Từ Một Kẻ Chăn Heo Ta Trở Thành Hỗn Thế Ma Vương Ở Dị Giới

Chương 47

Trở lại phòng cho thuê...

Trình Chu dạy Dạ U cách dùng TV, sau đó đuổi Dạ U đi xem TV.

Dạ U đối với thế giới này hết thảy đều tràn ngập tò mò, liền ôm TV xem mê mẩn.

Dàn xếp xong Dạ U, Trình Chu chạy tới phòng bếp, xử lý lợn rừng.

Vẫn còn hơn một nửa lợn rừng chưa ăn xong, Trình Chu tính toán lưu lại một ít, còn lại đều làm thành thịt khô.

Dao phay trong phòng bếp có hơi lục, làm thế nào cũng cắt không đứt, Trình Chu liền đổi sang dùng kiếm dài trước đó được đến cắt thịt heo.

Trình Chu thuần thục cắt thịt heo, vốn dĩ thịt heo là rất khó cắt, chỉ là sau khi Trình Chu thức tỉnh đấu khí, đã là một kỵ sĩ đồng thau, cắt thịt heo so với lúc trước cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Trình Chu ở trong bếp bận việc nửa ngày, đi ra, liền nhìn thấy Dạ U đang xem tin tức.

“Mấy năm gần đây, nam nữ yêu đương giảm xuống, dẫn tới tỉ lệ kết hôn, sinh con liên tục giảm xuống, tỉ lệ trẻ sinh đã giảm xuống 1. hiện nay, nam nữ ở các thành phố không mấy mặn mà với việc tiêu dùng cho cuộc sống, cảnh báo xã hội đang bước vào thời kỳ ít ham muốn.”

Trình Chu đi ra, có chút cổ quái nhìn Dạ U, thầm nghĩ: Không ngờ Dạ U lại quan tâm đến tin tức thời sự của thế giới này đến vậy, thật là hiếm thấy.

Dạ U quay đầu, tò mò hỏi: “Tỉ lệ sinh giảm xuống 1, nghĩa là sao?”

Trình Chu trả lời: “Nghĩa là trẻ sinh ra quá ít, về sau sẽ phải đối mặt với vấn đề dân số già, vấn đề lương hưu.”

Dạ U có chút tò mò nói: “Vấn đề dân số già?”

Trình Chu nói: “Người già bảy tám chục tuổi nhiều hơn, người trẻ tuổi ít đi, sự phát triển của xã hội sẽ giảm xuống.”

Dạ U nghiêng đầu, rất có hứng thú nói: “Ở chỗ của anh, bình dân có thể sống đến bảy tám chục tuổi sao? Rất nhiều nông nô trong lãnh địa của các quý tộc sống đến hơn bốn mươi tuổi, không có giá trị, liền sẽ bị ném vào rừng cho thú dữ ăn.”

Trình Chu: “…… Chỗ của tôi là một xã hội văn minh, chú trọng quyền con người.”

Dạ U hoang mang hỏi: “Tại sao người ở chỗ này lại không thích sinh con?”

Trình Chu nhún vai, nói: “Bởi vì áp lực quá lớn.”

Dạ U có chút tò mò hỏi: “Anh cũng bị áp lực lớn sao?”

Trình Chu gật đầu, nói: “Đúng vậy! Tôi đương nhiên cũng có áp lực rất lớn, hiện giờ ai mà không có áp lực lớn chứ.” Người thời nay đều rất hay lo âu.

Dạ U lại hỏi: “Là bởi vì ăn không đủ no, cho nên áp lực lớn sao?”

Trình Chu lắc đầu, nói: “Ở chỗ chúng tôi muốn ăn no vẫn là rất dễ……”

Dạ U khó hiểu hỏi tiếp: "Nếu là như vậy, vì sao còn cảm thấy áp lực lớn, là ăn no không có việc gì làm sao?”

Trình Chu có chút bất đắc dĩ nói: “Sau khi xã hội phát triển, nhu cầu cũng càng ngày càng nhiều.”

Dạ U chớp chớp mắt, nói: “Người trẻ tuổi không sinh con, lãnh đạo cao tầng của mấy người sẽ rất lo lắng đi!”

Trình Chu gật đầu, nói: “Đại khái là vậy, trẻ con không được sinh ra, tương lai sẽ phải đối mặt với vấn đề dân số già, không đủ lao động.” Nhưng mấy chuyện này chẳng liên quan gì tới hắn cả, hắn là gay, chú định không thể vì quốc gia sinh dục làm cống hiến.