Thẩm Dịch Thần chậm rãi đè ép lên người của Cố Từ, cắn một cái vào quả thù du đang bất lực bại lộ trong không khí kia.
Lần này, Cố Từ đã một bên kêu rên, một bên vừa vùng vẫy, muốn đẩy tên hung thủ đang gắt gao cắn lấy bầu ngực của mình ra.
Hung thủ cũng rất nghe lời mà ngước đầu ra sau theo sự xô đẩy của Cố Từ, thế nhưng, răng nanh đang cắn lấy núʍ ѵú lại cứ khăng khăng không chịu buông ra, khiến nó cứ vậy liền bị kéo dài ra.
Bị đau, trong lúc vô thức, không thể làm gì khác hơn, Cố Từ cũng chỉ có thể lập tức ưỡn người về trước, để bầu ngực của mình áp vào trên miệng của đối phương, giống như một kỹ nữ dâʍ đãиɠ, chủ động dâng núʍ ѵú nhỏ đáng thương của mình lên.
Thỏa lòng mong ước mà nhấm nháp mỹ vị trong miệng, Thẩm Dịch Thần liền lè lưỡi, tinh tế liếʍ láp, từ quầng vυ' trắng nhạt, đầu lưỡi lại dùng sức mà chèn ép, lúc núʍ ѵú giương lên, lại lần nữa đè xuống, lặp đi lặp lại.
"Hức a..." Dưới tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn của Cố Từ, Thẩm Dịch Thần đã đột nhiên cắn lấy núʍ ѵú đang cương cứng lên kia, bắt đầu mân mê gặm cắn.
"Không, không cần, đau... Đau quá..." Cố Từ lần nữa co rúc, tay không ngừng cào vào trong tóc của Thẩm Dịch Thần, muốn ngăn cản động tác này của hắn.
Không ngừng gặm cắn đến khi trên bầu ngực đều trải đầy dấu răng, Thẩm Dịch Thần lúc này lại không nhịn được mà tát lên tiểu huyệt của Cố Từ một lần nữa.
Dịch thuỷ chứa đầy trong hoa huyệt trong nháy mắt liền bị đánh văng ra tứ phía, ngay cả âm đế trướng to cũng đều không thoát khỏi số phận bị đánh phạt.
"A ư hức..." Cố Từ lại vô thức muốn che giấu hoa huyệt của chính mình, nhưng cơ thể đã bị Thẩm Dịch Thần thi pháp định trụ. Chỉ có thể mở rộng chân, đem hoa huyệt không thể ẩn nấp kia phô bày ra ở dưới mắt hắn.
Thẩm Dịch Thần đẩy âm thần sưng đỏ ra, lộ ra âm đế đang nhè nhẹ run rẩy, đưa tay ra, không chút lưu tình gảy nhẹ.
Âm đế vốn là đã trướng hồng, trong nháy mắt liền càng trở nên sưng đỏ, vừa sảng khoái lại vừa tê dại, khiến người nào đó không thể không cầu xin tha thứ, nhưng lại chỉ làm người ta càng muốn chà đạp hơn.
"A a... Khó chịu... Không thích..." Cố Từ bởi vì không có cách nào nhúc nhích, nên cũng chỉ có thể vô lực nghẹn ngào thất thanh.
"Ngoan, nếu không nghe lời, liền sẽ bị trừng phạt." Thẩm Dịch Thần cười nhẹ, hài lòng nhìn xem nhục huyệt đang tràn ngập dâʍ ŧᏂủy̠.
Hắn đưa tay, sờ lên vách trong phấn hồng, dưới tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của Cố Từ liền nhanh chóng giải khai đai lưng, phóng thích tính khí đã căng trướng của mình, nặng nề đâm vào trong.
Hoa huyệt chặt chẽ bị côn ŧᏂịŧ thô to xâm lấn, âm đế cũng bị hai túi thịt nặng nề đè ép.
Cố Từ uốn éo người, muốn tránh khỏi sự khống chế của Thẩm Dịch Thần, nhưng lại bị hắn nắm lấy hai cánh mông, kéo vào sát trên dương căn.
Nữ huyệt không chỗ có thể trốn, chỉ có thể bị dươиɠ ѵậŧ đâm đến chảy nước ròng ròng.
Trận mê gian này kéo dài đến tận nửa đêm mới kết thúc, da^ʍ huyệt của Cố Từ cũng đã bị làm đến hơi hơi mở ra, không cách nào khép lại được.
Thẩm Dịch Thần nhìn xem hoa huyệt yếu ớt, đáng thương vẫn còn dính đầy mật dịch, rốt cuộc vẫn là không nhịn được mà lại đưa tay vỗ thêm vài cái. Đến mức lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ này không còn dám tiết ra một chút dâʍ ɖị©ɧ nào nữa, mới cam lòng buông tha cho nó.
Trong lúc chuẩn bị rời đi, Thẩm Dịch Thần cũng không quên thi pháp, xua tan những dấu vết xanh tím trên người Cố Từ, làm xong hết thảy, rốt cuộc mới có thể an tâm trở về.