cô ấn dưới thân, cuồng nhiệt liếʍ nên từng tấc da thịt tuyết trắng.

" Công chúa của ta xinh đẹp mỹ lệ nhất trên đời

Nhìn xem...thân thể này làm người ta say mê

Linh Lan...ta sẽ mãi yêu em

Đừng sợ ta như thế, thả lỏng chút, tiếp nhận du͙© vọиɠ ta mang đến cho em đi "

Hắn vừa say mê vừa cung kính cô, coi cô như bảo vật, đôi môi đã hôn xuống bàn chân ngọc, thậm chí liếʍ đến cả ngón chân nhỏ mềm mại. Đôi chân thon dài xinh đẹp thế này chỉ có từ đuôi cá hoàn mỹ mới có thể hóa ra, mùi thơm tự nhiên nhàn nhạt của cơ thể cô hút hồn hắn hơn bất cứ thứ dược liệu nào trên đời.

Linh Lan xoay người muốn chạy trốn, hắn liền từ phía sau ôm chặt cô, thân thể yếu ớt kiều nộn tựa như hoa lại mềm như nước, làm hắn không dám dùng sức quá nhiều.

" Không cần kháng cự ta, ngoan nào "

Cô lăn lộn trên giường, mái tóc dài dính một số đóa hoa tươi trông càng xinh đẹp. Cuối cùng tay hắn nâng cằm cô lên, đoạt lấy môi cô hôn mãnh liệt, tận tình hưởng thụ hương vị mê người của cô.