Bên mình là nhà dịch mới ý, cho nên văn phong cũng không như nhà dịch lúc trước, mọi người bỏ qua nha ^_^
Chu Quân Dực cùng Túc Vũ Minh đã ở chung 20 năm.
Hai người từ nhỏ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, Chu Quân Dực vẫn luôn ở bên người Túc Vũ Minh, lại trước nay cũng không biết thân thể của cậu có điểm khác lạ.
Chu Quân Dực thử dùng ngón tay cắm vào cái miệng nhỏ đó thăm dò, đáng tiếc ngón tay hắn còn chưa đâm vào bao nhiêu, Túc Vũ Minh liền kịch liệt giãy giụa.
Nơi đó thật sự là quá chật hẹp, cho nên dù chỉ là một đầu ngón tay cũng có thể đau đến muốn mạng.
“…… Không cần……” Túc Vũ Minh nói không rõ, dưới thân bí ẩn địa phương bị xâm phạm, làm Túc Vũ Minh quả thực muốn hỏng mất —— nơi đó Túc Vũ Minh cũng từng dùng ngón tay tra xét qua, cậu đã từng ở trên mạng tìm kiếm tin tức, nhưng mà tư liệu về người song tính đều nói, người song tính có một bộ phận sẽ phát dục không hoàn toàn.
Đại bộ phận dươиɠ ѵậŧ của người song tính đều không phát dục hoàn toàn, hơn nữa sẽ khuyết thiếu trứng dái, cho nên rất nhiều người song tính cuối cùng sẽ lựa chọn trở thành phụ nữ.
Nhưng mà dươиɠ ѵậŧ của Túc Vũ Minh phát dục rất hoàn chỉnh, tuy rằng so ra kém hơn một ít người, nhưng cậu phát dục còn xem như khá tốt, trừ bỏ thân thể nhiều ra một cái huyệt nho nhỏ, nhìn bề ngoài Túc Vũ Minh hoàn toàn chính là một người đàn ông bình thường.
Khi còn nhỏ cậu đối với cái tiểu huyệt phía dưới còn có chút hứng thú, cũng thử sờ để thăm dò, nhưng mà chưa từng dùng ngón tay đâm vào, bởi vì chỉ đâm vào một chút là có thể cảm nhận được kịch liệt đau đớn. Nơi đó thật sự là quá nhỏ, hoàn toàn không có cách nào chứa nổi một đầu ngón tay. Sau đó Túc Vũ Minh phỏng đoán có phải hay không nơi đó của cậu phát dục dị dạng.
Vì thế Túc Vũ Minh liền không quan tâm đến nữa, nhưng mà không nghĩ tới hiện tại lại bị Chu Quân Dực phát hiện.
Chu Quân Dực phát hiện hắn căn bản không có biện pháp đem ngón tay đâm vào, vì thế tính toán từ bỏ, làm Túc Vũ Minh thở phào nhẹ nhõm một hơi, đáng tiếc không đợi cậu kịp thở phào xong, thanh âm lạnh băng của hệ thống lại vang lên.
“Phía trước kiểm tra đo lường thời điểm không có phát hiện ký chủ thế nhưng là thân thể song tính……Hệ thống sai lầm nhất định sẽ tiến hành chỉnh lại, còn ký chủ dị dạng thể chất, chúng ta trước tiên sẽ mượn trước tích phân giúp ký chủ tiến hành hoàn thiện.”
Âm thanh của hệ thống vừa dứt, Túc Vũ Minh liền cảm nhận được tiểu huyệt dưới thân hình như được mở rộng một chút, theo sau là kɧoáı ©ảʍ từ thân thể truyền đến đại não, Túc Vũ Minh không thể tin nổi nằm ở trên giường, có chút khϊếp sợ nắm chặt khăn trải giường, cậu quả thực không hiểu lời nói của hệ thống là có ý gì.
—— chẳng lẽ hệ thống thật sự muốn cậu……
Nhưng mà Túc Vũ Minh ẩn nhẫn bộ dáng, lại không đổi lấy được nửa điểm thương tiếc của Chu Quân Dực, hắn chỉ là khϊếp sợ với Túc Vũ Minh thân thể thế nhưng còn có một cái khác huyệt khẩu, vừa mới đem ngón tay đâm vào một chút, Túc Vũ Minh liền đau đến không ngừng run rẩy.
Nhưng mà lúc Chu Quân Dực định từ bỏ, Túc Vũ Minh lại bỗng nhiên phát ra tiếng rêи ɾỉ.
“……” Chu Quân Dực cảm nhận được huyệt khẩu nhỏ hẹp đã trở nên rộng hơn và ướŧ áŧ, đầu ngón tay của hắn nhẹ nhàng liền có thể cắm vào bên trong.
Chu Quân Dực có chút khϊếp sợ đem cả ngón tay đều vói vào trong thân thể Túc Vũ Minh, hắn cảm giác được Túc Vũ Minh tiểu huyệt ướŧ áŧ như đang hoan nghênh hắn xâm phạm vậy.
Cảm giác nhỏ hẹp và khô khốc vừa rồi đã không còn.
Chu Quân Dực nuốt một ngụm nước miếng.
Hắn đột nhiên ý thức được bản thân khả năng thật sự là đang nằm mơ, nếu ở hiện thực như thế nào sẽ xuất hiện loại tình huống này. Chu Quân Dực thân thể run rẩy, hắn ý thức được Túc Vũ Minh thật sự đã vĩnh viễn rời xa hắn —— lúc hắn nhìn đến cỗ thi thể ở nhà xác kia, Chu Quân Dực có cảm giác sợi dây lí trí trong đầu hắn đã bắt đầu căng chặt.
Hắn nhịn lâu như vậy không thổ lộ, trước sau đều không nói ra.
Cuối cùng bạch bạch lãng phí ở người chết trước mặt.
Chu Quân Dực duỗi tay ôm lấy Túc Vũ Minh.
Tuy rằng Túc Vũ Minh trong mơ có chút kỳ quái, hơn nữa phía trước còn nhiều ra một chỗ như là tiểu huyệt của con gái, nhưng Chu Quân Dực cũng không để ý này đó. Hắn trực tiếp dùng ngón tay đâm vào cơ thể của Túc Vũ Minh, cảm nhận được hoa huyệt của Túc Vũ Minh đã rộng ra khá nhiều, liền đem dươиɠ ѵậŧ của bản thân nhắm ngay hoa huyệt, sau đó nguyên cây cắm vào.
Hắn có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ của mình phá vỡ bên trong hoa huyệt, hoa huyệt từ bên ngoài nhìn vào như thể đã được mở rộng rất nhiều, nhưng mà thực tế lúc tiến vào đến bên trong, mới có thể cảm giác được bên trong có bao nhiêu chặt chẽ, như là một cái túi thịt gắt gao mυ'ŧ vào côn ŧᏂịŧ của hắn, bị mυ'ŧ vào cảm giác tựa hồ muốn đem người thao lộng bức đến điên cuồng, hoa huyệt bên trong càng đi vào chỗ sâu càng mềm, gắt gao mυ'ŧ lấy kẻ xâm lấn, rồi lại như có như không muốn cự tuyệt nó ở bên ngoài.
Lúc rút ra, toàn bộ tiểu huyệt như luyến tiếc dươиɠ ѵậŧ rời đi, vách thịt cố gắng níu lại, giống như là tầng tầng lớp lớp miệng nhỏ, đem dươиɠ ѵậŧ hầu hạ cực kỳ thoải mái.
Chu Quân Dực mới vừa đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào bên trong hoa huyệt, kɧoáı ©ảʍ liền vọt lên đến não, hắn rất ít khi cảm thấy sướиɠ như vậy, kɧoáı ©ảʍ như thế kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cho Chu Quân Dực nhịn không được động eo, không ngừng đùa bỡn Túc Vũ Minh đang ở dưới thân hắn.
Túc Vũ Minh cảm thấy chỗ luôn mang đến phiền não cho cậu hiện tại lại như một cỗ máy chế tạo kɧoáı ©ảʍ, nguyên bản nơi này liền yếu ớt mà mẫn cảm, bởi vì phá lệ dị dạng nhỏ hẹp, cho dù chỉ là dùng ngón tay cọ xát qua, cũng sẽ mang cho Túc Vũ Minh cực kỳ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng mà hiện tại được hệ thống làm hoàn thiện, cậu vẫn mẫn cảm như cũ, cho dù chỉ là ở bên ngoài cọ xát cũng có thể mang cho Túc Vũ Minh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, cậu muốn khép chân lại, đáng tiếc lại bị Chu Quân Dực nắm lấy để sang bên người, không ngừng hướng trong thân thể cậu đâm vào, thân thể Túc Vũ Minh không biết bị làm sao, cậu không cảm nhận được một tia đau đớn nào, cho dù là bị thao mở hoa huyệt, cậu cũng chỉ cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ.