Cực đại qυყ đầυ ra ra vào vào nơi hoa huyệt, bởi vì không có bôi trơn, Tô Nghiên chỉ cảm thấy đau. Dươиɠ ѵậŧ của Quý Mộ Lâm như một thanh đao, xoèn xoẹt tra tấn cô.
Hôm nay Quý Mộ Lâm cũng không bận tâm đến cảm thụ của Tô Nghiên, chỉ nghĩ bản thân sướиɠ là được. Hắn từng chút đem hoa huyệt cắm vào hoa tâm, sau đó nhanh chóng rút ra, rồi lại vòng đi vòng lại cắm vào. Nhìn đại dươиɠ ѵậŧ như cự long dữ tợn được chính người con gái mình thích không ngừng phun ra nuốt vào.
Quý Mộ Lâm ra sức thao lộng Tô Nghiên!
Đau quá! Trừ bỏ đau, Tô Nghiên không có bất kỳ cảm giác nào khác, cô nhịn không được mà thấp giọng khóc nức nở, cảm giác như thân thể sắp bị Quý Mộ Lâm xé làm hai. Nhưng cô lại không xin tha, bởi vì xin tha đồng nghĩa với việc thỏa hiệp với Quý Mộ Lâm, nhưng cô hoàn toàn không muốn từ bỏ cơ hội đi Mỹ.
Trong chuyện tìиɧ ɖu͙©, Quý Mộ Lâm vẫn luôn biết sức lực của mình, vậy mà nữ nhân này lại không mở miệng xin tha! Được rồi, hôm nay phải thao cho cô mở miệng thì hắn mới bỏ qua.
Quý Mộ Lâm rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra, sau đó trượt xuống dưới, hậu huyệt của cô còn chưa được bôi trơn mà hắn đã định thọc vào.
Hành động này của hắn thật sự khiến cô phải sợ hãi, trước kia cô từng bị hắn chơi qua hậu huyệt một lần, sau đó đã bị thương, chảy rất nhiều máu. Cuối cùng Quý Mộ Lâm bắn tinh xong mới đưa cô đến bệnh viện, tình huống khi đó vô cùng thảm thiết, đã thật sự để lại bóng ma tâm lý trong lòng Tô Nghiên.
“Không cần đi vào chỗ đó!”
“Còn tưởng em sẽ không nói gì cơ!” Quý Mộ Lâm cất giọng lạnh lùng, nhưng động tác phía dưới cũng không dừng lại, hắn vẫn đỡ đại dươиɠ ѵậŧ lấn vào trong hậu huyệt của cô.
“Cầu xin anh! Đừng làm vậy mà!” Quý Mộ Lâm mỗi lần đều có thể đánh vào điểm yếu của Tô Nghiên, đặc biệt là khi ở trên giường. Hắn muốn cô khóc thì cô phải khóc, muốn cô sướиɠ thì cô cũng phải sướиɠ. Bằng không hắn nhất định sẽ ép buộc đến khi cô ngoan ngoãn mới thôi.
Tựa như lúc này, Quý Mộ Lâm đã lập tức khiến cho Tô Nghiên phải nói lời cầu xin.
Dươиɠ ѵậŧ lớn của Quý Mộ Lâm chọc vài cái vào nơi hậu huyệt của Tô Nghiên, cuối cùng vẫn là hướng lên hoa huyệt cắm vào.
Quý Mộ Lâm vừa thao vừa hỏi, “Thích anh cắm vào hoa huyệt hay hậu huyệt của em, hửm?”
Tô Nghiên không dám trả lời vấn đề này, cô nhỏ giọng nói, “Như thế này là được rồi.”
Quý Mộ Lâm dường như không hài lòng với câu trả lời này của cô, hắn mạnh mẽ đĩnh động vòng eo tinh tráng, đem dươиɠ ѵậŧ vừa ngạnh vừa lớn hung hăng cắm đến cửa tử ©υиɠ của Tô Nghiên, sao đó ép hỏi, “Nói! Thích anh cắm vào nơi nào của em!”
Tô Nghiên kêu thảm một tiếng, theo bản năng mà xô đẩy l*иg ngực của Quý Mộ Lâm, cô trả lời, “Hoa huyệt! Em thích anh cắm vào hoa huyệt của em.”
Quý Mộ Lâm cười cười, hắn vừa lòng xoa nắn bầu vυ' cực lớn đang rung rinh của Tô Nghiên, ngón tay câu lấy núʍ ѵú đang dựng đứng kia. Sau khi trêu đùa xong núʍ ѵú, Quý Mộ Lâm lại đưa tay xoa bóp nhũ thịt, hết đẩy trái đẩy phải rồi đẩy lên đẩy xuống, cảm xúc mềm mại kia khiến hắn chơi đùa không biết mệt.
Bị Quý Mộ Lâm vuốt ve bầu ngực mẫn cảm, thân thể Tô Nghiên rốt cuộc vẫn nổi lên phản ứng, một cỗ xuân thủy chậm rãi chảy ra từ bên trong, vừa hay thuận tiện cho dươиɠ ѵậŧ lớn thao lộng.
Quý Mộ Lâm đương nhiên cảm nhận được Tô Nghiên động tình, hắn càng thêm thọc vào rút ra lợi hại, cơ hồ là hung hăng cắm đến hoa tâm, lúc đi ra chỉ để lại một phần qυყ đầυ, sau đó sử lực cắm đi vào.
Ra ra vào vào, không chỉ thao lộng mị thịt của Tô Nghiên, mà càng khiến dâʍ ɖị©ɧ vẩy loạn nơi hai người giao hợp.
Đôi mắt Quý Mộ Lâm gắt gao nhìn chằm chằm nơi hai người hoan ái, nộn huyệt của cô tiếp nhận đại dươиɠ ѵậŧ của hắn, cố hết sức hàm chứa, cắи ʍút̼.
Thật thoải mái, sao có thể thoải mái đến vậy chứ, Quý Mộ Lâm không khỏi nghĩ.
Lần lượt đỉnh động, đem Tô Nghiên đỉnh đến mức vừa khó chịu vừa ngứa ngáy, khát vọng từ thân thể dần dần vùi lấp lý trí, trong miệng Tô Nghiên chậm rãi tràn ra tiếng rêи ɾỉ.
“Ân. A. Ân. Đừng. Chậm một chút.”.
Quý Mộ Lâm nhận được cổ vũ, càng thêm ra sức, mỗi một lần cắm vào hoa huyệt, đều đỉnh đến điểm G đáng yêu kia, sau đó thân thể Tô Nghiên lập tức run rẩy, thân thể kiều suyễn không thôi.
Hắn liên tục thọc vào rút ra, kɧoáı ©ảʍ dần dần tích lũy, tựa như tầng tầng lớp sóng, chồng chất thành sóng biển ngập trời, khiến Tô Nghiên hoàn toàn choáng váng.
Tô Nghiên thét lên một tiếng cao trào.
Quý Mộ Lâm không nhẫn nại thêm nữa, nảy sinh ác độc tiếp tục cắm vào, thẳng đến dươиɠ ѵậŧ lại trướng thêm một vòng lớn, qυყ đầυ chống trước cửa tử ©υиɠ Tô Nghiên. Quý Mộ Lâm mới gầm nhẹ một tiếng, đôi tay gắt gao bắt lấy hai nhũ tuyết trắng của Tô Nghiên, sau đó bắn vào tử ©υиɠ trong cô, thẳng đến khi toàn bộ tử ©υиɠ chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.