Dụ Hoặc Từ Em

Chương 40

Phụt một tiếng, âm thanh hai thân thể giao hợp vang lên. Dưới nước mắt của Tô Nghiên, Quý Mộ Lâm cuối cùng vẫn phá tan tầng trở ngại kia, cắm vào nơi sâu nhất trong cô.

Dường như có một món vũ khí sắc bén nhất đâm xuyên qua thân thể cô, Tô Nghiên đau đến mức da đầu tê dại, toàn thân cương cứng. Tiếng thống khổ rên rỉ không tự giác mà tràn ra khỏi kiều môi, “A…đau quá…Tôi đau quá…Quý Mộ Lâm anh buông tôi ra.”

Hoa huyệt chưa từng ai ghé thăm lúc này bị dương vật cực đại banh ra tới lớn nhất, hoa huyệt tựa như bị xé rách. Thịt mềm trong hoa huyệt gắt gao bao lấy dương vật lớn của Quý Mộ Lâm, huyệt thịt mấp máy, như vô số miệng nhỏ đang ra sức liếm hút gậy thịt.

Quý Mộ Lâm cảm thấy bản thân như sắp bay lên thiên đường. Hoa huyệt của Tô Nghiên sao có thể da^ʍ đến vậy! Hắn muốn đè ép cỗ hưng phấn bừng bừng kia, đây là trải nghiệm mà hắn chưa từng có trên bất kỳ nữ nhân nào khác, Tô Nghiên thật là một tiểu yêu tinh!

“Hoa huyệt em thật chặt, nó đang hút lấy anh nè…Ưm…thích quá!”

Tô Nghiên cảm thấy đây chính là cực hình nhân gian, thân thể cô sắp bị Quý Mộ Lâm chém thành hai nửa.

Quý Mộ Lâm cúi đầu nhìn thần sắc thống khổ của Tô Nghiên, hắn đột nhiên nhớ tới một câu nói, nữ nhân chính là đau bởi nam nhân của cô ấy! Tiếp đó, hắn như bị ma xui quỷ khiến đưa tay tới nơi hai người giao hợp, xoa nắn âm hạch của Tô Nghiên.

Đến khi sờ thấy dịch thể ấm nóng, Quý Mộ Lâm câu môi cười. Hắn dùng ngón tay vuốt ve, rồi sau đó đưa tay đến trước mắt của Tô Nghiên, “Em xem, anh đâm thủng màng trinh của em, anh chính là nam nhân đầu tiên của em.”

Nhìn một màu đỏ chói mắt nhiễm dính trên ngón tay của Quý Mộ Lâm, Tô Nghiên thất thanh khóc lớn. Trong lòng không kiềm được mà nghĩ, cô đã ô uế rồi…ô uế rồi, không bao giờ còn là Tô Nghiên như trước kia nữa.

“Ngoan, kêu lên đi em, anh muốn nghe tiếng rên của em.”

Tô Nghiên xoay đầu, thân thể bị Quý Mộ Lâm thao lộng đến lung lay, cô cắn chặt môi, áp tiếng rên rỉ xuống.

“Nghe lời nào, gọi vài tiếng cho anh trai nghe nào!” Quý Mộ Lâm vừa đĩnh động thân thể, vừa đưa tay bắt lấy vú lớn của Tô Nghiên, đồng thời lòng bàn tay đè lên đầu vú phấn nộn.

Tô Nghiên dứt khoát nhắm hai mắt lại, không phản ứng với những hành động này của Quý Mộ Lâm.

Nhìn bầu ngực trắng nõn dưới thân mình, cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Tô Nghiên, vào giờ phút này Quý Mộ Lâm cực kỳ có kiên nhẫn, hắn dùng dương vật thô to nghiền nát mật huyệt của Tô Nghiên, không nhanh cũng không chậm, mỗi lần thọc vào rút ra đều là toàn căn dương vật.

Hắn chính là thợ săn kiên nhẫn nhất, chờ đợi Tô Nghiên tự động cắn câu.

Cảm giác ngứa ngáy cứ chốc chốc xuất hiện, nơi sâu nhất ở trong hoa tâm dần được Quý Mộ Lâm khai phá, đến khi hắn rút ra thì cứ ma sát như vậy. Cảm giác ngứa ngáy và thẹn thùng cứ thế đan xen, khiến tâm tình của Tô Nghiên phá lệ mà chao đảo.

Cô dường như muốn Quý Mộ Lâm mau lên một chút, lại mạnh thêm một chút, tựa như lúc ban đầu vậy.

Khát vọng thân thể cùng sự chán ghét trong lòng khiến Tô Nghiên mâu thuẫn đến cực điểm, trong lòng cô không ngừng mắng bản thân vô sỉ, thân thể lại đón ý nói hùa với Quý Mộ Lâm.

“A…A…Ân…” Cuối cùng vẫn là tình dục chiến thắng lý trí, Tô Nghiên cất tiếng rên rỉ.

Âm thanh mị hoặc của Tô Nghiên vang lên, giống như thân thể mềm mại của cô, vừa nhẹ nhàng vừa kiều suyễn. Điều này đối với Quý Mộ Lâm mà nói, như là liều xuân dược tốt nhất, khiến dương vật của hắn trướng thêm một vòng lớn, trở nên càng thêm cương cứng.

Quý Mộ Lâm thỏa mãn hừ thành tiếng, hai tay hắn ấn lên bầu vú lớn của Tô Nghiên, mạnh mẽ xoa bóp. Tốc độ thọc vào rút ra dưới hạ thân nhanh chóng, mỗi lần đều là vừa mạnh vừa sâu, nhiều lần đỉnh đến cửa tử cung của Tô Nghiên, trêu chọc một phen ở chỗ này.

“Bảo bối, tiểu nộn bức của em sao lại biết chọc người như vậy, nó thật biết hút, ưm…sướng quá.”

Tô Nghiên bị Quý Mộ Lâm thao lộng khiến tâm thần không yên, cô bắt lấy cánh tay hắn, kêu lên, “Anh…anh chậm một chút…nhanh quá…Tôi…tôi không chịu được.”

Nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Tô Nghiên, đôi mắt lấp lánh ánh nước, đang nhìn về phía mình, Quý Mộ Lâm sao có thể dừng lại được.

Hắn không chỉ không chậm lại, mà càng tăng thêm tốc độ đẩy đưa, lấy khí thế bừng bừng như chẻ tre thọc khai hoa huyệt của Tô Nghiên, sau đó không hề ngừng nghỉ chút nào mà tiếp tục lấn đến cửa tử cung, cuối cùng đặt dương vật thô to vào đến nơi tử cung ấm nóng.

Tô Nghiên bị Quý Mộ Lâm làm cho vừa sảng khoái vừa thống khổ, cô cũng không hiểu sao bản thân lại trở nên như vậy, cảm giác rối rắm lẫn lộn này là do đâu, sao vừa đau vừa sướng như thế này? Thân thể dường như đã không thuộc về chính cô nữa, chỉ có thể đong đưa dưới tác động của Quý Mộ Lâm.

Cảm giác cao trào ngập đầu đến vừa nhanh vừa vội, trong nháy mắt đã lan tràn toàn thân, so với khi mới bắt đầu thì còn mãnh liệt hơn nhiều. Đại não Tô Nghiên lúc này đã hoàn toàn trống rỗng, chỉ cảm thấy như mình vừa bước lên một đám mây, hết thảy mọi thứ trước mắt đều không có chút chân thực nào.

Khi Tô Nghiên trong cơn cao trào, mật huyệt ấm nóng của cô cũng gắt gao hút lấy dương vật của Quý Mộ Lâm, lần này Quý Mộ Lâm không nhẫn nại chi nữa, hắn ra sức thẳng tiến đâm thọc, hai tay cũng mãnh mẽ xoa nắn bầu ngực của Tô Nghiên, toàn bộ phần tuyết nhũ đã bị hắn chơi đùa đến đỏ bừng một mảnh.

Lần lượt thọc vào rút ra, khoái cảm tầng tầng chồng chất, có một cái gì đó trong hắn kêu gào muốn tuôn trào. Sau mấy trăm cú thao lộng, thân thể Quý Mộ Lâm đột nhiên cứng còng, toàn bộ cơ bắp phần lưng đều căng thẳng, hắn gầm nhẹ một tiếng, tinh quan mở ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn hết vào tử cung của Tô Nghiên!

Tô Nghiên bị thao lộng đến hôn mê bất tỉnh.