"Những lúc phi thường hãy làm những việc phi thường. Thiết Lâm Quân chỉ có ở trong tay cậu mới có thể phát huy tối đa sức chiến đấu của mình. Trước khi cậu tới, ta đã lo lắng Thiết Lâm Quân sẽ bị chôn vùi trong tay Hà Minh Khâm. Thật may là cậu đã trở lại".
Phạm tướng quân vỗ vỗ vai Khánh Hoài: "Người của Đảng Hạnh có thể đánh tới bất cứ lúc nào, chuẩn bị tinh thần rồi về doanh trại đi!"
"Vâng!"
Khánh Hoài ôm tay đồng ý: "Nhưng trước khi đến quân doanh, ta phải thu xếp cho tiên sinh đã”.
"Tiên sinh?"
Phạm tướng quân nhận thấy Khánh Hoài đang nhìn Kim Phi, cũng nhìn theo.
Trong số các tướng lĩnh của Đại Khang, Khánh Hoài là vị tướng mà Phạm tướng quân hâm mộ nhất và cũng hiều rõ nhất.
Đây là lần đầu tiên Khánh Hoài coi trọng một người đến vậy.
Người thanh niên trước mặt cao gầy, như thể không có gì đặc biệt.
Phạm tướng quân đang đánh giá Kim Phi, và Kim Phi cũng đang nhìn ông ấy một cách tò mò.
Khi trò chuyện với các thị vệ lúc chiều, Kim Phi đã nghe qua về vị Phạm tướng quân này.
Đây là một đại lão thực sự.
Khánh Hoài cũng là tướng quân, nhưng chỉ là Ngũ phẩm Ninh Viễn tướng quân, còn Phạm tướng quân là Nhị phẩm Trấn quân đại tướng quân, địa vị trong quân đội của ông ấy không thua kém gì cha của Khánh Hoài, Khánh Quốc công.
Kinh nghiệm của vị tướng quân này cũng là huyền thoại, xuất thân trong gia đình quyền quý, trước 30 tuổi đã làm quan văn, những năm gần đây, người Khiết Đan và người Đảng Hạng từng bước ép sát, Phạm tướng quân không thể làm ngơ được nữa, liền lên đơn tố cáo các tướng quân trấn thủ biên cương, cho rằng họ ăn không ngồi rỗi, lười biếng.
Các vị tướng không giỏi chiến đấu trên chiến trường, nhưng họ đều là cao thủ trong mấy cuộc chiến trên triều đình.
Hai bên cãi qua cãi lại, cuối cùng các vị tướng đó đã ép Phạm tướng quân: Ông giỏi thì ông lên đi!
Phạm tướng quân cũng là một người nóng tính.
Sau đó ông ấy gác bút nhập ngũ và bắt đầu lên đường tòng quân.
Nhà họ Phạm cũng là một gia tộc lớn ở thủ đô, được sự ủng hộ của nhà họ Phạm, Phạm tướng quân không nói là bất khả chiến bại, nhưng ông ấy đã trở thành một trong số ít tướng lĩnh ở Đại Khang có thể đối đầu với người Đảng Hạng và người Khiết Đan.
Những năm gần đây, tiếng nói của nhân dân đối với cuộc kháng chiến ngày càng lớn hơn, địa vị của Phạm tướng quân đại diện cho phái chủ chiến cũng ngày càng cao.
Lần này, ông ấy bất chấp mọi ý kiến, có được ấn soái của thống soái trấn giữ phía Tây.
"Tiểu sinh bái kiến tướng quân!"
Kim Phi hơi cúi đầu và chào vị tướng huyền thoại.
Phạm tướng quân đã ở trong triều đình nhiều năm, đương nhiên ông ấy sẽ không phạm sai lầm cấp thấp như đánh giá con người qua vẻ bề ngoài, mặc kệ ông ấy có ấn tượng thế nào về Kim Phi, nếu Khánh Hoài đã coi trọng y thì tất nhiên không phải hạng tầm thường.
Ông ấy nở nụ cười rất thân thiện và gật đầu.
"Thưa tướng quân, Kim tiên sinh là một tài năng lớn mà ta đã gặp ở Kim Xuyên, rất có tài trong việc chế tạo đồ thủ công, ta chuẩn bị giao Tương Tác Doanh của Thiết Lâm Quân cho tiên sinh."
Khánh Hoài giải thích: "Khi thu xếp xong cho tiên sinh ta sẽ đến Thiết Lâm Quân ngay lập tức."
"Hóa ra chỉ là một người thợ thủ công..."
Ban đầu Phạm tướng quân còn có chút kỳ vọng vào Kim Phi, nghĩ rằng đó là một cao nhân mà Khánh Hoài tìm được.