Dụ Hoặc Từ Em

Chương 4

Trong lúc Tô Nghiên còn đang kinh ngạc, Quý Mộ Lâm liền nâng một bên chân của cô lên, đặt lên bờ vai cường tráng của mình, sau đó dùng tay vịn dươиɠ ѵậŧ đã đứng thẳng nãy giờ hướng tới hoa huyệt ướt dầm dề, thẳng lưng đi vào.

Trên miệng cũng buông lời trêu ghẹo, “Được thôi, không chơi đùa với vυ' của Nghiên Nghiên nữa, anh chuyển sang chơi huyệt nhỏ của Nghiên Nghiên nhé.”

Lời nói dâʍ đãиɠ, kết hợp hành động thọc vào rút ra của Quý Mộ Lâm, dường như đã khiến Tô Nghiên lại lần nữa cao trào.

Cảm thụ được hoa huyệt của Tô Nghiên đang không ngừng mυ'ŧ lấy mình, Quý Mộ Lâm sảng khoái mà than thành tiếng, “Nghiên Nghiên, em kẹp anh chặt thật, đúng rồi, chính là như vậy, bảo bối của anh.”

Không chỉ nói, Quý Mộ Lâm còn vươn tay nâng cao mông của Tô Nghiên lên, khiến cô càng áp sát chính mình, giúp dươиɠ ѵậŧ đi vào càng sâu hơn.

Căn dươиɠ ѵậŧ của Quý Mộ Lâm vừa to vừa dài, hơn nữa lúc này hắn còn thao vô cùng mãnh liệt khiến cho Tô Nghiên có chút ăn không tiêu. Cô chống đẩy trên ngực của Quý Mộ Lâm, ý đồ để thân thể cách xa hắn một chút, “Sâu quá, em chịu không nổi, anh…anh chậm lại một chút.”

Nhìn Tô Nghiên ửng đổ hốc mắt, tuy rằng hắn rất muốn tiếp tục thao lộng cô với tư thế này, nhưng cuối cùng Quý Mộ Lâm vẫn quyết định buông lỏng tay, thả hai mông của Tô Nghiên ra.

Nguyên lai hắn sẽ thật sự mềm lòng với người con gái mà mình yêu thương, trước kia Quý Mộ Lâm hắn sao có thể quan tâm đến những nữ nhân lên giường với mình, chỉ cần bản thân hắn thoải mái là được. Cho dù là thời điểm hắn mới quen với Tô Nghiên, hắn cũng quan tâm bản thân sảng khoái, cho dù Tô Nghiên khóc lóc la nháo, hắn chỉ việc cột cô vào đầu giường, thẳng đến khi cô hôn mê mới thôi.

Nhưng hiện tại thì không được, hắn đã biết rõ tâm ý của bản thân, hắn đã xác định rõ ràng mình thích Tô Nghiên, rằng hắn không chỉ mê luyến thân thể cô mà thôi, hắn còn muốn có được trái tim cô, muốn cô cũng đạt được sung sướиɠ trong chuyện hoan ái giống như mình.

Nghĩ như vậy, dươиɠ ѵậŧ cực đại của Quý Mộ Lâm cũng không ngừng thọc vào rút ra trong hoa huyệt của Tô Nghiên, chín nông một sâu, nặng nặng nhẹ nhẹ.

Điều này bức cho Tô Nghiên vừa khó chịu vừa sảng khoái, thân thể cũng mềm như một bãi nước, nơi hạ thân vừa ngứa vừa nóng. Cô mở to đôi mắt mê ly của mình, nhìn vào người nam nhân đang đè trên mình, vùng ngực cường tráng màu lúa mạch lúc này đã thấm đẫm một tầng mồ hôi, hormone giống đực tràn ngập nơi chóp mũi của Tô Nghiên.

Bất tri bất giác Tô Nghiên đã hô lên tên của người nam nhân trước mặt mình, “Quý Mộ Lâm.”

Âm cuối nũng nịu chính là liều xuân dược tốt nhất, khuôn mặt Quý Mộ Lâm tựa hồ trở nên hơi dữ tợn, hắn càng thêm dùng sức thao lộng. Mỗi một lần rút ra, thời điểm rời khỏi nộn huyệt của Tô Nghiên, phảng phất như có thể thấy cảnh tượng dâʍ đãиɠ khi mị thịt bị Quý Mộ Lâm lôi ra khỏi nộn huyệt.

Bàn tay to lớn của Quý Mộ Lâm cũng không kìm được mà xoa bóp bầu vυ' của Tô Nghiên, “Nghiên Nghiên, em thật mềm, vừa mềm vừa chặt, anh ở trong nộn bức của em sướиɠ vô cùng.”

Tô Nghiên bị hắn mạnh mẽ thao lộng, cô như một con cá rời nước, cô nằm dưới thân hắn mà không thế giãy dụa, cảm giác hít thở không thông, khiến Tô Nghiên nhịn không được mà há to mồm hô hấp, “Quý Mộ Lâm…a…a..”

Cảm giác cao trào giống như sóng biển cuồn cuộn, tràn ngập thân thể Tô Nghiên, khiến cả người cô run rẩy không thôi.

Thời điểm Tô Nghiên cao trào, Quý Mộ Lâm càng thêm dùng sức cắm sâu vào hơn, dường như có vô số đầu hút hút lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, khiến hắn đạt được kɧoáı ©ảʍ cực cao.

“A…Nghiên Nghiên, từ từ, anh sắp tới…”

Sau gần một trăm cú thọc vào rút ra kịch liệt, Quý Mộ Lâm cuối cùng đỉnh vào thật mạnh, hắn đỉnh tới tận cửa tử ©υиɠ của Tô Nghiên, rốt cuộc bắn ra tới.