Em Và Anh Không Có Chúng Ta

Chương 2: Đáng khinh

Trong phòng làm việc của tống giám đốc bỗng một tiếng nói gắt gỏng vang lên

"Năm nay con đã 28 tuổi rồi. Còn phải để ta nói bao nhiêu lần nữa. Có mỗi việc lấy vợ thôi cũng phải để ta nói hết lần này đến lần khác con có xem lời nói của ta ra gì không?" Giọng nói này không ai khác là của mẹ Thẩm Khải Phong

"Mẹ biết mà, công việc của con rất bận thời gian đâu mà yêu đương ạ. Vả lại con vẫn còn trẻ mà"

"Ta không cần biết, ta đã sắp xếp hôn sự xong xuôi bên nhà họ cũng đã đồng ý. Đây cũng là hôn ước do ông con tạo ra vì vậy con không có quyền phản kháng". Mẹ anh không lạnh không nhạt mà nói tiếp

"Ta và bên thông gia đã bàn bạc tháng sau 2 đứa sẽ làm hôn lễ. Ta và bên đó sẽ chuẩn bị hết còn con chỉ việc dẫn vợ con đi chọn váy cưới và chụp lấy bộ ảnh thật đẹp thôi"

Nghe vẻ lần này anh không trốn được rồi, thôi dsanhf thuận theo mẹ anh vậy đến đâu thì đến. Nhưng trong lòng anh vẫn dấy lên nỗi tò mò không biết là cô gái nào lại mong muốn có anh sớm như vậy.

..........

Tại căn phòng chỉ toàn những giọt nước mắt. Sau một hồi khóc lóc đủ điều, cô lấy tay gạt bỏ những giọt vẫn còn vương vấn trên gương mặt trắng nõn kia. Gương mặt cô dần trở nên biến sắc, đúng vậy cô không thể ngồi khóc lóc ở đây mãi được cô vẫn còn Tử Hạo còn một tình yêu đang dang dở. Cô tính mình sẽ giả vờ đồng ý với cha để được thả ra rồi đến chỗ anh ta bàn bạc.

Nghĩ là làm cô liền nói với người bảo vệ ngoài cửa

"Anh bảo vệ à, em muốn nói chuyện với cha anh mở cửa cho em nha" nghe được lời cô chủ anh không lạnh không nhạt mà đáp

"Tiểu thư chờ chút để tôi thông báo với ông chủ, vì chưa được lệnh của ông nên tôi chưa dám mở. Tiểu thư thông cảm cho tôi nha"

Một lát sau nghe thấy tiếng cạch cửa cô liền vội vàng mà chạy ra.

"Sao con tìm ta là đẫ đồng ý chuyện liên hôn rồi đúng không"

"Con chào cha. Thưa cha, con lúc nãy hơi nóng vội nên không kiểm soát được lời nói, có phần hỗn xược mong cha tha lỗi. Còn việc liên hôn còn đồng ý với cha"

"Được rồi. Nếu đã nghĩ được như vậy là tốt, ta không chấp nhặt con nữa tháng sau 2 đứa sẽ thành hôn, con chuẩn bị tinh thần đi" nói rồi ông quay người đi từ lúc nào không hay còn cô thì vẫn mải thất thần.

'Cái gì? Tháng sau kết hôn ư' cô có nghe nhầm không vậy, như này có phải quá gấp rồi không. Nghĩ rồi cô nhanh nhanh chóng chóng tìm tư liệu về hắn ta. Nhìn vào dòng chữ cô há hốc mồm, Thẩm Khải Phong tổng giám đốc công ty lớn nhất nhì thành phố X, cũng là một người trẻ tuổi có tài, lên điều hành một công ty khi chỉ mới 28 tuổi. Nổi danh là người máu mặt trên thương trường, người tuyệt mỹ như vậy mà giờ cô mới biết. Cả thành phố gần như ai cũng biết về hắn chỉ mình Hàn Tuyết Nhi cô thì không. Không biết cũng đúng thôi bình thường thì cô học, rảnh rảnh chút thì cùng Tử Hào đi chơi, trò chuyện, thỉnh thoảng thì đi dạo cùng cô bạn thân Phương Ly, thời gian còn lại thì cô phải làm việc nhà.

Sau khi biết địa chỉ công ty của anh cô liền bắt taxi qua đó. Tiểu thư đài cát là vậy nhưng cô nào có tài xế riêng ngày ngày đi bộ đi học, lâu lâu thì Tử Hào sẽ qua trở cô vì sợ gia đình biết chuyện nên cô không dám để Tử Hạo qua đón cô mãi được vả lại nhà anh và cô cũng khá xa.

Đến nơi cô liền cảm thán "Công ty to thật đấy". Không phải nói quá chứ công ty của anh ta và của nhà cô giống như là một con kiến và một con voi vậy.

Tại quầy lễ tân

"Chào chị, tôi có chút chuyện cần gặp Thẩm Khải Phong"

Thấy cô nói vậy chị lễ tân cũng có chút bất ngờ vì từ trước tới nay chưa ai dám gọi thẳng tên tổng giám đốc của cô như vậy. Ắt hẳn người này cũng không dễ chọc đâu.

"Cô có hẹn trước với giám đốc chưa ạ?"

Cô nhìn chị lễ tân với ánh mắt ái ngại. Phải rồi anh ta là giám đốc đâu phải nói gặp là gặp

"Tôi không có ạ"

"Vậy để tôi dẫn cô qua phòng chờ"

Tại phòng làm việc của Thẳm Khải Phong.

"Cốc cốc cốc..."

"Vào đi"

"Thưa sếp, anh có người muốn gặp ạ"

"Tôi không rảnh, kêu người đó về đi". Anh phẩy tay rồi tiếp tục làm việc

Tại phòng chờ đôi mắt nhìn ngắm xung quanh chợt có giọng nói khiến cô giật mình

" Xin lỗi, giám đốc của tôi không muốn gặp cô, cô có thể về"

"Anh có thể nói với anh ấy là tôi là Hàn Tuyết Nhi có chuyện gấp cần gặp anh ấy có được không?"

"Được rồi cô chờ chút tôi sẽ chuyển lời giúp cô"

"Cảm ơn anh"

Tiếng bàn phím lạch cạch tưởng như một giai điệu vậy nghe rất vui tai

"Thưa sếp, cô gái kia muốn tôi chuyển lời rằng. Cô ấy là Hàn Tuyết Nhi có chuyện gấp muốn gặp ngài"

Anh chợt khựng tay lại mồm lẩm bẩm " Hàn Tuyết Nhi?" Anh chợt nhớ lại ngày mà mẹ anh nói a có mối liên hôn với nhà học Hàn phải chăng là cô gái đó.

"Được rồi, cho cô ta vào đi"

Nghe được sự đồng ý, anh trợ lí liền ra dắt cô vào

"Cốc cốc cốc..."

"Vào đi"

"Chào anh tôi là Hàn Tuyết Nhi là con gái nhà học Hàn cũng là vợ sắp cưới của anh"Anh vẫn mảy may để cô nói tiếp

"Tôi đến đây là muốn cùng anh phản đối hôn nhân quái quỷ kia nói một cách chính xác thì là huỷ hôn. Anh thấy sao?"

Anh liền cảm thấy ghê tởm. Chẳng phải cô ta nói với 2 bên gia đình để được sớm cưới anh hay sao giờ lại nói muốn huỷ hôn. Cô coi anh là trò đùa à? Anh tức giận để lại cho cô hai chữ rồi cho người đuổi cô ra ngoài.

"Đáng Khinh"

Cô nhìn hắn ngây ngốc vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì cô đã bị đuổi ra ngoài rồi.