Thế giới này phân chia cấp bậc rất nghiêm ngặt, bình dân muốn thăng lên làm quý tộc, con đường tốt nhất chính là trước tiên trở thành tuỳ tùng của quý tộc, sau đó đi theo kỵ sĩ quý tộc mở mang bờ cõi, nếu như lập được công lao đủ lớn, sẽ có hy vọng được thụ phong quý tộc, được phân phong lãnh địa, từ đây một bước lên trời.
Trình Chu mở ra một chai nước có ga (Coca), uống một ngụm, lại mở ra một chai đưa qua cho Mạch Ân.
Mạch Ân có chút hiếm lạ mà cầm lấy nước có ga uống một ngụm, lập tức giật mình mà trừng lớn hai mắt.
Ngoài biển, một đám thôn dân đang tranh nhau bắt hải sản, gặp được một ít sinh vật lung tung rối loạn cũng bỏ vào thùng nhựa.
Lúc Trình Chu tiếp nhận thùng hải sản, cũng kiểm tra qua hải sản trong thùng, nhìn thấy sinh vật nào không phù hợp liền bỏ ra.
Trải qua vài lần, các thôn dân cũng biết được loại hải sản nào là Trình Chu thích, loại hải sản nào là Trình Chu không có hứng thú.
Kết thúc một ngày thu mua hải sản, Trình Chu ra hiệu cho mọi người, hắn sẽ tiếp tục thu mua hải sản, có thể dùng hải sản đổi lấy bánh mì, cũng có thể dùng hai bịch bánh mì đổi lấy thùng nhựa, lần sau hắn đến đây, sẽ không mang dư thùng nhựa.
Một chúng thôn dân đều quay mặt nhìn nhau, phần lớn các thôn dân đều luyến tiếc từ bỏ hai bịch bánh mì mà lựa chọn thùng nhựa.
Các thôn dân cũng không phải ngốc, Trình Chu nói ra những lời này, đại biểu cho lần sau đi biển bắt hải sản, hắn sẽ ưu tiên lựa chọn những người có thùng nhựa, tuy rằng bánh mì ăn rất ngon, nhưng có thể lâu dài kiếm bánh mì, mới là tốt nhất.
Hôm nay, Trình Chu tiết kiệm được 80 bịch bánh mì, sau đó mang theo mười thùng nhựa chứa đầy hải sản rời đi, cũng giống với lần trước, Trình Chu tìm Hắc Thiết đạp xe ba bánh, cũng tìm thêm mấy thôn dân hỗ trợ đẩy xe ba bánh.
Tới rồi chân núi, Trình Chu cho mỗi người một bịch bánh mì, sau đó đuổi mấy thôn dân đi.
Ý chí chiến đấu của Trình Chu sục sôi, sau khi từ dị giới trở về, lập tức chạy tới chợ hải sản bán hải sản, bất quá, rất nhanh Trình Chu liền phát hiện ra một vấn đề, chính là giao thông không quá thuận tiện.
Ở dị giới, Xe ba bánh được mọi người coi như là Thần Khí, tạm thời Trình Chu cũng không tính đổi thành xe bốn bánh đi kí©ɧ ŧɧí©ɧ linh hồn yếu ớt của người dị giới, nhưng ở thế giới hiện đại lại không được.
Nơi Trình Chu cư trú, cách chợ hải sản một đoạn khá xa, hơn nữa, hắn là một người trẻ tuổi cả ngày đạp xe ba bánh, vẫn là có chút nghèo nàn, tốt xấu gì cũng nên có một chiếc xe đi lại.
Sau khi tự hỏi xong, Trình Chu liền quyết định đi mua xe.
Sự nghiệp mới vừa khởi bước, cũng không thể phô trương lãng phí, Trình Chu cảm thấy có thể mua một chiếc minibus second-hand.
Trình Chu cầm 20.000 tệ còn chưa nóng túi đi đến chợ bán xe cũ.
Chợ bán xe cũ, người đến người đi rất náo nhiệt.
Ông chủ đeo dây chuyển vàng hình dây xích tràn đầy nhiệt tình hỏi: “Chàng trai trẻ, muốn mua xe à!”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy!”
Ông chủ bán xe tươi cười đầy mặt hỏi: “Cậu muốn mua loại xe gì! Tầm khoảng bao nhiêu tiền!”
Trình Chu có chút ngượng ngùng nói: “20.000 tệ.”
“Cậu muốn mua xe nhãn hiệu gì!”
“Volkswagen đi.” Cha của Trình chu là Trình Trường Tùng cũng có một chiếc Volkswagen, mua cũng là xe đã qua sử dụng, xe có chút rách nát, điều hòa trong xe cũng không dùng được, nhưng tốt xấu gì cũng là xe, ngồi ở bên trong gió thổi không đến, mưa xối không ướt, so với xe ba bánh vẫn là tốt hơn rất nhiều.